Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 197: Nhiệm vụ di tích, Tinh Linh tộc!

Chương 197: Nhiệm vụ di tích, Tinh Linh tộc!
Phong Vân xem xong diễn đàn của căn cứ Thanh Huyền lại vào diễn đàn Võ vực, lúc đang chuẩn bị rời khỏi.
Bỗng nhiên môt bài viết nhảy ra, hấp dẫn sự chú ý của hắn.
[ Di tích tuyên bố nhiệm vụ: thu thập Vân Tinh Thạch ở xung quanh Tinh Linh Thần Điện! ]
Phía dưới lập tức có rất nhiều võ giả Võ vực hồi đáp, đại ý đều là cảm thấy rất hứng thú và tìm người họp thành tổ đội.
Phong Vân liếc qua, con mắt lóe lên.
Trước đó hắn có biết chỗ di tích cổ này ngoại trừ loại thăm dò và loại khảo nghiệm ra còn có một loại là làm nhiệm vụ.
Chính là giống như trong cái bài viết này nói đến vậy, cái di tích này định kỳ sẽ tuyên bố nhiêm vụ, các võ giả đi hoàn thành sẽ có thể từ trong di tích trí năng này đổi được đủ loại thứ tốt, đại đa số đều là công pháp võ kỹ gì đó.
Những thứ này Phong Vân cũng không cảm thấy hứng thú lắm, công phu võ kỹ gì đó nếu hắn muốn hình chiếu ra là được.
Nhưng mà cái Tinh Linh Thần Điện này lại hấp dẫn đến hắn.
Trước đó hắn có đọc qua tư liệu liên quan đến từng cái di tích trong Võ vực, biết được bên trong cái Tinh Linh Thần Điện này có một loại đồ vật gọi là "Sinh Mệnh Chi Thủy".
Sinh Mệnh Chi Thủy, nghĩa như tên, chính là thánh dược trị liệu tuyệt đối, bị đứt rời tay sống lại, tái tạo lại hình thể cũng có thể làm được một cách đơn giản. Đương nhiên đó là trong trường hợp số lượng nhiều, nếu ít quá thì cũng bất lực.
Hơn nữa nó còn là linh dược hồi phục cao cấp, một giọt nhỏ xuống, trong nháy mắt làm người ta khôi phục lại trạng thái đỉnh cao nhất.
Thứ đồ tốt như vậy dĩ nhiên Phong Vân rất khao khát, làm một chút mang theo đề phòng bất cứ tình huống nào.
"Tinh Linh, chắc hẳn chính là cái chủng tộc mà ta biết kia."
Phong Vân đóng bài viết lại, tròng lòng yên lặng nói.
Mặc dù không biết cái tộc Tinh Linh này tại sao lại xuất hiện ở trong di tích cổ ở địa cầu, nhưng mà chuyện ly kỳ hơn cũng đã xảy ra, điều này cũng chẳng có gì lạ.
Không chừng vào rất lâu trước đây, trên địa cầu này đúng là có tộc Tinh Linh ở đây.
Đương nhiên cũng có thể là từ bên ngoài đến.
Phong Vân rất nhanh lại lắc đầu, đè cái suy đoán này xuống đáy lòng, những chuyện này không phải là chuyện mà hiện tại hắn nên suy nghĩ, hay là hãy cứ làm nhiệm vụ trước đi.
Sau đó, hắn kích hoạt truyền tống trận đi thông bí cảnh, hào quang lóe lên, biến mất ở tại chỗ.
...
Lúc sau Phong Vân mở mắt ra, cảnh tượng trước mắt đã thay đổi.
Ở phía trước có một tòa cung điện khổng lồ cao vút đứng đó, độ cao gần trăm mét, mặc dù mặt ngoài vô cùng sặc sỡ thậm chí còn không có một vết nứt nhưng vẫn tản ra một loại hơi thở tang thương làm cho người ở trước mặt phát ra một loại kính sợ và nhỏ bé dâng lên từ trong nội tâm.
"Cái di tích cổ này hoàn toàn khác với lần trước ta nhìn thấy." Phong Vân từ từ thở ra một hơi, đi vào trong Thần Điện.
Không gian bên trong không lớn ước chừng chỉ khoảng hơn một ngàn mét, mà ở chính giữa Địa Phủ có một chùm ánh sáng lớn.
Mỗi một vị võ giả bước vào bên trong cột sáng, trong thời gian vài giây đồng hồ sẽ bị bao phủ trong một không gian ba chiều, bị dịch chuyển ra khỏi đó, biến mất không thấy tung tích.
Lúc này trong đây đã đứng đầy võ giả đều là các học viên Võ vực.
Khi bọn họ thấy Phong Vân đi vào thì hô hấp của tất cả mọi người không khỏi cứng lại, tất cả đều dùng ánh mắt chấn động nhìn hắn.
Trong đầu tự nhiên lại hiện lên cảnh tượng hắn một kiếm đánh bại tám vị học viên mạnh nhất, không nhịn được lui về phía sau nửa bước.
Mà trong đám người, tám người Bạch Vân Tịch cũng đều ở đây.
Lúc này nhìn thấy Phong Vân, vẻ mặt rất phức tạp.
"Người này cũng tới."
"Ta cảm thấy hắn không phải tới vì nhiệm vụ này."
"Ngươi muốn nói đến Sinh Mệnh Chi Thủy?"
"Ngươi cảm thấy thế nào, chuyện này cũng không phải là bí mật gì, hắn lên mạng tra cái là biết."
"..."
Đám người Bạch Vân Tịch nhìn nhau, nhiệm vụ của nhóm bọn họ đương nhiên cũng là cái Sinh mệnh Chi Thủy kia.
Bọn họ đều tự cầu nguyện trong lòng là không cần dịch chuyển đến cùng một chỗ với Phong Vân, nếu không cái Sinh Mệnh Chi thủy kia phỏng chững sẽ không có phần của bọn họ.
Phong Vân không để ý đến ánh mắt của mọi người xung quanh, cái màn hình nhắc nhở nhiệm vụ ở đại sảnh hắn nhìn cũng không nhìn lấy một cái đi thẳng vào trong cột sáng bị dịch chuyển đi vào.
Sau mấy tiếng đồng hồ từ lúc hắn rời đi đều không có một võ giả nào bước vào cột sáng.
Hiển nhiên tâm tư của mọi người đều giống nhau, đều không muốn bị dịch chuyển đến cùng một chỗ với Phong Vân để tránh xảy ra xung đột.
Nếu không, vừa nghĩ đến phải đối mặt với siêu cấp cường giả như vậy, tâm tình ai cũng sẽ sụp đổ.
...
Trong một vùng núi hoang sơn dã tính.
Lúc Phong Vân lấy lại được tinh thần lập tức phát hiện mình đến nơi này.
"Trước tìm Tinh Linh Thần Điện.”
Nhiệm vụ lần này chính là thu thập Vân Tinh Thạch, loại vật này ở xung quanh bộ lạc Tinh Linh có rất nhiều, nhưng đây không phải là mục đích của Phong Vân, hắn chỉ cần cái Sinh Mệnh Chi Thủy kia mà thôi.
Trong lòng hắn chỉ nghĩ tới hành tẩu ở trong mảnh hoang sơ dã tính này.
Thời gian, lẳng lặng trôi qua.
Rất nhanh, Phong Vân đã ở bên trong khu rừng rậm này được nửa ngày, trải qua năm canh giờ, trong lúc này, trừ có một chút dã thú ra thì lại không có bất kỳ một manh mối nào, giống như nơi hắn đặt chân chỉ là một khu rừng rậm hoang vu nguyên thủy.
"Nếu muốn chấp hành nhiệm vụ nhất định là phải dịch chuyển đến bên cạnh, nếu không thì nhiệm vụ này không có bất kỳ ý nghĩa gì."
Tinh thần Phong Vân khẽ nhúc nhích.
Nhưng mà, ngay tại lúc hắn đang tính chuyển động thì ở dưới chân hắn có đám cây mây bỗng nhiên chuyển động.
giống như có sinh mệnh vậy, quấn thật chặt vào tay chân của hắn.
Cùng lúc đó, ở sâu trong chỗ rừng rậm kia có một đạo hàn quang bắn ra, xuyên thủng không khí ngang nhiên bắn về phía cổ họng hắn.
Tất cả mọi chuyện xảy ra trong đó với tốc độ ánh sáng.
Tất cả đều phát sinh trong chớp mắt!
Làm cho người ta không kịp có bất kỳ phản ứng nào.
Nhưng mà đứng trước sức mạnh tinh thần cường đại của Phong Vân, căn bản không có tác dụng gì.
Hắn bất động không di chuyển, cứ lặng lặng đứng ở đó như vậy, khi mũi tên và cây mây đến gần chợt bị ép dừng lại, một cỗ sức mạnh vô hình rất cường đại bao phủ bọn chúng làm chúng bị cố định lại ở giữa không trung.
Dựa vào lực lượng tinh thần cường đại của Phong Vân trong nháy mắt khóa chặt lại một bóng người đang ẩn nấp trong rừng rậm, người sau giống như ánh sáng, bắn mũi tên xong lập tức rời khỏi vị trí.
Đồng thời trong lúc di chuyển cũng kéo dây của cây cung trong tay, lại bắn ra ba mũi tên nữa.
Hưu! Hưu! Hưu!
Ba đạo hàn quang mang theo tiếng gió ép mãnh liệt phá không trung bay tới.
Ba mũi tên này có góc độ vô cùng xảo quyệt phong tỏa hoàn toàn không gian để Phong Vân né tránh, bất luận hắn né tránh đến phương hướng nào cũng sẽ bị mũi tên bắn trúng.
Đối mặt với sự công kích này ngay cả tông sư sơ cấp bình thường cũng không có bất kỳ một cơ hội sống nào.
Chỉ tiếc...
Đây đối với Phong Vân mà nói không có một chút khác biệt nào.
Hắn vẫn như cũ không nhúc nhích chút nào, ba mũi tên kia vẫn vững vàng ngừng ở giữa không trung như cũ, giống như phía trước chính là lôi trì, dù là một bước cũng không thể vượt qua được.
"Đến mà không chào, vô lễ như vậy, trả lại cho người!"


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất