Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 286: Quét ngang Vương cấp

Chương 286: Quét ngang Vương cấp
“Lớn như vậy, muốn dung hợp thời gian yêu cầu không chừng sẽ rất dài, trước tích trữ đã.”
Phong Vân liền đem quả cầu do sát lục và hủy diệt dung hợp lại ném vào không gian giới chỉ, hắn chuẩn bị tiếp tục tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Đứng giữa không trung, từng làn sóng tinh thần lực liên tục tỏa ra, trong chớp mắt đã bao phủ khắp nơi, hắn nhanh chóng chụp lấy những hình ảnh liên tục truyền đến.
“Bên này.” Sau một giây, ngân quang lóe lên, hắn đã biến mất ở chỗ cũ.

Cổ Lâm Nhất Minh
Kiếm Vô Trần cùng đội viên của mình đang liệp sát một con thú Bán cấp Vương giả nửa người nửa hổ, mất chin trâu hai hổ mới thành công đắc thủ.
Nhưng mà, không đợi bọn họ cao hứng, một cỗ khí tức mênh mông áp bách hướng về hướng bọn hắn.
“Rống…”
Một tiếng thú rống chấn vỡ không khí xung quanh, tiếp đó, xuất hiện một con bán thú Nhân Mã, áp lực như bài sơn đảo hải trút xuống vô cùng mãnh liệt.
“Vương, Vương cấp!”
Thần sắc của Kiếm Vô Trần cùng đồng đội vô cùng kinh hãi, dưới cỗ áp lực này, bọn hắn liền giống chiếc lá bị cuốn trong cơn lốc dữ, mọi lúc đều sẽ bị xe tan, đừng nói là phản kháng, ngay cả chạy trốn cũng không thể làm được.
Tiểu đội trưởng của bọn hắn mặc dù là Bán Vương cấp, thể nhưng sự chênh lệch giữa Bán Vương cấp và Vương cấp không phải chỉ là nhỏ có thể hình dung.
“Xong đời!”
Sắc mặt cả đội tái nhợt, bọn hắn không ngờ chỉ là một nhiệm vụ khai hoang, vậy mà lại có Vương cấp tồn tại, cái di tích này mức độ nguy hiểm đã muốn đạt đến cấp 5 rồi.
Đều là di tích cỡ lớn, có cái cấp A đã rất lợi hại, cấp S, đó là nơi chỉ có Vương cấp mới có thể đi vào, nếu dưới Vương cấp muốn tiến vào , nhất định là cửu tử nhất sinh.
Lúc này, từ bầu trời đột nhiên xuất hiện một chuôi trường kiếm kim sắc, vừa thật vừa ảo, mang theo một quang mang vô cùng rực rỡ.
Phốc !
Chỉ thấy kim quang lóe lên, tiếng kêu của con bán thú Nhân Mã to lớn kia lập tức im bặt, hai con ngươi đỏ tươi trở nên ảm đạm, áp lực mênh mông toàn thân cũng bắt đầu tiêu tán hết.
Sau đó, trong ánh mắt rung động của đoàn đội Kiếm Vô Trần, một bóng dáng thon dài đáp xuống, siêu nhiên phiêu dật, phong thái như ngọc.
“Phong, Phong Vân !”
“?”
Bọn họ lâp tức nhận ra người đến là ai, lắp bắp kêu lên, hoàn toàn không thể tin được con mắt của chính mình.
Con bán thú Vương cấp này lại bị Phong Vân một kích miểu sát ?
Đang lừa người sao ?!
Phong Vân không để ý tới ánh mắt của bọn hắn, trực tiếp đánh nát mi tâm của con bán thú, lấy ra một quả cầu đỏ xám từ bên trong.
Sau đó, hắn nhìn Kiếm Vô Trần nói: “Không nên đi vào bên trong, chỉ tìm kiếm bên ngoài là được.”
Nói xong, hắn cũng không quay người rời đi mà biến mất tại chỗ.
Kiếm Vô Trần cùng toàn đội còn đang đắm chìm trong cực độ sợ hãi, nghe vậy chỉ vô thức mà gật gật đầu, ánh mắt hoảng hốt, cảm giác như mình đang trong một giấc mơ.
Một bán thú Vương cấp đẩy bọn hắn vào trong tuyệt cảnh, vậy mà ở trước mặt Phong Vân lại như một đứa trẻ yếu ớt, một kích cũng không thể chịu nổi.
Đầm rồng hang hổ!
Nhưng thi thể của con bán thú to lớn vẫn ngay tại trước mắt, cũng không thể không khiến bọn hắn phải tin tưởng.
Tranh thủ thời gian, Phong Vân giống như một tia chớp, chạy như bay bên trong di tích, nhưng nơi hắn đi qua, những khôi lỗi bán thú Vương cấp đều bị hắn tàn sát như đang giết chó.
Kim sắc hồn kiếm, vừa ra, đánh đâu thắng đó, linh hồn còn sót lại của những con bán thú Vương cấp kia cơ bản không thể ngăn cản, đều bị giết chết trong vòng vài phút.
“Đô!!”
Trước một sơn cốc, một con Hắc Báo cao khoảng mấy tầng lầu ầm ầm ngã xuống, thân thể khổng lồ của nó tạo nên một cái hố sâu trên mặt đất.
Phong Vân bình ổn hơi thở, linh hồn lực đang sôi trào cũng khôi phục lại bình tĩnh.
Lại thêm một con bán thú Vương cấp phải đền tội.
“Đây, việc này…Ta không phải đang nằm mơ chứ!?”
“Tuyệt, thật mạnh!”
“Hí…”
Xa xa, vài nữ Võ Giả nhìn thấy cảnh này, nhất thời hít sâu một hơi lãnh khí, biểu tình giống như gặp quỷ.
Trong đó, Lâm Hi là ấn tượng nhất.
Cô nhìn về bóng lưng quen thuộc phía trước, tâm thần không ngừng run rẩy.
Ngay lúc con Hắc Báo này xuất hiện, dùng khí tức của Vương cấp áp bách hết tất cả, Lâm Hi cùng tiểu đội của mình không có sức chống lại.
Nhưng ngay lúc đó, Phong Vân đột nhiên từ trên trời giáng xuống, không cần tốn quá nhiều sức liền tiêu diệt con bán thú Vương cấp này, biểu hiện quả thật quá mạnh mẽ khiến cho cả đội trở nên rối tung rối mù, dọa cô và cả nhóm đến hôn mê.
“Đa, đa tạ cứu mạng.”

Khi tiểu đội trưởng kịp thời phản ứng, đang muốn cùng Phong Vân cảm tạ ơn cứu mạng, nhưng ngẩng đầu lên thì phát hiện người đã sớm rời đi, mà trên mi tâm của con bán thú Vương cấp lại xuất hiện thêm một cái lỗ lớn.
“Lâm Hi, người tên Phong Vân này thật sự là đồng hương với ngươi sao ? Ngươi có biết hắn đã đạt tới cảnh giới gì không ? Thật sự quá hung ác.”
Lúc này, một nữ Võ Giả trong tiểu đội sau một hồi rung động, nhịn không được mở miệng nói.
Lâm Hi cười khổ một tiếng, “Ta cũng rất muốn biết.”
Bên này.
Phong Vân chỉ dùng một tiếng đồng hồ, giết sạch hết những hung thú Vương cấp mà hắn gặp được.
“Tổng cộng giết được mười con hung thú Vương cấp, thu hoạch được mười khối sát diệt chi quang.”
Sát diệt chi quang, là cái tên hắn đặt cho loại khối cầu này, đại biểu cho lực lượng được dung hợp bởi sát lục và hủy diệt.
“Tạm thời chắc là không có bán thú nữa, tiếp tục đi sâu vào xem, còn cần phải đi tìm mỏ nguyên lực nữa.”
Phong Vân cũng không quên nhiệm vụ quan trọng của mình khi đến nơi này, chính là tìm vị trí của mạch khoáng nguyên lực, chuẩn bị thật tốt cho việc đột phá Vương cấp của mình sau này.
Sau đó.
Hắn tiếp tục xâm nhập, không ngừng thuấn di đến từng chỗ, dùng tinh thần lực quét xuống dưới mặt đât, chỗ nào cũng có tinh thần lực, những thứ dưới mặt đất tất nhiên sẽ không trốn thoát khỏi pháp nhãn của hắn.
Thuấn gian di động kết hợp cùng tinh thần lực, dưới hiệu quả của hai thao tác này, thật sự khiến cho Phong Vân tìm kiếm được vài cái khoáng mạch cỡ lớn, thu hoạch hơn mấy vạn khối Nguyên lực Thạch.
Đây là một khoản tiền lớn đối với những Võ Giả khác, thế nhưng đối với Phong Vân lại như muối bỏ biển.
Phong Vân tiếp tục đi tới, theo sự tiến nhập càng ngày càng sâu của Phong Vân, trong khoảnh khắc, tinh thần lực bỗng nhiên quét thấy dưới mặt đất có một vùng lớn mang ánh sáng trắng, óng ánh chói mắt, rực rỡ không gì sánh được.
Hắn tỉ mỉ “nhìn” thử, chỉ thấy trong phạm vi mười vạn mét bên dưới mặt đất tất cả đều là Nguyên Lực Thạch quy !
Hơn nữa còn là loại có độ tinh khiết cao, gần như đạt tới 100%, cũng chính là cực phẩm Nguyên Lực Thạch trong truyền thuyết!
Phân chia cấp bậc cho Nguyên Lực Thạch là do các căn cứ siêu hạng quy định, ở bên ngoài cơ bản không có việc này, bởi vì bên ngoài cơ bản không có xuất hiện cực phẩm Nguyên Lực Thạch, nói gì đến phân chia cao thấp.
“Mười vạn mét Nguyên Lực Thạch, lại là cực phẩm, thật sự phát tài rồi!”
Ánh mắt Phong Vân sáng rực, nếu đem tất cả những thứ này đi hết, tuyệt đối đủ cho hắn đột phá đến Vương cấp.
Oanh!!
Đột nhiên, ngay lúc này, từ sâu trong di tích truyền đến một hồi tiếng thú kêu gào chấn động.
“…”
Sóng âm vô hình như thanh âm thiên địa, những nơi sóng âm này đi qua, vạn thú đều tụ lại, Phong Vân thất sắc!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất