Chương 252: Các ngươi tới quá nhanh, thật ra thì ta vẫn có thể kiên trì tiếp được
"Dám thừa dịp lúc ta tu luyện sử dụng truyền âm thạch, ngươi cho rằng ta không dám giết ngươi thật sao?"
Một mỹ nữ mặt một bộ hắc y bó sát người, dáng người nóng bỏng nhìn sắc mặt trắng bệch của La Thành, lạnh giọng nói.
"Muốn giết cứ giết, sớm muộn gì thì cũng chết mà?"
"Lẽ nào số người mà ngươi giết còn ít sao?"
La Thành chỉ vô số xương trắng xung quanh, không chút sợ hãi lên tiếng.
Ha ha ha!
Nữ tử hắc bào nghe xong không nhịn được phá lên cười, nói: "Ngươi chết ở trong tay ta là vinh hạnh của ngươi, suy cho cùng thì sướng chết vẫn tốt hơn chết thảm mà đúng không?"
"Tuy rằng sắp chết trong tay ngươi nhưng lời này của ngươi ta không thể nào phản bác lại được!"
Nghe được lời này của nữ tử hắc bào, La Thành vốn là người cực kỳ ham mê nữ sắc, nghe theo trái tim mình mà tán đồng với câu nói này!
"Ngươi. . . Ngươi..."
Nhưng mà La Thành tán đồng như thế lại khiến cho nữ tử hắc bào khó chịu, giết mấy vạn người, nhưng từ trước đến nay nàng chưa từng gặp người nào vô cùng phong lưu lãng tử giống La Thành!
Thậm chí bây giờ nàng cũng sinh ra một loại ảo giác nếu giết La Thành thì người chịu thiệt chính là nàng!
"Cái tên vương bát đản nhà ngươi!"
"Ngươi dám làm hỏng đạo tâm của ta!"
Nữ tử hắc bào chợt tỉnh ngộ, lớn tiếng mắng La Thành, nếu như không kịp thời tỉnh ngộ thì thiếu chút nữa La Thành đã trở thành tâm ma của nàng!
? ? ?
Ta làm gì nàng?
Ai muốn làm hỏng đạo tâm của nàng chứ?
Ngươi muốn giết ta, dưới tình huống như vậy mà ta vẫn đồng ý với quan điểm của ngươi mà ngươi còn mắng ngược lại ta?
La Thành bị nữ tử hắc bào mắng đến ngốc!
"Nhanh đi, có muốn làm nữa hay không!"
Sau khi nhận ra điều đó, La Thành cũng mất bình tĩnh, lập tức hét lớn với nữ tử hắc bào!
Ngươi còn to tiếng thế à?
Ngươi thân là lô đỉnh thôi mà còn dám lớn lối như thế à?
Nhìn thấy La Thành cực kỳ kiêu ngạo như thế, nàng tức đến điên, giết mấy vạn người, nàng chưa từng gặp người nào không biết xấu hổ như La Thành!
"Suýt chút nữa rơi vào bẫy của ngươi!"
"Chỉ với trình độ của ngươi mà muốn làm hỏng đạo tâm của ta!"
Nói xong, nữ tử hắc bào cởi vớ nhét vào bên trong miệng của La Thành, nếu để cho La Thành nói tiếp thì nàng sợ mình mới là ngươi chịu thiệt, sợ sẽ hỏng đạo tâm!
Nhưng nếu trực tiếp giết đối phương thì nàng vẫn không đành lòng, dù sao đối phương cũng là một tu sĩ vượt qua tám đạo Thiên Đạo lôi kiếp!
"Ma đầu, mau thả sư tôn của ta ra!"
Đúng lúc này, giọng nói của Bạch Lỗi từ ngoài động truyền vào, khiến hai mắt La Thành sáng lên!
"Đại yêu cảnh giới Phi Thăng?"
Nữ tử hắc bào nghiêm mặt lại bước ra ngoài.
Hả?
Nghe được lời này của nữ tử hắc bào, La Thành choáng váng!
Bản thân hắn thật sự không ngờ là cái tên đệ tử phá của của mình lại có thể mời được Đại yêu cảnh giới Phi Thăng đến giúp đỡ!
"Cược đúng rồi!"
"Ta cũng cảm thấy Diệp thiếu đó không phải người bình thường, trước đây cho Bạch Lỗi đi theo hắn đúng là quyết định sáng suốt nhất cuộc đời ta!"
Lúc này, La Thành đắc ý không thôi nghĩ.
"Các ngươi là ai?"
Sau khi nữ tử hắc bào bước ra ngoài động, nhìn thấy hai người và một yêu đứng ở phía ngoài, vẻ mặt nghiêm túc lên tiếng chất vấn.
"Hủy Diệt Thần Mâu!"
Ngay khi nữ tử hắc bào vừa mới lên tiếng thì Diệp Phong đã vận dụng Hủy Diệt Thần Mâu.
Phệ Huyết Đường Lang cầm song đỉnh trong tay, đang chuẩn bị lao đến đánh thì đứng sững lại khi nhìn thấy nữ tử hắc bào dần biến mất!
Dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Diệp Phong, hỏi: "Chủ nhân, ngươi quyết định đích thân ra tay thì sao còn gọi ta theo?"
"Ngươi không đi chẳng lẽ để ta tự mình điều khiển phi hành Linh khí?"
Nhìn ánh mắt tràn đầy nghi ngờ của Phệ Huyết Đường Lang, Diệp Phong thầm nói: "Lẽ nào ta phải nói cho ngươi, ta quên mất hôm nay Hủy Diệt Thần Mâu đã làm mới?"
Rất nhanh, hai người và một yêu đã đi vào bên trong động, đi đến chỗ sâu nhất, nhìn đến mấy vạn bộ xương trắng chất thành đống, hai người và một yêu không khỏi há hốc mồm!!
"Nữ ma đầu này thật có bản lĩnh!!"
Diệp Phong vô cùng giật mình, nghĩ.
"Đừng ném!"
Bạch Lôi vừa lấy vớ từ trong miệng La Thành ra, đang định ném đi thì La Thành vội vàng ngăn lại.
"Xé bỏ lá bùa giam cầm trên người ta trước, ta cất chiếc vớ này làm kỷ niệm!"
Nghe được lời này của La Thành, Bạch Lỗi muốn điên mất, hắn cảm thấy sư tôn này của mình đã hoàn toàn hết thuốc chữa!
"La Thành bị bắt không oan!"
Đứng phía sau, Diệp Phong cũng bị La Thành làm cho kinh hãi.
"Nữ ma đầu đó thì sao?"
Khi lá bùa giam cầm bị xé toang, La Thành vội vàng nhìn về phía Bạch Lỗi hỏi.
"Chết rồi!"
"Hài cốt không còn!"
Nghe thấy La Thành dò hỏi, Bạch Lỗi thành thật nói.
"Đáng tiếc!"
"Không ngờ được là các ngươi tới nhanh như vậy, thật ra thì ta vẫn có thể kiên trì thêm một lát!"
Nghe nói nữ tử hắc bào đã bị giết, La Thành tỏ vẻ thất vọng!
"Bạch Lỗi, ngươi đến tông môn của Diệp thiếu cũng được một thời gian rồi, cảm giác thế nào?"
Kéo Bạch Lỗi sang một bên, La Thành cũng nghiêm mặt hỏi.
"Thế nào?"
"Sư tôn, người từng thấy Kiếm Cẩu lĩnh ngộ Kiếm Tâm chi cảnh chưa?"
"Sư tôn, người từng nghe nói ăn một viên Đốn Ngộ Đan là có thể lập tức bước vào cảnh giới đốn ngộ hay chưa?"
"Sư tôn, người đã từng uống trà linh thủy tinh khiết chưa?"
"Sư tôn, người đã từng ăn một trong số thập đại đỉnh cấp linh quả trong Thiên Đạo Chiến Trường là Tam Diệp Vô Hoa Quả chưa?"
"Sư tôn, ngươi từng..."
Bạch Lỗi đang muốn nói tiếp thì La Thành vội vàng bịt miệng hắn lại, vẻ mặt khó coi nói: " Nghiệt đồ, ngươi nhanh im miệng đi!"
Hô!
Sau khi thở phào, La Thành cố gắng điều chỉnh tâm lý, sau đó nghiêm túc nhìn Bạch Lỗi nói: "Diệp thiếu tuyệt đối không phải người bình thường, ngươi chỉ cần ở bên cạnh hắn là được."
"Sư tôn, có phải ngươi đang định đi độ đạo Thiên Đạo lôi kiếp thứ chín phải không?"
Lúc này, Bạch Lỗi bỗng nhiên lên tiếng hỏi.
"Không sai!"
"Ngươi thu xếp xong thì ta cũng không còn gì phải lo lắng!"