Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 282: Khai hoang di tích cỡ lớn!

Chương 282: Khai hoang di tích cỡ lớn!
[Vương cấp thần binh – Đồ phổ Thương Lan Kiếm] : Đến từ hình chiếu Lý Ân Trạch (Bởi vì lần đầu đánh chết nhất định sẽ có vật phẩm rơi xuống).
Trong không gian tấm gương, Phong Vân nhìn trong ba lô có duy nhất vật này rơi xuống, nhẹ nhàng lắc đầu, trông cậy mười lần kia rơi xuống túi kinh nghiệm luyện khí sư Vương cấp đúng là không hiện thực.
“Nhưng mà rơi xuống đồ phổ thần binh, cũng coi như không thiệt.”
Đồ phổ thần binh cũng không như phương pháp luyện đan, là đồ vật cá nhân, mỗi luyện khí sư đều có vật quý mình cất giấu. Hiển nhiên, đồ phổ Thương Lan Kiếm này chính là đồ vật Lý Ân Trạch cất giấu, trên thị trường không có hoặc có rất ít.
Vật quý hiếm như vậy, giá cả đương nhiên không thấp.
Sau đó.
Ý thức Phong Vân rời khỏi không gian tấm gương, trở về chủ thể.
Mà sau khi hắn khôi phục ý thức, bỗng nhiên phát hiện, mình nhận được mười mấy bưu kiện.
Hắn ấn mở, phát hiện, đó đều là thông báo chốt đơn thành công.
“Năm phút đã bán hết, cái này…”
Phong Vân có chút kinh ngạc, hắn nghĩ thế nào cũng phải mất mấy giờ, kết quả năm phút đồng hồ đã bán hết.
“Xem ra, mình còn xem nhẹ tầm quan trọng của hai loại đan dược này đối với võ giả.”
Hắn có chút líu lưỡi, thán phục không dứt.
Sau đó, hắn dựa theo đơn đặt hàng, gửi Thăng Cảnh Đan và Đoán Nguyên Đan cho những võ giả này.
Một giờ sau, những võ giả này nhận được hàng hóa, Phong Vân cũng nghe thấy tiếng nhắc nhở tiền đã chuyển vào tài khoản.
“Trong tài khuản có một nghìn ba trăm năm mươi tỷ.”
Hằn nhìn số dư trong tài khoản trực tiếp nhảy lên hơn một nghìn tỷ, không khỏi nở nụ cười.
Tiền đến dễ dàng như vậy.
Hơn nữa, hắn lại không mất chi phí gì, các luyện đan sư khác, mặc dù cũng như hắn, nhưng lại không thể kiếm lời nhiều như vậy, bởi vì bọn họ phải mua dược liệu luyện chế đan dược, đây là một số tiền không nhỏ.
Nhưng Phong Vân hoàn toàn không cần làm như vậy, dược liệu là hắn quét ra, không cần mua bán, hoàn toàn kiếm lời.
“Có tiền rồi, số tiền này đủ cho mình dùng một thời gian dài.”
Phong Vân kiếm được một nghìn ba trăm năm mươi tỷ, cộng với số sư trong tài khoản của hắn, đã gần hai nghìn tỷ rồi. Với số tiền này, cho dù tu hành hay mua đồ, hắn hoàn toàn không cần lo lắng vẫn đề tiền bạc.
Lúc này, đinh một tiếng, trên dụng cụ truyền tin của hắn có tin tức đến.
“Hả?”
Phong Vân đưa mắt nhìn qua, là tin tức của công hội võ giả gửi qua.
Hắn ấn mở, một cái thiệp bắn ra.
[Nhiệm vụ khai hoang di tích mộ tập võ giả! Hoan nghênh các võ giả của công hội võ giả đến báo danh!]
“Nhiệm vụ khai hoang?”
Phong Vân có chút bất ngờ, hắn thật sự chưa tìm hiểu về nhiệm vụ này.
Lúc này, hắn lên diễn đàn tìm kiếm, mất mấy phút đã hiểu về nhiệm vụ khai hoang này.
Nhiệm vụ khai hoang di tích, tên cũng như nghĩa, lúc một phân khu của di tích cỡ lớn được mở ra, sẽ để một bộ phận võ giả vào trước để thăm dò.
Chuyện khai hoang này có lợi có hại, lợi dĩ nhiên là có thể đoạt được các tài nguyên tốt đầu tiên, còn hại chính là, cũng vì lần đầu tiên khai hoang nên rất dễ gặp nguy hiểm, hơn nữa, đều là không biết trước, có thể mất mạng.
Cho nên võ giả thuộc công hội võ giả tham gia nhiệm vụ khai hoang này sẽ hoạt động theo tiểu đội, như vậy có thể giảm bớt nguy hiểm, cũng có thể thu hoạch được nhiều bảo vật hơn.
Bởi vì hợp tác đoàn đội, so với một mình đơn độc còn tốt hơn nhiều.
“Khai hoang di tích cỡ lớn sao? Có chút thú vị.”
Phong Vân rất có hứng thú đối với di tích cỡ lớn, lần trước, trong di tích cỡ lớn của hội Chân Lý, hắn đã thu hoạch được Linh Hồn Bí Điển.
Lần này đi khai hoang di tích cỡ lớn, hắn đương nhiên muốn đi.
Vì vậy, Phong Vân đã đến công hội võ giả.

Trong đại sảnh.
Hắn đi đến trước mặt một tiểu tỷ tỷ, nói: “Xin chào, tôi muốn báo danh làm nhiệm vụ khai hoang di tích cỡ lớn.”
“Xin chào ngài, xin hỏi tiểu đội của ngài là gì?” Tiểu tỷ tỷ cười nói.
“Ta không có tiểu đội, chỉ có một mình ta.”
Phong Vân lắc đầu, dựa vào thực lực bây giờ của hắn, sớm có thể so với Vương cấp rồi, hắn còn băng chi lĩnh vực nữa, hoàn toàn có thể rong ruổi trong Vương cấp, chỉ dưới cấp Phong Đế Phong Hoàng thôi.
Đối với hắn mà nói, hoàn toàn không cần tiểu đội.
“Hả?”
Tiểu tỷ tỷ ở đại sảnh có chút sửng sốt, lần đầu tiên cô ta nhìn thấy trong nhiệm vụ khai hoang, có một võ giả hành động một mình, hơn nữa, còn là một thiếu niên trẻ tuổi như vậy.
Lời nói của Phong Vân, đương nhiên cũng kinh động những võ giả khác trong công hội.
“Tiểu tử này là ai? Vậy mà muốn một mình tham gia nhiệm vụ khai hoang? Ta không nghe lầm chứ?”
“Chắc là một cậu ấm không biết thế giới tàn khốc thế nào.”
“…”
Nhiều tiếng nghị luận vang lên, những tiếng thì thầm nối tiếp nhau.
Xa xa, Kiếm Vô Trần yên lặng nhìn bóng lưng Phong Vân, sau khi thảm bại trên tay người này, mỗi lần nhìn thấy đối phương, trong lòng hắn ta lại có cảm giác kính nể không sao hiểu được.
Lúc này, một đội viên đứng bên cạnh hắn ta nhìn Phong Vân nói: “Nghé mới sinh không sợ cọp, xem ra lại là một tên không sợ chết.”
Kiếm Vô Trần nghe vậy, quét mắt nhìn đội viên này một cái, nói.
“Ngươi có biết hắn là ai không?”
“Là ai?”
“Phong Vân.” Sau khi phun ra hai chữ này, Kiếm Vô Trần liền xoay người rời đi.
“Phong Vân? Là hắn!”
Tên đội viên này nghe nói như thế, đầu tiên là giật mình, sau đó phản ứng lại, đồng tử lập tức co chặt vào, trên mặt hiện lên vẻ chấn động.
Mấy ngày nay, khắp cứ địa Thiên Khải đều lưu truyền cái tên Phong Vân, nói hắn mười sáu tuổi đã đạt đến cảnh giới đại tông sư, có được thiên phú thể chất cấp thự quang, trong thời gian ngắn, chiến lực có thể so với Vương cấp!
“Võ giả luyện thể siêu cường trong lời đồn, lại là một thiếu niên thon dài bình tĩnh như vậy sao?’
Tên đội viên này hoàn toàn ngổn ngang, cảm thấy nhận thức của mình bị đánh vỡ.
Trước quầy.
Phong Vân không để ý những lời bàn tán xung quang, thành công hoàn thành báo danh.
“Xin chào, ba ngày sau chính là lúc di tích cỡ lớn mở ra, hi vọng ngài đến đúng giờ.”
Tiểu tỷ tỷ ở đại sảnh nói với Phong Vân.
Phong Vân gật đầu, xoay người đi ra ngoài đại sảnh.
Lúc này, Phong Vân lại bất ngờ nhìn thấy Lâm Hi, cô ta đứng trong một đội toàn là nữ tử, tính cả cô ta, tổng cộng có năm người.
Phong Vân gật đầu chào hỏi Lâm Hi, sau đó trực tiếp rời đi.
Lâm Hi đưa mắt nhìn Phong Vân rời đi, trên mặt lộ ra dị sắc, trong lòng cảm thấy người này lại trở nên thần bí hơn một chút.
Phong Vân từ đại sảnh công hội đi ra, cũng không trở về khách sạn, mà đến phòng tu hành.
Hắn chuẩn bị tấn thăng hỏa chi lốc xoáy, mộc chi lốc xoáy và thủy chi lốc xoáy đến tầng viên mãn.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất