Chương 153: Nói con số đi, bao nhiêu điểm Thiên Đạo thì đuổi hắn đi
Một giờ!
Hai giờ!
Sau khi Lạc Thiên Tuyết đi dạo một lúc lâu, đã không còn tức giận, trái lại trong mắt tràn ngập khát vọng mua sắm vô tận!
Bởi vì nơi này có quá nhiều tài nguyên tu luyện trân quý!
Nếu mua được tài nguyên tu luyện với số lượng lớn thì không chỉ là nàng mà toàn bộ người trong tông môn cũng đều cất cánh theo!
Lại một giờ nữa trôi qua!
Lạc Thiên Tuyết đã không còn dám bước vào bất kỳ cửa hàng nào nữa bởi vì nàng thật sự không chịu nổi, cái cảm giác muốn mà không mua nổi này đúng là khiến nàng phát điên. Hơn nữa, lần đầu tiên nàng nhận ra thiếu tiền là một chuyện khổ sở nhường nào!
Với lại cuối cùng nàng cũng hiểu được vì sao trong những cửa hàng có nhiều cường giả bằng lòng ở lại đây làm công đến vậy, là vì kiếm điểm Thiên Đạo, thật sự những thứ kia có thể khiến người ta điên cuồng!
Một giờ nữa lại trôi qua!
Cùng với một chiếc xe lái thuê đỗ ở bên đường, Lạc Thiên Tuyết nhìn sang với ánh mắt tò mò.
"Diệp Phong!"
Sau khi thấy Diệp Phong bước xuống từ trên xe, Lạc Thiên Tuyết vội vàng hỏi: "Diệp Phong, chẳng phải lần trước ngươi đã nạp tiền ở Thiên Đạo Thành này hay sao, ngươi nạp bao nhiêu điểm Thiên Đạo thế?"
"Không nhiều, tròn một triệu, sao thế?"
Nhìn thấy dáng vẻ lo lắng không thôi kia của Lạc Thiên Tuyết, Diệp Phong trả lời với vẻ khó hiểu.
"Bao nhiêu?"
"Một triệu!"
Nghe thấy lời nói của Diệp Phong, Lạc Thiên Tuyết kinh hãi đến mức suýt nữa thì rơi tròng mắt ra ngoài. Mặc dù nàng biết Diệp Phong cho Tinh Cực Tông một triệu miếng linh tinh cực phẩm nhưng nàng thật sự không ngờ được một đợt tiền mà lần trước Diệp Phong tiện tay nạp ở Thiên Đạo Thành lại là một triệu linh tinh cực phẩm!
"Diệp Phong, ngươi nói thật với ta đi, trong tay ngươi có nhiều đồ tốt như thế, có phải mua hết từ Thiên Đạo Thành không?"
Nhớ đến những đồ tốt mà mình thấy trước kia, Lạc Thiên Tuyết tò mò hỏi.
"Ý gì đây?"
Diệp Phong nghe xong thì sững sờ, những đồ kia đều là phần thưởng của hệ thống, có liên quan gì đến Thiên Đạo Thành đâu?
Mấy phút sau.
"Mẹ nó!"
"Nhanh nhanh, sư tôn chúng ta mau đi mua hàng quét sạch hàng hóa đi, đặc biệt là Kim Tàm Tinh Diệu Thạch, nhà tranh bị thiếu rồi!"
!!!
Nghe thấy lời này của Diệp Phong, Lạc Thiên Tuyết tức đến mức suýt không thở được,ngươi biết nơi này có bán mấy thứ kia mà vẫn muốn lợp nhà tranh?
"Sư tôn, chúng ta không còn nhiều thời gian đâu, ngươi phải hành động đi!"
"Nếu nhập đợt hàng hóa này thì đủ cho tông môn chúng ta tiêu xài một trận!"
Nhìn thấy Lạc Thiên Tuyết cầm thẻ Thiên Đạo một lúc lâu không nhúc nhích, Diệp Phong lo lắng thúc giục. Lần trước đến, hắn chỉ đi dạo bên ngoài thôi, mặc dù nhìn thấy cửa hàng đông đúc nhưng ngoại trừ ngân hàng Thiên Đạo ra thì đúng là chưa bước vào ngắm nghía những cửa hàng còn lại!
Làm sao bây giờ?
Tên phá của này muốn tiêu xài những tài nguyên tu luyện quý giá hiếm hoi kia, ta không thể để hắn phá của bừa bãi được nhưng mà ta thật sự muốn đi chi tiêu điên cuồng!
Sau vài giây đồng hồ!
"Gói lại đi!"
"Ta muốn lấy hết tất cả linh thảo trong của hàng của các ngươi!"
Cuối cùng Lạc Thiên Tuyết cũng không kìm nén được khát vọng mua sắm cuồng nhiệt trong lòng, chỉ đấu tranh trong mấy giây đã trực tiếp lao vào một cửa hàng linh thảo ở bên cạnh.
"Mua hết... toàn bộ?"
"Vị tiểu thư này, ngươi chắc là mua hết toàn bộ sao?"
"Đây là một khoản điểm Thiên Đạo nằm ngoài sức tưởng tượng đấy, nếu ngươi thật sự khẳng định là mua toàn bộ thì mời đưa thẻ Thiên Đạo ra, như vậy ta mới có thể đi xin phép từ quản lí."
Nghe thấy vậy, Lạc Thiên Tuyết giao thẻ Thiên Đạo trong tay ra, nàng cảm thấy bản thân có chút say đắm cách mua sắm không cần hỏi giá này rồi.
Bây giờ, nàng mặc kệ Diệp Phong muốn phung phí những thứ này ra sao, nàng chỉ muốn mua mua mua!
"Lý Phi?"
Lúc này, sau khi Diệp Phong bước vào cửa hàng, nhìn thấy Lý Phi mập mạp đang chuẩn bị đi xin phép quản lý thì kinh hãi, sững sờ!
"Diệp ca!"
Nhìn thấy Diệp Phong bước vào, Lý Phi cũng kích động gọi to.
???
Các ngươi quen nhau sao?
Lạc Thiên Tuyết thật sự không ngờ Diệp Phong còn quen biết người bán hàng ở nơi này, nhìn thẻ nghiệp vụ ở trước ngực đối phương thì người này không phải người của Huyền Thiên đại lục!
"Lý Phi, trong tay tiểu tử nhà ngươi có Thiên Đạo Lệnh sao?"
Diệp Phong thấy Lý Phi chạy đến thì kinh ngạc hỏi thăm, vốn tưởng rằng sau này hai người sẽ không bao giờ gặp lại nữa, không ngờ lại gặp lại nhau ở đây.
"Diệp ca, đừng nói nữa, nói nhiều là rơi nước mắt đấy!"
"Ngươi không biết đâu, sau khi ta quay lại tông môn, chuyện ta sở hữu Cực Hạn Tử Vong Kiếm Ý đã bị phát hiện, cuối cùng bị Đại tổ lão lôi thẳng đi!"
"Ngươi đoán xem kết quả thế nào, Đại tổ lão chọn cho ta một thanh cự kiếm vừa dày vừa nặng, cuối cùng lúc ta nhỏ máu nhận chủ thì bị truyền tống đến đây, cũng không biết ai đã giấu một khối Thiên Đạo Lệnh ở trong thân kiếm."
"Diệp ca, ta hoàn toàn không thích kiếm tu một chút nào, ngươi cho ta Cực Hạn Tử Vong Kiếm Ý thật sự là hại ta thảm rồi, nghĩ đến quay về còn phải tu kiếm nên ta dứt khoát ở lại nơi này làm việc. Mặc dù sau khi quay về, thời gian mới chỉ trôi qua một giây nhưng ta muốn ở đây kiếm nhiều điểm Thiên Đạo một chút, xem có thể mua ít tài nguyên khác mà ta thích để che đi Cực Hạn Tử Vong Kiếm Ý của mình hay không."
Nghe thấy câu hỏi của Diệp Phong, Lý Phi như thể tiểu quả phụ phải chịu ấm ức, bắt đầu nói thẳng ra những bi thảm mà bản thân gặp phải.
Mà Lạc Thiên Tuyết ở bên cạnh đã nghe đến mức choáng váng toàn tập, ánh mắt khi nhìn Diệp Phong đầy cùng chấn động vô cùng.
Thậm chí là người của hạ giới khác mà tên phá của này cũng không buông tha?
Huyền Thiên đại lục còn chưa đủ để ngươi phá phách hay sao mà còn phá đến tận hạ giới khác?
"Đó là..."
Đúng lúc này, sau khi Lạc Thiên Tuyết nhìn thấy Diệp Phong lấy Mảnh Tiến Giai Kiếm Tâm lúc đầu cho chó sử dụng ra thì đột nhiên quay đầu đi, nàng không biết tiếp theo tên mập mạp kia có điên mất không.