Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 326: Thực sự là bị nhìn đến chết

Chương 326: Thực sự là bị nhìn đến chết
Nửa tháng yên lặng trôi qua.
Tại lĩnh vực hung thú, trên bầu trời có một con chim nhỏ thoạt nhìn như chim Linh Lung bay vọt qua, hai mắt nó lộ ra linh tính bức người, vừa nhìn đã biết là vật phi phàm.
Con này sĩ nhiên chính là Phong Vân.
Lúc trước hắn đều biến thành những đại gia hỏa để xuất hành, bây giờ hắn muốn thử biến thành giống loại nhỏ xinh đẹp đẽ, coi như là một phen thể nghiệm khác.
Hả ?
Phong Vân đang bay lên bỗng nhiên thần sắc thay đổi, hắn cảm ứng được thức hải của mình có biến hóa, sức mạnh linh hồn sắp hoàn thành thuế biến.
“Đã được nửa tháng sao ?”
Hắn lẩm bẩm nhỏ một câu sau đó trực tiếp bay xuống dưới.
Phía dưới là một phế tích của một vùng đô thị Cương Thiết, hắn tìm ột gốc cây liễu, nhẹ nhàng đáp lên, hai con ngươi mở rộng, ý thức tiến vào trong thức hải.
Bên trong, hỏa diễm ở trong lò luyện đã tắt.
Tâm niệm Phong Vân khẽ động, lò luyện lập tức nứt vỡ. “Ầm âm--!!”
Sau một giây phảng phất giống như ngân hà rơi khỏi cửu thiên, một vùng quang dịch óng ánh rơi vào trong thức hải, như những con sóng kinh thiên, trong chớp mắt đã lấp đầy thức hải.
Có thể nhìn thấy sức mạnh linh hồn bên trong thức hải so với trước đây càng thêm óng ánh, càng thêm thuần túy.
Phong Vân có thể cảm nhận được sức mạnh linh hồn của hắn đã được tăng thêm gấp mười lần.
Đây là một sự gia tăng đáng sợ, đồng nghĩa với việc sức mạnh công kích linh hồn của hắn cũng đã tăng gấp mười lần.
Hienj tại, chỉ cần dựa vào linh hồn lực, hắn đã có thể đánh bại một tồn tại Phong Đế Hoàng cấp bình thường, còn các đẳng cấp phía dưới thì đoán chừng không thể đỡ nổi một ánh mắt của hắn.
Không sai, linh hồn lực chính là đáng sợ như vậy.
Bằng không thì vị Hồn Đế kia cũng không chỉ dựa vào một thiên phú Linh hồn cấp THự quang để mà xưng đế, đáng tiếc là hắn vẫn chưa được bí kỹ tốt để tu luyện linh hồn, bằng không, chiến lực tuyệt đối không ngừng lại ở mức như hiện tại.
“Linh hồn lực đã dung luyện xong, tiếp theo tốc độ tu luyện của Hư Thần Chi Tháp cũng sắp hoàn thành.”
Một ý niệm hiện lên trong đầu Phong Vân, linh hồn lực bên trong thức hải lập tức tuôn động, nhanh chóng dung nhập vào chỗ sâu nhất của Hư Thần Chi Tháp.
Bằng mắt thường có thể nhìn thấy số tầng của tháp đang gia gia tăng.
Tầng bốn…tầng năm…tầng sáu…tầng bảy!
Mãi cho đến tầng thứ bảy, Hư Thần Chi Tháp mới chậm rãi giảm lại, thế nhưng vẫn không đình chỉ, vẫn còn tiếp tục gia tăng lên.
Phong Vân đoán có thể gia tăng thêm khoảng ba tầng nữa.
“Thiên phú linh hồn cấp Thự Quang cũng chỉ mới xây được tới tầng mườ của Hư Thần Chi Tháp, rất khó tưởng tượng được linh hồn lực phải hùng hậu như thế nào mới có thể xây được 99 tầng Hư Thần Chi Tháp.”
Phong Vân rất hoài nghi, cái Hư Thần Chi Tháp này muốn đạt tới viên mãn thật sự giống như là một nhiệm vụ không thể nào hoàn thành.
“Nhưng mà với mười tầng Hư Thần Chi Tháp, cũng không yếu, có thể ngăn cản được công kích linh hồn của hai tồn tại Hồn Đế.” Trong lòng hắn tính toán, đại khái đã đoán được hiệu quả.
Đáng thương cho Hhồn Đế, đường đường là một tồn tại Phong Đế Hoàng cấp lại trở thành một đơn vị đo lường.
“Tê hí…” lúc này, ở bên ngoài, một con mãng xà cấp Lĩnh chủ đnag trườn tới, nhìn “Phong Vân” trên cây liễu, trong mắt huất hiện hung quang.
Sinh vật sống quanh đây đều đã bị nó ăn hết, đây là con vật sống đầu tiên trong mấy ngày hôm nay mà nó gặp được.
Không chút do dự, con mãng xà cấp Lĩnh chủ này liền xông đến, há to miệng máu nhả ra một bóng đen lớn.
Ngay lúc này, Phong Vân bỗng mở mắt ra, liếc nhìn con mãng xà.
Mãng xà nhất thời đứng cứng tại chỗ, không hề nhúc nhích, sau đó mềm oặt ngã xuống, không có bất kì một vết thương nào, nhưng hạch tâm linh hồn của nó đã bị chấn vỡ.
Một cái liếc liền chết!
Lấy sức mạnh linh hồn hiện giờ của Phong Vân, cơ bản không cần vận dụng bất cứ công kích gì, chỉ cần quét nhẹ linh hồn lực, cũng có thể giải quyết được một hung thú cấp Lĩnh chủ, không tốn một chút sức nào.
“Tiếp tục lên đường, sắp đến.”
Phong Vân phóng lên, xuyên thẳng qua đám mây, tốc độ như sấm sét, chớp mắt đã không thấy đâu nữa.

Ước chừng tốn khoảng nửa ngày, hắn thành công tới đích – Vân Mộng Trạch.
“Chỉ sau mấy tháng, không ngờ đã tới”
Đứng trong tầng mây, Phong Vân ngắm nhìn vương quốc hung thú Vân Mộng Trạch ở phương xa, không khỏi nói khẽ.
Lần trước khi hắn đến, đã diệt sát toàn bộ hung thú bên trong bí cảnh, bao gồm cả hung thú Vương cấp, về sau lại lén lút rời khỏi, nên sau đó phát sinh chuyện gì hắn cũng không biết rõ.
Thế nhưng nhìn Vân Mộng Trạch ở bên dưới vẫn bình thường, liền có thể biết cuyện lần trước không gây ra ảnh hưởng gì.
Thật ra, Phong Vân tiêu diệt hung thú Vương cấp nhìn có vẻ nhiều, nhưng khi xem xét ở trong phạm vi của một vương quốc hung thú thì đó cũng chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Cho dù là chủ nhân của Vân Mộng Trạch cũng chú ý trong thời gian ngắn, sau đó liền ném ra sau đầu, không còn để trong lòng.
“Khôn tạo ra sóng gió gì cũng tốt, càng lợi cho ta hành động.”
Phong Vân thật sự không muốn nhìn thấy cảnh toàn thành Vân Mộng Trạch xuất hiện lệnh giới nghiêm.
Lúc sau, hắn lẻn đi vào.
Cũng không hóa thành dáng vẻ của hung thú, mà hắn thúc dục thiên phú Hắc Ám, trực tiếp ẩn nấp trong hư không, tiêu thất mất dạng.
Lần này tới là để ám sát chủ nhân của Vân Mộng Trạch, không phải vì cái khác cho nên không cần ngụy trang thành hung thú.
Mà loại chuyện ám sát này tất nhiên sử dụng thiên phú Hắc Ám là thích hợp nhất.
Hư không lóe lên, Phong Vân tiến vào quốc gia Vân Mộng Trạch, trực tiếp đi sâu vào.
Quốc gia của hung thú không giống như cứ địa của con người, nơi này gần như không có bất cứ xây dựng gì, phần lớn là khe nứt và vực sâu, bên trong là nơi nghỉ ngơi của đủ loại hung thú.
Đặc điểm này lúc trước đi vào Phong Vân dã biết cho nên cũng không có gì kì quái.
Hắn căn cứ vào cảm ứng lúc trước mà xác định phương hướng của chủ nhân Vân Mộng Trạch, thoắt ẩn thoát hiện, nhanh chóng đến gần.
Trong quá trình này cũng không gây chú ý đối với bất cứ hung thú nào.
Một lát sau, Phong Vân đã thành công đến trước một vùng thâm uyên to lớn.
Đứng trên vực sâu, không cần dùng tinh thần lực, hắn đã có thể như có như không cảm nhận được ba động mênh mông đang tuôn ra của nguyên lực phía dưới đáy vực.
Toàn bộ Vân Mộng Trạch, có được nguyên lực ba động mênh mông như vậy, ngoài trừ chủ nhân của Vân Mộng Trạch thì không còn kẻ thứ hai.
Linh hồn lực ngưng tụ ở hai mắt, Phong Vân nhìn xuyên qua thâm uyên, nhìn về dưới đáy.
Nhất thời, trong tầm mắt xuất hiện một con hung thú lớn khoảng ba tấc, con hung thú này có một bộ lân giáp màu ám kim, tỏa ra ánh sáng lạnh của kim loại, có đuôi của Giao Long, đầu giống Man Ngưu, lại có thêm vài mét râu rồng.
Cỗ khí tức mênh mông, uy áp nội liễm tràn ngập bốn phía, khiến vạn thú không dám đến gần.
“…Đây là, Long uy?”
Tự thân Phong Vân cũng cảm nhận được loại uy áp này, cho dù rất nội liễm, nhưng vẫn thoáng chốc cảm ứng được. “Không ngờ chủ nhân của Vân Mộng Trạch lại lại một hung thú Long hệ.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất