Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 264: Mắt đen

Chương 264: Mắt đen
Trong thế giới Hắc Ám nặng nè, có một con đường kim sắc (màu vàng) xuyên qua, ánh sáng chói mắt, rực rỡ như những vì sao. Phong Vân cùng bốn đại điện chủ đang đi bên trên, và luôn đi về phía bên trái.
Trong lúc này, không ngừng có sinh vật Hắc Ám muốn trùng kích con đường kim sắc này, nhưng còn chưa đến gần đã lập tức bị kiếm khí của con đường đánh nát, nhìn thấy như vậy, mí mắt của bốn đại điện chủ và Cơ Vân Trần nhảy lên, nội tâm kinh động không dứt.
Phong mang này cũng quá mạnh mẽ , mặc dù chỉ là một luồng, nhưng đoán rằng nếu bọn họ mắc phải cũng đều không thể chịu được, ngay lập tức sẽ bị xỏ xuyên.
Trong lòng không khỏi cảm khái Phong Vân biến thái, lúc này chỉ mới hơn nửa năm mà thôi, đối phương đã trở thành Đại tông sư, quả thực không phải người mà!
Nghĩ tới đối phương còn chưa trưởng thành, nhìn lại chính mình, bốn đại điện chủ cùng Cơ Vân Trần bỗng sinh ra cảm giác sinh ra trên đời thật là uổng phí.
Lúc này truyền tới thanh âm của Phong Vân, “Đến”
Bốn vị điện chủ cùng Cơ Vân Trần thần sắc lập tức chấn động , nhanh chóng tập trung nhìn lại, nhưng Hắc Ám mê vụ lại bao phủ, khiến bọn họ cơ bản đều không nhìn thấy gì.
Mặc dù Phong Vân có được tinh thần lực cũng khó nhìn thấy được hình ảnh cụ thể, Hắc Ám nguyên lực ở nơi này thật sự quá nồng đậm.
Phong Vân nhẹ nhàng đưa một ngón tay ra, đầu ngón tay nhất thời có một vệt kim mang tách ra, giống như mang theo ánh sáng mặt trời, trong nháy mắt chiếu sáng phương viên xung quanh.
Tình cảnh bên trong cũng hiện ra trước mắt bốn vị điện chủ cùng Cơ Vân Trần.
Giữa không trung bố trí một cái trận pháp rất lớn, tạo hình cổ xưa, bên trên khắc chằn chịt những kí hiệu, rườm rà không gì sánh được, khiến cho người ta cảm thấy hoa mắt khi liếc nhìn.
Trong lúc này, tại trung tâm trận pháp, xuất hiện một khe nứt dài hẹp, kết nối liên tiếp những không gian không xác định, bên trong một mảng hắc ám yếu ớt, giống như một cái lỗ đen.
Rất nhiều Hắc Ám chi khí và sinh vật Hắc Ám chính là từ cái khe nứt này đi đến bên trong di tích.
“Qủa nhiên bị tổn hại.”
Cơ Vân Trần nhìn thấy như vậy, sắc mặt lập tức biến hóa, hắn từ không gian giới chỉ (nhẫn) lấy ra một quyển trục, sau đó mở ra, đột nhiên tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, bên trên có rất nhiều đường vân phức tạp.
Phong Vân nhận ra, những cái này là trận văn, chuyên môn dùng để tu bổ trận pháp.
Cơ Vân Trần ngồi xếp bằng xuống, không ngừng dùng tinh thần lực nhập vào bên trong quyển trục.
Theo sự thúc dục của hắn, trận văn trên quyển trục giống như sống lại, nhanh chóng lướt đi, như từng tấm lụa, bay tới quấn quanh khe nứt ở trung tâm trận pháp.
Có thể nhìn thấy rõ, khe nứt đang từng chút được chữa trị, Hắc Ám nguyên lực và sinh vật Hắc Ám ở bên trong cũng bớt tuôn ra .
Nhìn một màn như vậy, bốn vị điện chủ lộ ra nụ cười, “Có vẻ đã ổn rồi.”
Nhưng mà vừa lúc đó.
Bỗng nhiên theo khe nứt dài hẹp kia, xuất hiện một con mắt to.
Là một con mắt đen to thâm thúy.
Phảng phất như một mặt trời màu đen, xuất hiện trong khe nứt, to lớn, lạnh lẽo, ánh sáng hắc ám khủng bố lưu chuyển, giống như mắt của ác ma đang nhìn ra thế giới.
Ngay khi con mắt đen (hắc sắc) kia xuất hiện, Cơ Vân Trần cảm thấy mình như bị một cỗ khủng bố bao phủ, phảng phất sẽ chết đi ngay lập tức, khiến cho hắn run lẩy bẩy, tinh thần lực cũng không thể tập trung.
Cơ Vân Trần trở nên lo lắng, nhưng cũng không có bất cứ biện pháp nào, tinh thần lực tán loạn, trong một thời gian ngắn khó có thể tập trung lại.
Nhưng trong chốc lát, có một cỗ tinh thần lực càng thêm mênh mông tràn vào mi tâm khiến hắn tập trung, tiếp tục thúc giục trận văn.
“Đây là …”
Sắc mặt Cơ Vân Trần cả kinh, hắn lập tức cảm ứng được, là tinh thần lực của Phong Vân ở phía sau truyền tới cho hắn.
Trong lòng hắn nhất thời ngập tràn sóng gió, Phong Vân vậy mà có thể có được tinh thần lực mênh mông bang bạc như vậy, so với hắn còn mạnh hơn gấp mười mấy lần.
“Chỉ có thể là thiên phú Linh Hồn đỉnh cấp trong truyền thuyết mới có thể sinh ra nhiều tinh thần lực như vậy !”
Cơ Vân Trần khó có thể tưởng tượng được, Phong Vân còn là một người sở hữu thiên phú Linh Hồn đỉnh cấp, nhưng bây giờ không phải là lúc dao động, hắn nhờ vào tinh thần lực của Phong Vân, lập tức thúc dục càng nhiều trận văn, hướng tới bên trong khe nứt quấn vào.
Khi hắn chuẩn bị nhìn về phía con mắt to đen ở bên trong khe nứt, âm thanh Phong Vân lập tức truyền đến, “Đừng nhìn nó!”
Dọa cho Cơ Vân Trần lập tức dời mắt, không dám nhìn nữa.
Con mắt này chưa đựng sức mạnh quấy nhiễu linh hồn mãnh liệt, cho dù là Phong Vân, cũng không dám nhìn quá lâu, bằng không sẽ bị làm cho hoảng loạn.
Cái này không rõ là con mắt của loại sinh vật gì, chịu sự hạn chế của trận pháp, khiến cho nó không thể hàng lâm đến đây, thậm chí ngay cả tinh thần lực và linh hồn lực cũng đã yếu đi rất nhiều.
Bằng không mà nói, ở bên trong này, cho dù là hắn cũng không thể chống đỡ được nó.
Phong Vân thử dùng lực lượng hình chiếu bao trùm lên, nhưng cái gì cũng không chiếu được, rất hiển nhiên, con mắt kia nhìn có vẻ như rất gần nhưng theo hắn, khoảng cách giữa bọn hắn không dưới 1000 mét.
Chỉ vì con mắt quá lớn cho nên mới tạo cho người thấy cảm giấc rất gần, gần trong gang tấc.
Có tinh thần lực của Phong Vân tương trợ, công tác tu bổ trận pháp của Cơ Vân Trần tiến hành rất nhanh, khe nứt kia càng ngày càng nhỏ, sắp sửa kết thúc.
Bỗng nhiên từng hồi ầm ầm vang lên.
Tất cả Hắc Ám nguyên lực bên trong di tích trở nên bạo động, các sinh vật Hắc Ám cũng nhao nhao dung nhập vào bên trong Hắc Ám nguyên lực.
Thấy vậy, ánh mắt của bốn vị điện chủ trở nên kinh hãi, vô số Hắc Ám nguyên lực lại hình thành một cánh tay đen to lớn, khe khuất mặt trời, bao phủ khắp phía, mang theo một cỗ uy áp không cách nào tưởng tượng được.
Phảng phất như Thượng Thương Chi Thủ (bàn tay của thượng đế),những người ở đây trước mặt nó cũng chỉ nhỏ bé như loại kiến hôi.
Bốn vị điện chủ cùng Cơ Vân Trần đều lộ vẻ tuyệt vọng, không thể nào ngăn cản được một kích.
Nhưng Phong Vân ở một bên lại đưa ra một bàn tay, đối chưởng với bàn tay đen to ở trên bầu trời.
Sau một giây, ngay khi hắn nắm chặt bàn tay, nguyên lực của Không Gian Lốc Xoáy bên trong cơ thể trong chớp mắt đã tiêu hao sạch sẽ.
Mà ở bên ngoài.
Không gian xung quanh bàn tay đen trong chớp mắt bị băng diệt, bị một cái lỗ đen lớn bao bọc, bên trong truyền ra lực lượng hủy diệt khủng bố, cho dù là bàn tay đen to lớn cũng không thể ngăn cản, nhanh chóng bị phá hủy.
Thiên không khôi phục lại bình thường, chỉ còn cái lỗ đen lớn vẫn treo ở chỗ đó, thâm thúy vô cùng khủng bố.
“Không Gian thiên phú…”
Khe nứt trên trận pháp khép lại trong nháy mắt, từ bên trong truyền ra một câu nói âm trầm, làm cho người khác không rét mà run.
Hiển nhiên, tồn tại ở bên trong đã nhớ kỹ Phong Vân.
Hô…
Sau khi khe nứt hoàn toàn khép lại, bốn vị điện chủ cùng Cơ Vân Trần lập tức buông lỏng một hơi, sau đó nhanh chóng nhớ tới cái gì đó, nhìn về phía Phong Vân lắp bắp nói.
“Phong, Phong Vân, vừa rồi là người xuất thủ sao ?”
“Ừm”
Phong Vân gật đầu, sắc mặt có chút tái nhợt, chiêu thức vừa rồi tiêu hao quá nhiều sức lực.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất