Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 187: Nhất định là đời trước cứ địa Tinh Diệu đã cứu vớt hệ ngân hà!

Chương 187: Nhất định là đời trước cứ địa Tinh Diệu đã cứu vớt hệ ngân hà!
Ở quảng trường trung tâm Võ Đạo Điện, tụ tập ít nhất mấy nghìn người, nhưng lúc này, lại im lặng đến mức một cây châm rơi trên mặt đật cũng có thể nghe thấy rõ ràng.
Tất cả mọi người ngơ ngác đứng đó, trên mặt đều là biểu tình trợn mắt há mồm.
Bọn họ đều bị một kiếm của Phong Vân chém đến mộng!
Chiến lực thật đáng sợ!
“Cấp tông sư… Cấp tông sư!”
Lúc này, ở phía xa, bốn vị điện chủ đang âm thầm quan sát, trong đó, điện chủ Hoàng Điện bỗng nhiên run rẩy, lẩm bẩm nói.
“Mười lăm tuổi tông sư, mười lăm tuổi tông sư…”
Ông ta giống như phát điên, không ngừng lẩm bẩm mấy chữ này.
Ba vị điện chủ bên cạnh cũng không cười ông ta, bởi vì lúc này, vẻ mặt bọn họ cũng không khá hơn chút nào.
Mười lăm tuổi tông sư, bọn họ sống nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nhìn thấy, chỉ nghe nói trong căn cứ siêu hạng có xuất hiện, nhưng chưa bao giờ được chân chính kiến thức.
Hôm nay, bọn họ rõ ràng nhìn thấy, hơn nữa, người này, còn là đệ tử của bọn họ!
“Không được.”
Lúc này, điện chủ Hoàng Điện bỗng nhiên gầm lên một tiếng, khiến ba vị điện chủ còn lại giật mình, nhưng ông ta lại không phát hiện, ánh mắt vẫn nhìn Phong Vân chằm chằm.
“Ai cũng không được giành với ta, hắn nhất định sẽ là điện chủ Hoàng Điện tiếp theo, ai cũng không được đoạt của ta!”
“Ngươi nói cái gì vậy! Yêu nghiệt thiên tài như vậy, ngươi lại để hắn làm điện chủ, đầu óc ngươi nghĩ thế nào vậy, sau này, hắn nhất định sẽ trở thành đại tông sư, thậm chí còn cao hơn, đây là một con Tiềm Long, chỉ có biển rộng mới có thể dung nạp hắn, cứ địa Giang Hải chúng ta nhiều nhất cũng là một con sông lớn thôi.”
Điện chủ Thiên Điện trợn trừng mắt.
Vừa nói như vậy, ba vị điện chủ đều trầm mặc, mặc dù bọn họ rất muốn Phong Vân ở lại, nhưng nghĩ kỹ, điều này căn bản không thể nào.
Thiên phú của Phong Vân, có đến cứ địa nhất đẳng, tất nhiên cũng sẽ được bồi dưỡng trọng điểm.
Mười lăm tuổi tông sư, thiên phú tư chất này quá yêu nghiệt, Lâm Nhất Trần hai mươi lăm tuổi tông sư đã lợi hại, nhưng so sánh với Phong Vân, quả thật là cặn bã.
Hơn nữa, có thể thấy được, chiến lực tông sư của Phong Vân cũng mạnh đến đáng sợ, bởi vì cùng là tông sư sơ giai, Lâm Nhất Trần lại không tiếp được một chiêu của Phong Vân, hiển nhiên chênh lệch rất lớn.
“Cũng không biết tiểu gia hỏa này che giấu bao nhiêu, ta cảm thấy, thiên phú của hắn khẳng định không chỉ có đỉnh cấp.”
Điện chủ Thiên Điện cảm khái nói.
Đối với thiên phú của Phong Vân, bọn họ vẫn nửa đoán nửa mò, ban đầu cảm thấy mình đoán đúng, nhưng hiện tại xem ra, thiên phú mà Phong Vân biểu hiện ra bên ngoài, chỉ là bộ phận mà thôi.
“Đại ca, ý của ngươi là, Phong Vân có thiên phú cấp thuế phàm sao?
Sắc mặt điện chủ Huyền Điện chấn động, hoảng sợ nói.
Điện chủ Địa Điện bên cạnh điện chủ Huyền Điện cũng run lên, thiên phú cấp thuế phàm, mấy trăm triệu nhân khẩu ở cứ địa Giang Hải bọn họ cũng không có một người.
Ở cứ địa nhất đẳng, cũng tuyệt đối là thiên tài, được cả cứ địa đối đãi như bảo bối.
“Chỉ là cứ địa tam đẳng đứng cuối, lại sinh ra thiên phú cấp thuế phàm, đời trước cứ địa Tinh Diệu đã cứu vớt hệ ngân hà sao?”
Điện chủ Hoàng Điện lẩm bẩm nói.
“Ta cảm thấy không phải cứu vớt hệ ngân hà thì cũng không kém bao nhiêu đâu.”
Điện chủ Địa Điện khẽ nói.

Ở bên này.
Sau khi Phong Vân đánh bại Lâm Nhất Trần, trực tiếp rời đi, dù sao, hắn đến đây chỉ muốn lấy hình chiếu Lâm Nhất Trần mà thôi, bây giờ đã hoàn thành, không cần ở đây nữa.
Điển hình cho việc trang bức xong liền chạy.
Sau khi Phong Vân rời đi một lúc lâu, đông đảo võ giả và lão sư ở đây mới hồi phục tinh thần.
Sau đó, sôi nổi nghị luận, trong nháy mắt trở nên khí thế ngất trời.
Ánh mắt Hứa Huyễn chi và Đạm Đài Khiết phức tạp, nhìn bóng lưng Phong Vân rời đi, chỉ cảm thấy, giờ khắc này, hình tượng hắn trở nên thần bí khó lường.
Thiếu niên kém bọn họ mười tuổi này, thì ra bất tri bất giác đã đạt đến cảnh giới tông sư.
Nếu không phải Lâm Nhất Trần chủ động để Phong Vân xuất thủ, rất có thể bọn họ sẽ không biết.
“Ta còn muốn luận bàn với hắn kia mà…”
Hứa Huyễn Chi yên lặng cười khổ, may mà hắn ta không hành động, nếu không sẽ tự rước lấy nhục.
Nhìn Lâm Tuấn Trần vừa đạt đến tông sư liền biết, cũng là tông sư sơ giai, lại bị giết ngay lập tức.
“Núi cao còn có núi cao hơn, Lâm Nhất Trần xem chúng ta là đá kê chân, đây là nhân quả tuần hoàn, phải chịu báo ứng.”
Đạm Đài Khiết thương cảm liếc mắt nhìn Lâm Nhất Trần đang thất hồn lạc phách, nhẹ nhàng lắc đầu, trực tiếp cất bước rời đi.
Bên này.
Sau khi Phong Vân trở lại cứ điểm, cũng không lâu lắm, Chu Linh đã điên cuồng chạy về, hơi thở của cô ta có chút tán loạn, hiển nhiên là muốn đuổi kịp bước chân Phong Vân.
“Phong, Phong Vân học đệ, ngươi, ngươi đạt đến tông sư rồi?”
Trên mặt Chủ Linh tràn đầy vẻ không thể tin, lắp bắp nói. Tin tức này quá rung động, khiến đầu óc cô ta đến bây giờ vẫn là một mảnh hỗn độn, vội vàng trở về chứng thực.
“Ừ.” Phong Vân gật đầu.
“Lúc, lúc nào thì đột phá?”
“Một tháng trước, luyện một chút đã đột phá.”
Luyện một chút đã đột phá…
Chu Linh nghe thấy lời này, da mặt điên cuồng co rút, nghe đi, đây là người nói chuyện sao?
“Quá tốt, quá tốt rồi, cứ địa Tinh Diệu chúng ta, rốt cuộc cũng xuất hiện một vị tông sư thuộc về chính mình.”
Chu Linh lập tức trở nên cực kỳ hưng phấn, lại chạy đi.
“Ta phải nhanh chóng truyền tin tức này về.”
Phong Vân lắc đầu, cũng không giải thích, hắn đi vào phòng tu hành, chuẩn bị quét hình chiếu hôm nay.
Lúc Phong Vân quét hình chiếu, tin tức hắn mười lăm tuổi đạt đến tông sư cũng nhanh chóng lan truyền ra ngoài, không bao lâu đã truyền khắp cứ địa Giang Hải.
Tất cả những người lần đầu tiên nghe thấy tin tức này đều không tin, mười lăm tuổi đạt đến cảnh giới tông sư, đây không phải là khoác lác sao?
Nhưng tin tức này được Võ Đạo Điện truyền ra, hơn nữa, còn là bốn đại điện chủ tự mình thừa nhận, tuyệt đối sẽ không giả.
Lần này, bọn họ không thể không tin, nhưng chuyện này thật quá kinh hãi!
Có vài người mười lăm tuổi mới đạt đến võ giả mà thôi, võ giả và tông sư, đây quả thật là sâu kiến và Thần Long!
Ngay cả tổng quản lý cứ địa Giang Hải đều kinh hãi, tạm gác lại công việc trên tay, nhanh chóng chạy đến Võ Đạo Điện, tự mình xác nhận với bốn vị điện chủ.
Khi biết Phong Vân đến từ cứ địa tam đẳng Tinh Diệu, sắc mặt vị tổng quản lý này rất đặc sắc.
Trong đầu chỉ có một suy nghĩ: Mẹ nó, cứ địa Tinh Diệu đã làm chuyện tốt bao nhiêu năm, mới đổi được một tên thiên tài khủng bố như vậy.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất