Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 195: Đều tại ngươi quá biến thái!

Chương 195: Đều tại ngươi quá biến thái!
Hưu! Hưu! Hưu!
Hơn mười chuôi phi đao dưới niệm lực điều khiển của Phong Vân vây quanh hắn điên cuồng xoay tròn, tốc độ không ngừng tăng lên, cuối cùng thậm chí còn đạt tới trình độ gấp mười lần tốc độ âm thanh.
Giống như tốc độ lúc hắn toàn lực thúc giục thiên phú Hệ Phong.
Tốc độ kia nhanh đến không có giới hạn, mắt thường đều không thể nắm bắt được một chút tàn ảnh nào.
Thậm chí lúc ngươi nghe được âm thanh thì phi đao đã xuyên tới rồi!
Rầm rầm rầm...
Cuối cùng Phong Vân nhìn về phía vách tường, lập tức hơn mười chuôi phi đao đồng loạt phóng tới vách tường, dưới lực xung kích cường đại vỡ tan tành.
Mà trên vách tường chỉ để lại mấy vệt trắng mà thôi.
"Vách tường thật cứng rắn, không biết làm bằng vật liệu gì, ngay cả phi đao hạ phẩm cũng không thể phá được."
Phong Vân có chút kinh ngạc nhưng mà như vậy cũng tốt, ít nhất không cần phải lo lắng về sau lúc thí chiêu phải cẩn thận từng li từng tí.
"Xem ra cần phải đặc biệt chế tạo phi đao và phi kiếm thượng phẩm."
Phi đao phi kiếm thượng phẩm dưới niệm lực điều khiển của hắn lại dung nhập vào lực lượng ý cảnh, tuyệt đối cường đại đến nổ tung, ở khoảng cách ngàn dặm lấy đầu người thì có hơi khoa trương nhưng mà trong vòng năm ngàn mét vẫn có thể làm được.
Vượt qua năm ngàn mét, tuy rằng cũng có thể làm được, nhưng mà khống chế sẽ không được chuẩn như vậy.
"Đây chính là ngự kiếm và ngự đao trong truyền thuyết."
Cái này còn trôi chảy hơn so với lúc trước điều khiển kim khí rất nhiều, hơn nữa tốc độ cũng không biết đã tăng lên gấp bao nhiều lần, lúc trước chỉ có thể coi như giải trí mà thôi.
Nhưng bây giờ sao, đã trở thành một thủ đoạn công kích vô cùng mạnh mẽ.
Thử hỏi, phi đao phi kiếm với tốc độ gấp mười lần tốc độ âm thanh, lực công kích của nó sẽ đạt tới một cấp độ như thế nào, ngay cả là đại tông sư, nếu như bị đánh trúng sợ là cũng phải mất một lớp da.
Về phần tông sư, chỉ có con đường chết.
"Ta đã vô địch trong Tông Sư cảnh…"
Phong Vân lẳng lặng đứng lên, bình thản phun ra những lời này.
Cho dù đối phương lĩnh ngộ được áo nghĩa chân chính cũng không thể, dưới tốc độ gấp mười lần tốc độ âm thanh, có cho ngươi phát động áo nghĩa cũng không có đủ thời gian.
Đây chính là chỗ đáng sợ của niệm lực sư, vô địch cùng cấp không phải chỉ nói suông mà thôi.
Hơn nữa bản thân Phong Vân có lực lượng ý cảnh và nguyên lực siêu cường sẽ làm cho uy năng tăng lên, không riêng gì vô địch cùng cấp mà ngay cả vô địch cùng cảnh cũng có thể làm được.
Sau đó, hắn nhìn về phía hạng vật phẩm thứ hai trong hành trang, trong lòng mặc niệm, lựa chọn hiển hóa.
[ Hiến hóa bí pháp Táng Kiếm Thuật... Hiển hóa bên trong... Hiển hóa thành công!]
Ong...ong
Một giây sau, tin tức kinh người nổ ra ở trong đầu Phong Vân, đó đều là những nội dung liên quan đến Táng Kiếm Thuật và tất cả những ký ức của võ giả về bí thuật này.
Không cần cái quá trình luyện tập gì, khi hắn dung hợp xong xuôi thì thân thể đã nắm giữ được môn bí pháp này một cách tự nhiên.
Trong nháy mắt lực lượng tinh thần cường đại trải rộng toàn thân, khống chế được một cách tinh tế tần số hô hấp, tần số nhịp tim, dòng chảy huyết dịch, dòng chảy nguyên lực, vân vân...
Trong khoảnh khắc đó, toàn bộ khí lực trên người phong Vân giống như đều biến mất, biến thành một người bình thường vô hại.
Nếu như có võ giả tinh thông lực lượng tinh thần ở đây sẽ phát hiện toàn thân Phong Vân tinh khí thần và bản thân chiến kiếm đã hòa làm một, đạt tới một loại trạng thái —— Nhân Kiếm Hợp Nhất.
"Giết!"
Phong Vân lấy khí lực toàn thân áp chế đến một loại cực hạn, sau đó trong miệng bỗng nhiên phun ra một chữ.
Sau khi chữ này phun ra, tất cả sức mạnh của hán đều dung nhập vào trong Linh Kim Kiếm, tiếp đó đâm ra một kiếm!
Hưu!
Kiếm quang phá không!
Một kiếm này đâm ra trong nháy mắt mũi kiếm hướng về đâu thì toàn bộ chỗ đó đều bị phá hủy hầu như không còn gì.
Trên vách tường vô cùng cứng rắn kia lưu lại một vết kiếm sâu chừng hơn nửa thước.
"Uy năng không tồi."
Phong Vân nhìn vết kiếm, hài lòng gật đầu, đây mới chỉ là một phần uy năng, hắn còn chưa dung nhập kiếm ý và ngụy áo nghĩa vào, nếu không còn tăng lên mấy cái cấp bậc nữa.
"Lại một sát chiêu nữa."
Bây giờ hắn đã mạnh hơn lúc trước rất nhiều.
...
Cùng lúc đó, đám võ giả ở Võ vực biết được Đằng Vân Các có thêm một vị học viên trọng điểm mới gia nhập vào, hơn nữa còn là một thiếu niên tông sư 15 tuổi đến từ căn cứ nhị đẳng.
Chuyện này lập tức làm cho bọn họ bùng nổ một trận, phần lớn đều rất không cam lòng.
"Dựa vào cái gì! Vị trí học viên trọng điểm kia đều phải trải qua rất nhiều khiêu chiến và khảo nghiệm mới có được, tên Phong Vân này chẳng qua mới vừa vào Võ vực thôi mà!"
"Đúng vậy, chiến lực của hắn nhất định không ra gì."
"Nhất đinh là tên Phong Vân này đi cửa sau!"
"Không được, chúng ta phải đi Đằng Vân Các tìm cái tên Phong Vân kia!"
"..."
Đám võ giả học viên này cảm thấy rất không phục đối với việc Phong Vân vừa mới vào đã vượt lên bọn họ, đồng thời trong lòng cũng thấy không công bằng, rối rít ồn ào lên, bắt đầu đi thẳng đến Đằng Vân Các.
Nhưng mà lúc này đây, đột nhiên từ trên bầu trởi Võ vực xuất hiện một màn sáng, phía trên phát lên một vài bức ảnh.
Cái này lập tức dẫn tới có rất nhiều học viên ngẩng đầu lên nhìn.
"Mau nhìn, đây chẳng phải là tám vị học trưởng của Đằng Vân Các sao!"
"Đối diện bọn họ là ai, thiếu niên đó thật trẻ tuổi."
"Không biết nữa."
"Mẹ nó! Ta đang nhìn thấy cái gì, vị thiếu niên tuấn mỹ này lại một kiếm đánh thắng tám vị học trưởng, đừng có lừa người chứ!"
"Đây, chuyện này, chuyện này xảy ra khi nào?"
"Thiếu niên này là ai? Trong Võ vực của chúng ta từ khi nào lại có người kinh khủng như vậy!"
Chúng võ giả nhìn những bức ảnh này, nhất là khi thấy Phong Vân dùng một kiếm đánh bại tám vị học trưởng đều nhao nhao khiếp sợ đến tột đỉnh.
Bọn họ đều đang suy đoán vị thiếu niên tuấn mỹ này là ai.
Lúc này, Minh Không đứng ra, yếu ớt nõi: "Vị thiếu niên này chính là người tới từ căn cứ nhị đẳng Phong Vân."
Cái gì!
Lời này vừa nói ra, những võ giả học viên kia đều kinh ngạc đến ngây người, rối rít nhìn chằm chằm Minh Không, vẻ mặt như nhìn thấy quỷ "Ngươi nói là sự thật?"
"Sự thật, ngày hôm qua ta tự mình dẫn hắn đi." Minh Không vô cùng khẳng định nói.
Sau khi nghe xong các học viên đều trầm mặc, sau đó vậy mà lại đồng loạt quay đầu lại, quay lại đường đi, hơn nữa cũng không đề cập đến những cái đãi ngộ không công bằng gì đó nữa.
Nói nhảm, một kiếm đã đánh bại tám vị học trưởng, bọn họ còn đi nghi ngờ cái lông, mấy phút đã bị giết chết!
...
Bên kia.
Dương Tượng Chân nhẹ nhàng phất tay, thu hồi hình chiếu trang bị tự động, hắn làm như vậy dĩ nhiên là vì không hy vọng những học viên kia đi quấy rầy Phong Vân.
Đương nhiên, nguyên nhân lớn nhất cũng là muốn bảo vệ những học viên này.
Bằng không, nếu thật sự chọc Phong Vân phải ra tay, tự mình đối mặt với chiến lực cường đại đến mức làm cho người ta hít thở không thông, sợ là sẽ lưu lại bóng ma nghiêm trọng trong lòng bọn họ, đến lúc đó phế đi thì không tốt.
Dù sao đứng ngoài quan sát và bản thân mình tự thể nghiệm đó là hai chuyện khác nhau.
"Hy vọng tám tiểu tử kia không lưu lại cái thương tích tâm lý gì, đều tại ta thất sách, cũng do Phong Vân tên tiểu tử này quá biến thái..." Dương Tượng Chân cười khổ một tiếng nói.
P/s: Mỗi đề cử sẽ post thêm 1c nhé các đh, Ta Là Chúa Tể Vạn Cổ rất hay nhé.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất