Chương 212: Chiến thần cường giả chết nghẹn khuất nhất
Sau khi Trương Đông Phong cùng Triệu Đình phản ứng lại, nhìn Phệ Huyết Đường Lang ở bên ngoài đang cầm một cái lô đỉnh trong tay, hai người xem đến choáng váng!
Con đại yêu này thế nhưng có Thiên Cấp Lô Đỉnh, lại còn dùng nó để chiến đấu!
Tông môn các ngươi có cần phải phá của đến mức độ đó không!
Phải biết rằng, cho dù là Đỉnh Cấp Luyện Đan Sư mà Xích Dương Vương Quốc bọn bọ cung phụng cũng không có lấy một cái Thiên Cấp Lô Đỉnh!
“Đại yêu?”
Hạ Hải nhìn thấy Phệ Huyết Đường Lang dùng Phi Hành Linh Khí bay ra ngoài, trên mặt lập tức hiện lên vẻ ngưng trọng, đồng thời cảm nhận được hơi thở nguy hiểm trên người đối phương!
Điều đó chứng minh đối phương là một con đại yêu tùy thời có thể phi thăng!
“Đây là chuyện của Lôi Vũ Vương Quốc cùng Xích Dương Vương Quốc chúng ta, hy vọng ngươi tốt nhất không cần nhúng tay!”
Hạ Hải có cảm giác cho dù chính mình có thể giết chết con đại yêu trước mắt này, thì cũng chỉ sợ sẽ bị trọng thương, nếu có thể khuyên bảo đối phương rời đi, đó tự nhiên là điều hắn muốn nhìn thấy nhất.
“Nói nhảm cái gì!”
Nghe đối phương nói, Phệ Huyết Đường Lang cầm hai cự đỉnh trong tay trực tiếp lao về phía Hạ Hải!
“Tình huống như thế nào!”
“Các đòn tấn công của Hạ Hải thế nhưng đều bị chín đạo long văn cự đỉnh chặn lại!”
“Đây vẫn chiến thần cường đại nhất trong lòng ta sao?”
Nhìn thấy Hạ Hải đang bị Phệ Huyết Đường Lang đuổi theo tạp, Trương Đông Phong cùng Triệu Đình quả thực không thể tin vào mắt mình!
Hai bên đều tùy thời có thể phi thăng đại lão, trận chiến đấu này không nên phân biệt sàn sàn như nhau sao?
Hai mươi phút sau.
Nhìn thấy Phệ Huyết Đường Lang trở lại với hai cự đỉnh nhuộm đầy máu trong tay, lại nhìn Hạ Hải bị tạp thành thịt nát cách đó không xa, Trương Đông Phong cùng Triệu Đình tỏ vẻ mẹ nó bị dọa nước tiểu!
Quá tàn bạo!
Trận chiến vừa rồi quá tàn bạo!
Đây chắc chắn là trận chiến tàn khốc nhất mà họ từng thấy trong đời!
Đường đường một chiến thần cường giả, nhưng đang sống sờ sờ lại bị cự đỉnh tạp thành thịt nát, điều này ảnh hưởng quá lớn đến hai người bọn họ!
“Thái Tử!”
“Những người phá của hay đại yêu trong tông môn này tuy rằng nhìn rất thân thiện, nhưng một khi đã ra tay thì mẹ nó quá tàn nhẫn a!”
“Chúng ta vạn lần không thể đắc tội bọn họ!”
Đi đến một góc, Trương Quốc Sư hạ giọng nhắc nhở Triệu Đình.
“Trương Quốc Sư, việc này còn cần ngươi nhắc nhở sao?”
“Đặc biệt là cự đỉnh có chín đạo long văn kia, đòn tấn công của chiến thần thế nhưng có thể chặn lại toàn bộ, ta hoài nghi con đại yêu này có thể không phân thắng bại với năm đại chiến thần bất bại của Xích Dương Vương Quốc chúng ta, có khi còn có thể tạp chết hai cái!”
Nói xong, Triệu Đình còn quay đầu nhìn lén Phệ Huyết Đường Lang một cái.
Khi hắn nhìn thấy Phệ Huyết Đường Lang vừa vặn cũng đang xem hắn, lại còn nở một nụ cười tươi soái khí với hắn, thiếu chút nữa hắn đã bị dọa khóc!
“Quá ác liệt!”
“Không ngờ con đại yêu bị Diệp Phong bắt về hộ tông lúc trước hiện tại đã trưởng thành đến trình độ khủng bố như thế!”
Sau khi Bạch Thiên Hồng xem xong trận đấu cũng bị chấn động thật lâu không nói nên lời.
“Diệp thiếu, nếu không phải ngươi để Phệ Huyết Đường Lang đại nhân ra tay, Thái Tử điện hạ đã thật sự nguy hiểm.”
“ n tình này, Xích Dương Vương Quốc chúng ta luôn nhớ kỹ!”
Lúc này, Trương Đông Phong cũng đã đi tới bày tỏ lòng biết ơn đối với Diệp Phong.
“Không có việc gì!”
“Chỉ là tới quá ít, nếu là lại đến thêm tám hay mười cường giả chiến thần hộ quốc thì chuyến đi này sẽ không quá nhàm chán.”
Diệp Phong ý bảo chuyện này không tính cái gì, cũng bày tỏ sự thất vọng của mình.
“Lại muốn yên lặng nữa sao?”
“Là đại hùng lẳng lặng bên trong sao?”
Nhìn thấy Trương Đông Phong cùng Triệu Đình lại đi về phía cửa, Diệp Phong cũng vô cùng bất lực, thầm nói sức chịu đựng tâm lý của hai người quá kém.
Màn đêm buông xuống, nhưng bọn họ cũng không có dừng lại nghỉ ngơi, vẫn cứ lên đường với tốc độ cao nhất!
Đêm nay, Diệp Phong ngủ rất thoải mái ở trong căn phòng Phi Hành Linh Khí.
Sáng sớm hôm sau.
Sau khi Diệp Phong tỉnh lại, cũng là trước tiên kiểm tra sản phẩm phá của ngày hôm nay.
Sản phẩm phá của ngày hôm nay: Mảnh Diệt Hồn Kiếm Ý *10000
Mảnh Diệt Hồn Kiếm Ý: Mũi tên được phóng xuất ra sau khi dung hợp lực lượng Ma Diệt Thần Hồn!
Hửm?
Diệp Phong có chút sửng sốt sau khi kiểm tra sản phẩm phá của ngày hôm nay, sau đó bắt đầu liếc nhìn vài người xung quanh.
Tiễn Ý!
Kiếm Ý!
Không bằng Mảnh Diệt Hồn Kiếm Ý này liền đưa cho Bạch lão đi.
Cuối cùng, Diệp Phong đưa ánh mắt dừng lại ở trên người Bạch Thiên Hồng.
“Tới, tới, cái loại ánh mắt này lại tới nữa rồi!”
“Chủ nhân sẽ thấy khó chịu nếu mỗi sáng không phá của, chẳng qua cũng may lần này không phải ta.”
Nhìn thấy ánh mắt giống như theo dõi con mồi của Diệp Phong, Phệ Huyết Đường Lang âm thầm may mắn, sau đó nhìn về phía Bạch Thiên Hồng đang ngu ngốc không hay biết gì ở bên cạnh, đồng thời hiện lên vẻ mặt vui sướng khi thấy người khác gặp xui xẻo.
“Bạch lão, ngươi đang tu luyện Kiếm Đạo phải không!”
Diệp Phong lúc này bỗng nhiên nhìn về phía Bạch Thiên Hồng ra tiếng hỏi.
“Đúng vậy, hơn nữa Kiếm Ý ta tu luyện giống như đại tổ lão, đều là Thiên Hàn Kiếm Ý, tuy rằng còn chưa đạt đến cực hạn của Kiếm Ý.”
Nghe Diệp Phong hỏi, Bạch Thiên Hồng cũng vội vàng trả lời, thậm chí trong mắt hắn còn hiện lên vẻ chờ mong, hắn biết, Diệp Phong khẳng định sẽ không vô duyên vô cớ dò hỏi hắn vấn đề này.
Nghĩ đến Hoàng Tuyền Kiếm Ý của Tiểu Hoàng Cẩu, cho dù không phải Thiên Hàn Kiếm Ý, nhưng nếu có thể cho hắn một đống mảnh nhỏ Kiếm Ý, cho dù đó là loại Kiếm Ý gì, chỉ cần có thể trực tiếp đạt tới cực hạn Kiếm Ý, hắn nằm mơ chỉ sợ đều sẽ cười tỉnh.
“Thiên Hàn Kiếm Ý?”
“Hoá ra Kiếm Đạo mà Bạch lão tu luyện là Chấp Kiếm Thiên Nhai Kiếm Đạo, ta còn tưởng rằng giống như Tử Tiễn Chiến Thần, chính là tu luyện theo con đường Tiễn Đạo!”
Trương Đông Phong ở bên nghe được cuộc nói chuyện của hai người, cũng cười xen vào.
“Tiễn Đạo!”