Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 262: Cuối cùng đã có bản Nhật Nguyệt Bất Diệt Đồ hoàn chỉnh!

Chương 262: Cuối cùng đã có bản Nhật Nguyệt Bất Diệt Đồ hoàn chỉnh!
Truyền tống trận ở Võ Đạo Điện, cứ địa Giang Hải.
Đây là đại trận truyền tống duy nhất của cứ địa Giang Hải, chuyên môn dùng để đến cứ địa Thanh Huyền.
Cơ bản rất ít khi khởi động, cho nên mỗi ngày sẽ có võ giả đến đây kiểm tra theo thông lệ, làm tốt công tác bảo vệ.
Ngày hôm nay cũng như thường ngày, một vị đệ tử của Võ Đạo Điện đến đây tiến hành kiểm tra.
Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên truyền tống trận lại phát ra ánh sáng rực rỡ, khiến hắn ta giật mình, vội vàng lui là ngoài vài mét.
Sau đó, hắn ta nhìn thấy trong đại trận có một thiếu niên đi ra, dáng vẻ rất tuấn mỹ, thân hình thon dài, khí tức quanh người bình bình đạm đạm, nhìn giống như người bình thường.
Mà lúc này, bên ngoài cũng có đệ tử đi qua, vừa nhìn thấy một màn như vậy, lập tức chạy đến.
“Tiểu Lý, xảy ra chuyện gì vậy?” Tên đệ tử này mở miệng hỏi.
Tiểu Lý chính là đệ tử kiểm tra truyền tống trận hàng ngày.
“Học trưởng, ta vừa rồi đang kiểm tra truyền tống trận, bỗng nhiên phát ra ánh sáng rực rỡ, sau đó, bên trong xuất hiện vị thiếu niên này, không biết là ai.” Võ giả gọi là ‘Tiểu Lý’ kia chỉ vào Phong Vân nói.
Tên đệ tử kia nhìn theo tay hắn ta, sau khi nhìn thấy gương mặt Phong Vân, toàn thân lập tức chấn động, vẻ mặt vốn bình thản trở nên vô cùng tôn kính.
Hắn ta chắp hai tay, hành lễ với Phong Vân: “Phong, Phong Vân học trưởng, ngươi, ngươi trở về rồi!”
“Ừ.”
Phong Vân nhẹ nhàng gật đầu, sau đó trực tiếp đi ra ngoài, rất nhanh đã biến mất trong tầm mắt hai người họ.
“Học trưởng, thiếu niên này là ai mà lại khiến ngươi đối đãi như vậy?”
Tiểu Lý đứng ở một bên nhìn thấy học trưởng mình tôn kính lại cung kính với một thiếu niên như vậy, không khỏi hiếu kỳ hỏi.
“Đây chính là siêu cấp thiên tài.”
Trong mắt vị học trưởng kia vẫn còn tràn ngập kính ngưỡng, lúc trước, phong thái Phong Vân một kiếm đánh bại Lâm Nhất Trần, đến nay vẫn còn khắc sâu trong đầu hắn ta, khó mà ma diệt được.
“Siêu cấp thiên tài? Có lợi hại như người mới Vương Tiểu Hạ không?”
Vương Tiêu Hạ chính là một thiếu niên thiên tài, thanh danh vang xa năm nay của Võ Đạo Điện.
“Đừng đùa, một trăm Vương Tiêu Hạ cũng không sánh bằng một học trưởng Phong Vân đâu, đây là người mười lăm tuổi đạt đến cảnh giới tông sư đấy, hiểu không?”
Tê…
Người tên Tiểu Lý này hiển nhiên mới đến không bao lâu, lần đầu tiên nghe đến sự tích của Phong Vân, lập tức bị dọa chết khiếp.
Mười lăm tuổi đạt đến cảnh giới tông sư, đây mẹ nó là quái vật gì?
Nếu như hắn ta biết, hiện giờ Phong Vân mười sáu tuổi, đã đạt đến cảnh giới đại tông sư, không biết có ngất tại chỗ hay không.

Bên này.
Tin tức Phong Vân trở về giống như đại bàng chắp cánh, nhanh chóng truyền khắp Võ Đạo Điện.
Vô số học đệ học muội đang từ chỗ bế quan tu hành lao ra, phóng về phía Hoàng Điện, muốn nhìn thấy vị học trưởng truyền kỳ này.
“Phong Vân học trưởng trở về rồi!”
“Không biết bây giờ hắn đã đạt đến cảnh giới gì rồi? Mặc kệ, dù sao nhất định là vô cùng mạnh.”
“Phong Vân học trưởng thật trâu bò!”
“…”
Hoàng Điện vốn vắng ngắt, giờ phút này lại bị các đệ tử chen lấn đến chật ních, khắp nơi đều là người, chỉ vì muốn nhìn thấy Phong Vân.
Với tư cánh là thiên tài mạnh nhất của Võ Đạo Điện trước nay chưa từng có, mặc dù hắn đã rời đi hơn nửa năm, nhưng vẫn được những học viên này ghi nhớ.
..
Lúc này.
Trong cứ điểm của cứ địa Tinh Diệu.
Sắc mặt Phong Vân bất đắc dĩ đứng trong đại sảnh.
Mấy người Chu Linh, Tuyên Phong đứng bên cạnh hắn, khẽ cười nói.
“Bây giờ người là truyền kỳ đứng đầu của cứ địa, Phong Vân học trưởng.”
Bọn họ học giọng điệu của những người bên ngoài, cười hì hì nói.
Phong Vân không có lời nào nhìn bọn họ.
“Đừng đùa.”
Sau đó, hắn đi ra đại sảnh, đến bên ngoài đại điện, da đầu không khỏi run lên, hắn tình nguyện chiến đấu với hung thú mười ngày mười đêm, cũng không muốn đối mặt với các học muội học đệ cuồng nhiệt như vậy.
Cái này so với fan hâm hộ truy tinh lúc trước còn cuồng nhiệt hơn.
“Khụ khụ… Xin chào mọi người.”
Nhưng không có cách nào, Phong Vân chỉ có thể kiền trì đi lên chào hỏi, sau đó, một loạt tiếng hô còn lớn hơn tiếng núi lở vang lên.
“Cái kia, ta trở về xử lý một số chuyện, lập tức sẽ đi ngay, như vậy đi, ta đi trước, các người cũng giải tán đi.”
Sau khi nói xong, bóng dáng Phong Vân liền lóe lên, biến mất ở chỗ cũ.
Mặc dù trong lòng các học đệ học muội này không nỡ, nhưng không có biện pháp, chỉ có thể giải tán.
Nhưng cũng may, bọn họ đều chụp được ảnh và quay lại rồi, coi như chuyến này đi cũng không tệ.

Bên ngoài di tích khảo nghiệm.
Bóng dáng Phong Vân xuất hiện ở đây, trong lòng hắn cười khổ một tiếng, xem ra, sau này trở về phải khiêm tốn một chút, như vừa rồi cũng quá dọa người.
Ở cứ địa Thanh Huyền cũng không khoa trương như vậy.
Thật ra cứ địa Thanh Huyền cũng có, nhưng có điều nơi đó nhiều quy củ hơn ở đây, hơn nữa, Phong Vân cũng không thường xuyên xuất hiện, cho nên không tạo ra tình cảnh lớn như vậy.
Nhưng những người sùng bái hắn, tuyệt đối không ít hơn nơi này.
Sau đó.
Phong Vân lên tiếng chào hỏi nhân viên công tác, bảo hắn ta mở di tích, rồi nhẹ nhàng cất bước đi vào.
Vừa vào di tích, nhất thời, một màn sáng đã bao phủ hắn.
Đinh!
“Kiểm tra lần trước ngài dừng lại ở cửa thứ chín, có tiếp tục không?”
Âm thanh trí năng truyền đến.
Trong lòng Phong Vân trả lời.
“Có.”
Ong!
Nhất thời, trước mắt hắn giống như vật đổi sao dời, lập tức tiến vào một vùng không gian hư vô.
Đinh!
“Khảo nghiệm tầng thứ chín bắt đầu.”
Một màn sáng giống như thác nước từ trên trời đổ xuống, thần tốc bao phủ Phong Vân, giống như đang quét cái gì đí\ó.
Sau khi màn sáng này quét đến biển ý thức của Phong Vân, lập tức truyền ra âm thanh.
“Phù hợp điều kiện: Có thiên phú linh hồn đỉnh cấp.”
Đinh!
“Chúc mừng ngài thông qua tầng thứ chín.”
“Ban thưởng: Nhật Nguyệt Bất Diệt Đồ (lục trọng sau).”
Ong … Ong…
Một giây sau, một chùm sáng bàng bạc xuất hiện, nhanh chóng dung nhập trong đầu Phong Vân, sau đó hóa thành những ký tự, những bức tranh, hiện ra toàn phương diện trong đầu hắn.
Một phút sau.
Phong Vân thích ứng sự thay đổi trong đầu, nhẹ nhàng mở mắt, chậm rãi thở ra một hơi, trên mặt hiện lên vui mừng.
“Cuối cùng đã đến tay, có được hoàn chỉnh rồi.”
Có lục trọng sau này, tố chất và khí lực thân thể của hắn sẽ tăng lên rất nhiều.
Đến lúc đó ngay cả võ giả luyện thể chuyên môn, sợ là cũng không bằng hắn.
Đến lúc này, Phong Vân đã qua cửa di tích khảo hạch rồi, hắn cũng là người duy nhất qua cửa, các võ giả sau này, mặc dù có qua cửa, cũng không được ban thưởng Nhật Nguyệt Bất Diệt Đồ nữa, bởi đây là một phần duy nhất.
Sau khi ý thức của hắn trở về, từ trong đại điện di tích đi ra, lại phát hiện đại điện di tích loại thăm dò bên cạnh, chợt có hắc quang ngập trời bộc phát ra ngoài!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất