Chương 112: Diệp Phong! Ngươi gọi ai là lão bà
Nghe hệ thống nói như vậy, Diệp Phong cũng cạn lời, hắn cảm thấy phần thưởng này tới hơi chậm!
"Linh thể không tạp chất, không phải chính là tình huống của cẩu tử hiện tại sao?"
(Lãnh Vô Phong: Đại sư huynh, ta là Vô Phong sư đệ của ngươi, có thể để cho ta có cảm giác tồn tại cao hơn cẩu tử một chút hay không!)
"Nghe bọn họ nói loại linh thể không tạp chất này, tốc độ hấp thu thiên địa linh khí tăng lên rất nhiều, nhưng mà xem ra bây giờ cẩu tử cũng không phải là linh thể không tạp chất thật."
"Đây cũng là hệ thống căn cứ kịch bản trong lòng ta mà thưởng cho phần thưởng đặc biệt, vậy thì không lãng phí."
Nghĩ đến đây, ánh mắt Diệp Phong nhìn về phía mười mấy vị trưởng lão tông môn trước mặt.
Xoẹt!
Diệp Phong đi đến trước người Phệ Huyết Đường Lang, xé một miếng áo bào màu trắng của đối phương xuống, sau đó trải trên mặt đất, lấy từng nắm Tẩy Tủy Đan ra.
Làm gì đó!
Áo trắng anh tuấn của ta, quần áo của những lão gia hỏa đó xấu như vậy, sao ngươi không xé bọn họ!
Phệ Huyết Đường Lang mặc một bộ áo trắng nhìn quần áo bị xé, khó chịu sắp khóc, mới nãy chiến đấu kịch liệt như vậy nhưng hắn vẫn không để cho máu dính vào người dù chỉ một giọt!
"Đây là..."
Mặc dù không biết đan dược đen thui mà Diệp Phong lấy ra là đan dược gì nhưng cảnh tượng này rất quen với Bạch Thiên Hồng và Hạ Thiên Vũ, lúc trước bọn họ suýt chút ăn cửu vân tam phẩm Thanh Huyền Đan tới nôn!
Cho nên hai người bọn họ biết Diệp Phong lại muốn phá của!
Nhưng bên cạnh, La Khải, Sở Hồng Sơn và Phệ Huyết Đường Lang lại như lọt vào trong sương mù, hoàn toàn không đoán ra được Diệp Phong lấy đan dược như thế ra là muốn làm gì.
"Hệ thống, không phải sản phẩm bại gia hôm nay ta đã dùng hết à, sao còn chưa cho phần thưởng?"
Lấy mấy trăm viên Tẩy Tủy Đan ra, Diệp Phong không có lập tức kêu mấy vị trưởng lão bắt đầu ăn mà hỏi hệ thống.
"Đinh! Hệ thống kiểm tra được chín cái Thiên cấp lô đỉnh đều đã dùng, chỉ có lô đỉnh trong tay túc chủ còn chưa có bất kỳ tin tức gì."
Nghe hệ thống nói như vậy, Diệp Phong nhanh chóng hiểu ra, mặc dù hắn định sau này dùng Thiên cấp lô đỉnh chiến đấu, nhưng đó chỉ là ý nghĩ thôi, Thiên cấp lô đỉnh còn lại hoặc là ném vào hầm cầu, hoặc là làm vạc nước, hoặc là làm ổ chó, hoặc là đã thấy máu, đúng là chỉ có Thiên cấp lô đỉnh của hắn vẫn chưa có làm gì.
Nghĩ đến đây, Diệp Phong lấy Thiên cấp lô đỉnh trong không gian hệ thống ra ngoài, tay phải không ngừng gia trì linh lực, tiêu hao linh lực khoảng chừng tương đương với bốn tên tu sĩ Trúc Cơ Cảnh phổ thông mới miễn cưỡng nâng Thiên cấp lô đỉnh lên.
Bởi vậy có thể thấy được cái Thiên cấp lô đỉnh này cực kỳ nặng nề.
Bành!
Khi mọi người thấy Diệp Phong giơ lô đỉnh đi đến trước Trương Thụ Phong đã bị đập một nửa thân thể thành thịt nát, trực tiếp đập mạnh lô đỉnh xuống, nện thi thể của Trương Thụ Phong thành thịt nát triệt để, toàn thân rung lên!
"Tiểu tử này, mẹ nó, cũng không phải là người lương thiện!"
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng mọi người không khỏi nghĩ như thế.
"Đinh! Chúc mừng túc chủ lãng phí hết sản phẩm bại gia hôm nay, thưởng một ngàn điểm phá sản, thưởng Tử Minh Huyền Y *1!"
Tử Minh Huyền Y: Do Tử Minh Huyền Tinh chế tạo, quần áo lót của nữ, đông ấm hè mát, mềm mại thoải mái dễ chịu, đồng thời còn có phòng ngự siêu cường không thể phá vỡ!
"Tử Minh Huyền Y cho má, cái này còn không phải là áo lót sao!"
Nhìn hai cái áo lót trong trong tay, Diệp Phong tê dại, mặc dù chưa từng nhìn thấy đồ lót của nữ tử dị giới nhưng tuyệt đối không thể nào là loại này!
Cái này, mẹ nó, nếu như cho Lạc Thiên Tuyết, Diệp Phong dám cam đoan đừng nói là Hạ Thiên Vũ, cho dù mấy đại trưởng lão tông môn cùng lên cũng không thể kéo nàng lại.
Nghĩ đến chuyện có thể mình sẽ bị Lạc Thiên Tuyết cầm trường kiếm trong tay đuổi giết khắp tông môn, Diệp Phong cũng không nhịn được sợ run cả người!
"Không được, không được, không được!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong cất Tử Minh Huyền Y trong tay vào không gian hệ thống, mặc dù sớm muộn gì cũng sẽ tặng nhưng sẽ không phải là bây giờ.
"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, tặng Tử Minh Huyền Y cho sư tôn Lạc Thiên Tuyết, nhiệm vụ thành công thưởng năm mươi vạn điểm phá sản, nhiệm vụ thất bại không trừng phạt, có thể cự tuyệt!"
Ngay lúc Diệp Phong cất kỹ Tử Minh Huyền Y, quay người chuẩn bị gọi mấy vị trưởng lão bắt đầu ăn Tẩy Tủy Đan thì tiếng nhắc nhở của hệ thống lại vang lên lần nữa.
...
"Hệ thống, ta cảm thấy ngươi đang cố ý chơi ta!"
Mặt Diệp Phong xạm lại, nói.
"Đinh! Vì túc chủ có thể sớm ngày vượt qua cuộc sống tẻ nhạt, hệ thống đang giúp đỡ!"
"Ta mẹ nó..."
Nghe hệ thống trả lời, trong lúc nhất thời Diệp Phong cũng không thể phản bác, năm mươi vạn điểm phá sản, đối với mỗi lần phát động hành vi phá sản mới cho một hai trăm điểm phá sản thì lần này có thể nói là hệ thống xuất huyết nhiều!
"Nhận hay là cự tuyệt?"
"Nhưng bây giờ vẫn là sư tôn, còn chưa phải lão bà!"
"Nhận hay là cự tuyệt, sư tôn hay là lão bà..."
Đối với năm mươi vạn điểm phá sản, giờ phút này, Diệp Phong rơi vào xoắn xuýt, thậm chí lấy Tử Minh Huyền Y từ không gian hệ thống ra lại, hắn muốn dùng thứ này để xung kích năm mươi vạn điểm phá sản, lý trí nói cho hắn biết nên từ bỏ, nếu không thì sẽ xảy ra chuyện lớn!
"Diệp Phong, ngươi đứng một mình ở đó làm gì?"
Đúng lúc này, giọng nói của Lạc Thiên Tuyết bỗng nhiên vang lên từ phía sau.
Hả?
"Lão bà, tại sao ngươi lại quay lại?"
Xoay người nhìn thấy Lạc Thiên Tuyết đi mà quay lại, bởi vì bây giờ trong đầu vẫn đang nghĩ nhận hay là cự tuyệt, sư tôn hay là lão bà, Diệp Phong thuận miệng hô lên hai tiếng lão bà!
Tĩnh!
Theo Diệp Phong vừa dứt lời, cảnh tượng trở nên yên tĩnh lại trong nháy mắt thậm chí có thể nói là dừng lại.
"Lão bà?"
"Diệp Phong lại gọi tông chủ là lão bà, bọn họ đến với nhau khi nào?"
"Đợi đã, thứ trong tay Diệp Phong là cái gì, hình dáng như vậy sẽ không phải là..."
Lúc này, bốn người Sở Hồng Sơn, Bạch Thiên Hồng, Hạ Thiên Vũ, La Khải đều nhìn chằm chằm vào Tử Minh Huyền Y trong tay Diệp Phong.