Chương 286: Ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo, đám người trong tông môn sụp đổ
"Cẩu tử, mẹ nó ngươi có bệnh hả, không ở trong ổ chó của mình mà chạy tới chỗ ta làm gì?"
Nhìn thấy Tiểu Hoàng Cẩu bị một tiếng ‘ngọa tào’ của mình làm cho tỉnh lại, Diệp Phong trực tiếp mắng lớn.
"Chủ nhân, ta cũng muốn ở trong ổ chó của ta nhưng mà bọn họ đã chiếm lấy ổ chó của ta rồi!"
Nghe được Diệp Phong răn dạy, Tiểu Hoàng Cẩu ủy khuất nói ra nguyên nhân.
"Ngươi nói cái gì?"
"Bọn họ chiếm đoạt ổ chó của ngươi?"
Nghe được Tiểu Hoàng Cẩu nói như vậy, Diệp Phong không thể tin vào tai của mình!
Mọi người cường thủ hào đoạt, chiếm lấy ổ chó của cẩu tử!
Mẹ nó, cái này nên nói là không có đạo đức hay là nói là nhân tính vặn vẹo?
"Đi, ta dẫn ngươi đi tìm bọn họ phân xử!"
Nói xong, Diệp Phong dẫn Tiểu Hoàng Cẩu rời khỏi chỗ ở, đi thẳng đến chỗ ổ chó xa hoa của nó.
Bên ngoài ổ chó xa hoa!
Khi mọi người nhìn thấy Tiểu Hoàng Cẩu vênh vang đắc ý đi theo Diệp Phong từ đằng xa đi tới, bọn họ lập tức cố ý thương lượng với nhau.
"Ta cho rằng chó xí của Kiếm Cẩu thiết kế không hợp lý, cần cải thiện một chút!"
"Linh Tinh Cẩu Sàng thiết kế cũng có chút không hợp lý, quá cứng, Kiếm Cẩu nằm ngủ trên đó chắc chắn không thoải mái, cần phải mua một cái đệm cho chó thoải mái dễ chịu mới được!"
"Buổi tối trong đó quá tối, ta cho rằng phải khảm một ít bảo thạch có thể phát sáng vào đó!"
"Ta cho rằng trong ổ chó của Kiếm Cẩu nên bố trí một cái Băng Hỏa Lưỡng Nghi Trận, dùng để cam đoan trong đó có thể đông ấm hè mát!"
"..."
Nghe được tiếng bàn luận của mọi người, Diệp Phong mộng!
Đã nói là chiếm lấy ổ chó, sao bây giờ tất cả đều đang thương lượng Xem phải làm như thế nào để có thể cải thiện ổ chó tốt hơn?
"Kiếm Cẩu, đêm qua chúng ta ở thử, phát hiện ra rất nhiều vấn đề, ngươi yên tâm, chúng ta sẽ giúp ngươi giải quyết hết toàn bộ những vấn đề này!"
"Không sai, nếu ngơi nhờ chúng ta hỗ trợ tìm kiếm chỗ thiếu sót của ổ chó, chúng ta sẽ giúp ngươi giải quyết hết tất cả những vấn đề đã tìm ra được!"
"..."
Nhìn Diệp Phong và Tiểu Hoàng Cẩu đi tới trước mặt, mọi người đều cùng nhau nhìn về phía Tiểu Hoàng Cẩu, ngươi một lời ta một câu.
"Ngọa tào!"
"Mẹ nó, ai nhờ các người hỗ trợ tìm chỗ thiếu sót của hồ chó chứ?"
"Hơn nữa, đêm qua các ngươi không có nói như vậy, vừa tới thì đã kêu ta cút ra ngoài!"
Nghe được mọi người nói như vậy, trong nháy mắt, tâm thái của Tiểu Hoàng Cẩu sập, không thể khi dễ chó như thế!
"Cẩu tử, đây là chiếm lấy mà ngươi nói sao?"
Diệp Phong quay qua nhìn cẩu tử bênh cạnh, trực tiếp chất vấn.
Mà mọi người nhìn thấy cảnh này thì đều nở một nụ cười ra nỗi đau của người khác, trong lòng cùng có chung một ý nghĩ: "Ai kêu hôm qua ngươi khoe khoang ổ chó của người với chúng ta, ngươi không cố gắng làm chó thì cũng đừng trách tại sao chúng ta không làm người!"
"Chủ nhân, ta, ta..."
Nghe được Diệp Phong chất vấn, Tiểu Hoàng Cẩu gấp đến sắp khóc, nó nằm mơ cũng không thể ngờ được là một khi đám người này không làm người thì còn chó hơn nó nữa!
"Ha ha ha!"
"Giỏi cho cẩu tử, suy cho cùng thì vẫn là ta đã xem thường ngươi, thậm chí ngay cả loại nghề nghiệp không được bình thường như ngủ thử mà cũng được ngươi khai quật ra, không hổ là cẩu tử ta nhìn trúng!"
? ? ?
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, không chỉ có Tiểu Hoàng Cẩu mộng, đám người trong tông môn đang đứng xem náo nhiệt ở bên cạnh cũng ngẩn ra!
Bây giờ trong lòng mọi người chỉ có một ý nghĩ, đó là ‘mẹ nó,như vậy cũng được’?
Khụ khụ!
"Chủ nhân đừng sợ, đây chỉ là thao tác cơ bản thôi, bình thường thôi!"
Mặc dù không biết tại sao Diệp Phong lại khích lệ nó, nhưng như vậy cũng không hề ảnh hưởng Tiểu Hoàng Cẩu dựa vào đó mà trang bức!
"Bạch Lỗi, tranh thủ theo ta đi đến phủ đệ của Tử Tiễn Chiến Thần, chúng ta vẫn còn kém một bức họa tác cuối cùng."
Nhìn thấy vẻ trương dương đắc ý của Tiểu Hoàng Cẩu, Diệp Phong cười sờ lên đầu chó của nó, sau đó dẫn theo Bạch Lỗi kích hoạt Không Gian Truyền Tống Môn biến mất trước mắt mọi người.
Chờ chút!
"Diệp Phong, tên nghiệt đồ này, trước đó ta đã nói là không cho hai người các ngươi đi ra ngoài, bây giờ các ngươi lại dám lén ta đi ra ngoài!"
Nhìn thấy Diệp Phong và Bạch Lỗi rời đi, Lạc Thiên Tuyết đang đứng ở trong đám người mới kịp phản ứng lại được, cực kỳ phẫn nộ hô to lên.
"Đại tỷ tỷ, đây là năm mươi viên Thần cấp đan dược có thể gia tăng tu vi mà chủ ta sai ta giao cho ngươi!"
"Ta đã tra xét, phục dụng toàn bộ, lại thêm ta dùng phương thức tu luyện đặc thù để ngươi tăng tốc hấp thu, không tới bảy ngày thì thực lực của ngươi có thể từ Nguyên Thần Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong đột phá đến Động Hư Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!"
Ngay lúc Lạc Thiên Tuyết giận dữ không thôi, bênh cạnh, tiểu nữ hài ăn kẹo que chậm rãi bay lên, sau đó ghé sát vào tai Lạc Thiên Tuyết nói nhỏ.
"Cái gì!"
"Bảy ngày đột phá đến Động Hư Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong?"
Nghe được tiểu nữ hài nói như vậy, Lạc Thiên Tuyết kinh hãi, sau đó vội vàng chạy đến trước người Tiểu Hoàng Cẩu, vẻ mặt nghiêm túc thấp giọng hỏi: "Cẩu tử, ta hỏi ngươi, Diệp Phong có cho ngươi Thần cấp đan dược có thể gia tăng tu vi hay không?"
Hả?
Tiểu Hoàng Cẩu nghe nói như thế, tỏ vẻ dễ thương ngu ngốc đần độn nói: "Tông chủ đại nhân, thần đan gia tăng tu vi gì, ta không biết!"
Cười!
Nghe được Tiểu Hoàng Cẩu trả lời, Lạc Thiên Tuyết nở một nụ cười từ sâu trong lòng, thầm nghĩ trong lòng: "Rốt cuộc cũng có chuyện mà ta thắng được cẩu tử!"
Bởi vì chuyện vui này, nàng đã không thèm để ý đến chuyện Diệp Phong lén nàng dẫn Bạch Lỗi tự mình rời khỏi tông môn!
"Uy!"
"Những lời các người vừa mới nói chủ nhân cũng đã nghe được!"
"Hôm nay nhất định phải giải quyết toàn bộ những chỗ không hợp lý trên ổ chó của ta, nếu không thì ta sẽ đến chỗ chủ nhân để cáo trạng!"
Trả lời Lạc Thiên Tuyết xong, Tiểu Hoàng Cẩu vênh vang đắc ý quay qua nhìn đám người trong tông môn hô to.