Ta Từ Trong Gương Xoát Cấp

Chương 90: Nick ảo trong lúc vô tình đã trâu bò đến thế!

Chương 90: Nick ảo trong lúc vô tình đã trâu bò đến thế!
"Hiển hóa hay không?"
"Hiển hóa."
Phong Vân nghe thấy tiếng nhắc nhở, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng. Chính diện chiến đấu như vừa rồi, quả nhiên xác suất rơi xuống thứ tốt tăng lên không ít.
Có điều hắn càng có khuynh hướng tin tưởng là do sự may mắn của bản thân phát huy tác dụng.
Nếu không, cho ngươi xác suất rơi xuống đạt tới 99% cũng vô dụng.
【 Hiển hóa đao ý. . . Đang hiển hóa. . . Hiển hóa hoàn tất! )
Vút!
Tiếng đao chém vang lên, ý cảnh vô hình cứ thế sinh ra, nhanh chóng dung nhập vào trong thân thể Phong Vân. Sau một khắc, sau lưng hắn, đao ý rời khỏi cơ thể hiện ra, đảo loạn không khí, hung hăng bá đạo.
Dung hợp hai thành đao ý xong xuôi, đao ý của Phong Vân đã đạt tới ba thành, bằng với kiếm ý của hắn.
Ba thành kiếm ý, ba thành đao ý. Nếu như nói ra, sợ rằng lại muốn nhấc lên một làn sóng "tin hot Phong Vân" nữa mất.
Một tháng trước, hắn mới vừa đạt tới một thành mà thôi.
"Phù. . ."
Phong Vân đứng bên ngoài biệt thự, thỏa thích phóng thích ba thành đao ý của chính mình. Những nơi ánh mắt hắn lướt qua, hết thảy lá cây đều xuất hiện một vết đao chém bằng phẳng.
Đây còn là kết quả mà hắn đã kiềm chế đi nhiều rồi. Nếu không chỉ cần mấy phút đồng hồ là hắn có thể chém tan toàn bộ khu rừng nhỏ trong sân.
Ba thành đao ý bám trong không khí, theo mệnh lệnh mà biến đổi cực kỳ sắc bén, cắt vật thể trong lúc vô hình.
Một lát sau, Phong Vân thu lại đao ý quanh thân. Dưới tác dụng của nguyên lực thuộc tính Hắc Ám, khí tức của hắn lại trở nên bình thản đi nhiều.
"Nên trở về trường thôi."
Đã ra ngoài rất lâu rồi. Hơn nữa lúc trước khi quay về biệt thự, Phong Tiểu Lan từng nói với Phong Vân rằng Nghiêm Xuân Thu đã tới tìm hắn.
Cho nên hắn định quay về trường một chuyến.
Thu thập một phen, Phong Vân rời khỏi biệt thự đi vào nội thành.
Sau khi vào trường, Phong Vân trực tiếp đến văn phòng của Nghiêm Xuân Thu, gõ cửa đi vào.
Trong văn phòng.
Nghiêm Xuân Thu ngồi trên ghế dựa, mắt sáng như đuốc, đang quan sát một thanh chiến đao, nhìn rất nhập tâm, trong miệng không ngừng khen ngợi cảm thán.
Phong Vân quét mắt qua, nhất thời lộ ra vẻ cổ quái.
Bởi vì hắn rõ ràng phát hiện, thanh chiến đao mà Nghiêm Xuân Thu đang quan sát kia đúng là thanh chiến đao hệ Kim mà lúc trước hắn bán cho thương hội Thiên Nguyên.
Một thanh trong số đó vậy mà lại bị Nghiêm Xuân Thu mua về rồi?
Có lẽ là nghe thấy tiếng động, Nghiêm Xuân Thu ngẩng đầu lên, vừa thấy Phong Vân lập tức thả chiến đao trên tay xuống, mặt mũi tươi cười, mở miệng nói câu nói đầu tiên là:
"Phong Vân, ngươi muốn phất lên trời rồi."
"Hở?”
Phong Vân sửng sốt tại chỗ, không hiểu ra sao.
"Ha ha, chỉ đùa một chút thôi. Ta nói cho ngươi biết, cao tầng cứ địa nhất trí quyết định để ngươi trở thành hạt giống hạch tâm, sang năm có thể trực tiếp đi tới Võ Đạo Điện cao cấp nhất của cứ địa Giang Hải tu hành, không cần trải qua bất cứ tuyển chọn gì nữa.”
Xuân Thu cười ha ha một tràng, sau đó bắt đầu giải thích.
Hạt giống hạch tâm, Võ Đạo Điện tối cao của cứ địa Giang Hải ư?
Phong Vân nghe xong liền lộ ra vẻ ngạc nhiên, chuyện liên quan tới phương diện này hắn cũng đã từng nghe nói.
Cứ năm năm một lần, cứ địa Giang Hải sẽ chọn ra một võ giả trẻ tuổi của từng căn cứ địa cấp thấp hơn đưa vào Võ Đạo Điện tối cao tu hành.
Mà người võ giả trẻ tuổi này chính là hạt giống hạch tâm.
Thông thường, hạt giống hạch tâm này phải trải qua nhiều vòng tuyển chọn kịch liệt mới được quyết định.
Phong Vân không nghĩ tới danh ngạch này năm nay lại trực tiếp cho hắn. Có điều, ngẫm lại cũng thấy bình thường thôi. Bên trong cứ địa bây giờ còn có võ giả trẻ tuổi nào có thể đem ra so sánh với hắn để đưa ra quyết định sao?
"Đa tạ Nghiêm phụ trách."
Phong Vân ôm quyền hành lễ, bày tỏ lòng biết ơn với Nghiêm Xuân Thu.
Khoảng thời gian gần đây hắn cũng phát hiện vấn đề, cứ địa Tinh Diệu không còn võ giả lợi hại nào để hắn lấy hình chiếu.
Hình chiếu của người lợi hại nào trên cơ bản hắn đều đã có được. Còn lại người trong tầng lớp cao tầng của cứ địa bình thường cũng đều bận rộn, hắn cũng rất khó gặp mặt.
Cho nên, hiện tại cũng đến lúc Phong Vân rời khỏi nơi này, đi đến cứ địa Giang Hải rồi.
"Đều là do công lao của chính ngươi thôi. Chủ yếu là thằng nhóc ngươi quá mạnh mẽ, đám võ giả trẻ tuổi trong cứ địa sợ rằng ngay cả một chiêu của ngươi cũng không tiếp được ấy chứ. Trừ ngươi ra, ta cũng nghĩ không ra còn ai còn có tư cách này nữa."
Nghiêm Xuân Thu cảm khái nói.
Trên thực tế, với chiến lực hiện giờ của Phong Vân, nếu như thi triển toàn bộ ra thì ngay cả Nghiêm Xuân Thu cũng không phải đối thủ của hắn.
Dù sao Nghiêm Xuân Thu cũng chỉ là võ giả cực hạn mà thôi, ngay cả là võ giả thuộc tính, chẳng lẽ còn có thể mạnh hơn người thần bí Hà Văn kia sao?
Bất tri bất giác, Phong Vân đã cường đại đến mức này rồi.
Trừ hai đại ý cảnh lực lượng và mười vạn cân khí lực thân thể, nguyên lực của sáu loại hệ mang đến mức tăng gấp sáu lần sức mạnh cũng làm cho chiến lực của hắn tăng nhiều.
Những thứ này kết hợp lại, giúp hắn dù chỉ mới đạt tới võ giả đỉnh phong nhưng đã có thể đánh bại võ giả thuộc tính cực hạn.
. . .
Có điều, Phong Vân vẫn tỏ lòng cảm ơn với Nghiêm Xuân Thu. Dù sao ở trong không gian tấm gương của hắn, hình chiếu của Nghiêm Xuân Thu cũng đã tuôn ra không ít thứ tốt. Trong đó còn bao gồm cả túi kinh nghiệm luyện khí sư trung phẩm kia nữa.
Không có Nghiêm Xuân Thu, hắn cũng không thể nhanh chóng trở thành luyện khí sư trung phẩm như vậy.
"Đúng rồi. Thanh Kim hệ chiến đao trung phẩm là ta mua được từ buổi đấu giá ngày hôm qua. Nghe nói được rèn đúc bởi một vị luyện khí sư trung phẩm tên là Hồng Diệp, ngươi cảm thấy thế nào?"
Nghiêm Xuân Thu chỉ vào chiến đao trong tay dò hỏi.
Phong Vân khóe miệng giật giật, "Ta cảm thấy,… coi như cũng tạm được."
"Há chỉ là “coi như cũng tạm được” chứ! Phải là vô cùng xuất sắc. Ta phảng phất thấy được thủ pháp của mình trong đó nữa, giống lắm luôn."
Nghiêm Xuân Thu cảm thán: "Cứ địa Tinh Diệu chúng ta không biết từ lúc nào lại xuất hiện một vị luyện khí sư trung phẩm nữa. Đáng tiếc không có địa chỉ của hắn, bằng không ta nhất định phải cùng hắn nói chuyện trắng đêm, giao lưu tâm đắc."
Phong Vân chỉ đứng bên cạnh không nói câu gì, chỉ là sắc mặt càng thêm cổ quái.
Ở trước mặt nghe người khác khen nick name ảo mà chính mình tùy tiện đặt, loại cảm giác đó, thật đúng là vi diệu!
Từ văn phòng đi ra.
Phong Vân nhìn điểm học phần trong thẻ thân phận của chính mình, vậy mà thấy nó đã một lần nữa đạt tới mười vạn.
"Những ngày qua góp nhặt lại, hiện tại chính là thời điểm tới tu hành một lượt đây."
Hắn lập tức đi đến Thánh Nguyên Tháp, vào bên trong đi thẳng lên tầng chín.
"Tích! Thẻ học viên đứng đầu!"
Cắm thẻ thân phận vào trong khe quét thẻ, sau một tiếng nhắc nhở, Tụ Nguyên Trận to lớn lập tức bắt đầu vận chuyển.
Phong Vân ngồi xếp bằng trong phòng tu hành, cùng lúc vận chuyển công pháp của sáu loại hệ.
"Ầm ầm ———! !"
Một giây sau, tựa như có cơn sóng thần quét qua vậy, toàn bộ tầng thứ chín đều rung lên một cái. Sau đó, cuồn cuộn nguyên lực không gì sánh được tràn vào trong cơ thể Phong Vân, bị hắn luyện hóa hấp thu.
Theo thời gian trôi qua, trừ tầng thứ chín, thiên địa nguyên lực từ tám tầng còn lại cũng đều chậm rãi tụ lại về phía Phong Vân.
Trong lúc nhất thời, các học viên tu hành trong Thánh Nguyên Tháp, đều nhao nhao cảm thấy nguyên lực bốn phía quanh mình vốn đang dồi dào lại dùng tốc độ có thể rõ ràng cảm ứng được dần dần trở nên thưa thớt!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất