Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 65: Đánh rơi ra nửa đao ý!

Chương 65: Đánh rơi ra nửa đao ý!
"Quý khách, không biết ngài muốn bán bao nhiêu đan dược?"
Bà chủ thương hội Trương Ngạo Tuyết nhìn người áo đen trước mắt, trong mắt lướt qua một tia kinh ngạc.
Người trước mắt thật giống một gốc lục bình không rễ, căn bản không cảm nhận được bất cứ khí tức gì. Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, nàng cũng không biết nơi này có một người đang đứng.
Nàng âm thầm phán đoán, người áo đen trước mắt này, hoặc là trên người có bảo vật che đậy khí tức, hoặc là đã tu luyện Liễm Tức Thuật đến cảnh giới viên mãn, hoặc là, có được Hắc Ám thuộc tính thiên phú.
Cho dù là loại nào, đều đủ để nàng coi trọng.
Phong Vân không nói tiếp, trực tiếp mở túi ra. Nhất thời, một loạt bình ngọc nhỏ sáng loáng hiện ra trong mắt Trương Ngạo Tuyết cùng thị nữ kia.
"Đây là. . ."
Trương Ngạo Tuyết mở ra từng bình ngọc một, hơi ghé mắt nhìn, sắc mặt chấn động, "Nhiều như vậy, tất cả đều là đan dược nhị phẩm."
"Nói đúng hơn, là Nguyên Lực Hồi Phục Đan, cùng với Kim Sang Đan."
Phong Vân thản nhiên nói.
Trương Ngạo Tuyết há to miệng đầy kinh ngạc. Có thể luyện chế ra nhiều đan dược nhị phẩm như vậy, người áo đen trước mắt rất có thể là luyện đan sư cấp ba.
Luyện đan sư cấp ba, ở trong cứ địa Tinh Diệu, nghe nói cũng chỉ có một vị.
Nhân vật lớn như vậy, người như nàng căn bản không thể gặp được.
Người áo đen này, chẳng lẽ chính là vị luyện đan sư cấp ba kia?
Nhưng ngẫm lại, Trương Ngạo Tuyết lại phủ định ý nghĩ này của mình. Nếu vị kia muốn bán đan dược, căn bản không thể nào chạy đến thương hội nho nhỏ này của nàng, mà tự có rất nhiều thế lực muốn tranh đoạt mua về.
"Như thế nào? Có lấy hay không? Không lấy ta đổi sang chỗ khác."
Phong Vân có chút không kiên nhẫn. Thời gian của hắn cực kì quý giá đấy.
Trương Ngạo Tuyết lập tức lấy lại tinh thần, nhanh chóng nói: "Lấy, tất cả đều muốn. Dựa theo giá cả của đan dược nhị phẩm ở chỗ chúng ta, một bình là hai trăm vạn. Chỗ này có 211 bình, cũng chính là bốn trăm hai mươi hai triệu tệ, ngài thấy sao?"
Thị nữ đứng bên cạnh nghe thấy cái giá này, muốn nói điều gì lại bị Trương Ngạo Tuyết ngăn lại.
Ánh mắt che dưới vành mũ kéo sâu xuống của Phong Vân nhìn qua Trương Ngạo Tuyết một cái, truyền ra giọng nói khàn khàn, "Được, cứ tính giá này đi."
Sau đó, chính là một số thủ tục phức tạp.
Ước chừng mười phút sau.
Toàn bộ 211 bình đan dược của Phong Vân đều trống rỗng, mà trong thẻ cá nhân của hắn đã có nhiều thêm bốn trăm hai mươi hai triệu tệ, cộng thêm số tiền lúc trước, tổng cộng đã có hơn năm tỷ.
"Thoải mái ghê."
Nhìn số dư còn lại trong thẻ cá nhân, lần đầu tiên hắn cảm giác được năng lực kiếm tiền đáng sợ của luyện đan sư, quả thật vượt mặt bất cứ nghề nghiệp nào. Khó trách nhiều người muốn trở thành luyện đan sư như vậy.
Nhưng đáng tiếc, số người có được loại tư chất kia lại đã ít lại càng ít.
Phong Vân giao dịch xong, bỏ lại một câu "Lần sau còn tới nữa' xong liền nghênh ngang rời đi.
Mà nghe được câu này, trên mặt Trương Ngạo Tuyết nhoáng cái liền sáng lên.
Bên cạnh, cô thị nữ thấy Phong Vân đã rời đi, nhịn không được nói: "Bà chủ, dựa theo giá thị trường, đan dược nhị phẩm cũng chỉ có giá một trăm vạn tệ, ngài tại sao lại trả giá nhiều gấp đôi vậy?"
Trương Ngạo Tuyết liếc nhìn thị nữ của mình một cái, "Nói ngươi ngốc ngươi còn không tin. Ta tốn nhiều tiền như vậy cũng không phải chỉ để mua số đan dược nhị phẩm này, mà là muốn nhân cơ hội này kiếm thêm một vụ giao dịch lâu dài với một người có vẻ là luyện đan sư cấp ba đó. Hiểu không hả?"
Luyện đan sư cấp ba!
Thị nữ nghe vậy liền chấn động cả người. Loại nhân vật như vậy ở trong cứ địa Tinh Diệu đều là người có địa vị cực cao, vậy mà lại xuất hiện trong thương hội của các nàng.
"Bà chủ của một cái thương hội nho nhỏ lại là võ giả thuộc tính, thú vị đấy. . ."
Trên đường trở về, Phong Vân cười nhẹ trong lòng.
Nếu như bà chủ của một thương hội lớn có thực lực như vậy, hắn ngược lại sẽ không quá để ý. Nhưng mà bà chủ của một cái thương hội nho nhỏ lại có được cảnh giới và tư chất tốt như vậy, cũng có chút thú vị đủ để người khác phải suy nghĩ sâu xa.
Chỉ có điều đây là chuyện của người ta, hắn cũng chỉ tò mò chút mà thôi, cũng không có ý định tìm hiểu kỹ hơn.
Thứ hắn để ý, chỉ là tiền có đến tài khoản của chính mình hay không mà thôi. Những cái khác hết thảy đều không muốn để ý.
"Lại luyện chế thêm mấy lần, sẽ gom đủ một tỷ tệ nhanh thôi."
Viện trưởng viện phúc lợi có ân cứu mạng hắn. Đối với hắn mà nói, viện phúc lợi chính là nhà.
Lúc trước từ khi hắn mới trọng sinh đến đây, thật ra cũng có chút mơ màng. Chính lúc đó, Tiểu Lan tỷ cùng viện trưởng đã cho hắn trợ giúp cùng ấm áp.
Tuy rằng Phong Vân không thường thể hiện tình cảm của mình, nhưng những điều này hắn vẫn một mực ghi tạc trong lòng.
Hiện giờ chính mình đã có năng lực đương nhiên nên trả lại ân tình cho bọn họ.
Lại nói, bản thân hắn cũng cần một nơi yên ổn để sống lâu dài.
Một tỷ đối với hắn của hiện tại mà nói cũng không phải là con số cao không thể chạm tới.
. . .
Không gian trong tấm gương, chiến trường sa mạc.
Keng!
Phong Vân mặt không biểu tình rút kiếm ra, kiếm ý ngút trời, một kiếm chém vụn Chu Thắng lao tới tấn công.
Tinh!
【Chiến đấu cùng hình chiếu người Chu Thắng giành thắng lợi! 】
【 Rơi xuống 】: nửa đao ý
"Hiển hóa hay không?"
"Có."
【 Hiển hóa nửa đao ý. . . Đang hiển hóa. . . Hiển hóa hoàn tất! 】
Oanh!
Cảm giác như cơn hồng thủy ập tới một lần nữa cuồn cuộn cuốn đến. Lần này không phải sự bùng nổ tràn ngập tin tức, mà là tràn ngập ý cảnh.
Sâu trong tâm trí Phong Vân, một vệt đao quang vô hình đột nhiên xuất hiện, mang theo cảm giác sắc bén bá đạo, áp đảo khắp bốn phương!
Trên thực tế, lúc này Phong Vân đang đứng trong sân, quanh thân cũng tản ra cảm giác sắc bén bá đạo, chèn ép không khí bốn phía vang lên từng đợt tiếng rít gào do không chịu đựng nổi ý cảnh này.
Cũng may, ký túc xá của học viên đứng đầu như hắn là một mình một nơi. Nếu không thì các học viên xung quanh lại phải gặp nạn rồi.
Có kinh nghiệm của kiếm ý, lần này Phong Vân không tạo ra động tĩnh quá lớn, thần tốc dung hợp thành công, thu lại vào trong cơ thể.
Nửa đao ý, thành!
"Đao đạo ý cảnh, so sánh với kiếm đạo ý cảnh thì có thêm một phần sắc bén cùng bá đạo. . .”
Phong Vân tinh tế nhận ra điều này. Từ xưa đến nay vẫn thường đem đao kiếm đặt ở cùng một chỗ mà do sánh, bởi cả hai có chỗ tương tự, một cái cực kì sắc bén, một cái lại là bá đạo hung hăng, có thể bổ sung cho nhau.
Tuy nói là như vậy, nhưng chân chính võ giả có thể cùng lúc có được kiếm ý cùng đao ý dù có đốt đèn lồng cũng khó tìm ra được một.
Ít nhất ở trong cứ địa Tinh Diệu này là nửa người cũng không có.
Phong Vân, là một người duy nhất.
"Thử dung hợp thêm một cái đao đạo thiên phú trung cấp, đao đạo thiên phú của ta liền có thể nâng cấp đến đao đạo thiên phú cao cấp. . .”
Phong Vân thầm nghĩ trong lòng. đao đạo thiên phú của Chu Thắng tuy rằng cũng là trung cấp, nhưng lại có thể sánh được với hai cái trung cấp dung hợp lại. Bởi vậy, hắn chỉ cần dung hợp thêm một cái đao đạo thiên phú trung cấp nữa là đã có thể nâng cấp rồi.
"Thuận tiện đi kiếm lấy thanh chiến đao. . ."
Hắn tuy rằng có thể đánh rơi ra chiến đao của Chu Thắng, nhưng đó là đao người ta làm theo đặc trưng cá nhân, căn bản không thích hợp với Phong Vân. Hơn nữa, đó còn là một thanh duy nhất. Nếu như hắn lấy ra một cái giống như đúc, đến lúc gặp được cũng khó mà nói.
Cho nên, Phong Vân bắt đầu có ý định tự mình đi làm một thanh.
Nghĩ tới đây, hắn lấy ra tấm danh thiếp trong lòng ngực, đó là thứ mà Đổng Thiên Hoa đưa cho hắn lúc trước.
"Nghe nói trong công ty này của ông ấy có rất nhiều võ giả dùng đao, có lẽ có thể gặp được một người có được Đao Đạo thiên phú trung cấp.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất