Chương 313: Ngươi có từng thể nghiệm qua cảm giác không có nhà?
Nhìn Lục Thiên Vũ bị đông đảo oanh oanh yến yến quay chung quanh, nhìn thấy vẻ mặt bộ dáng hưởng thụ của Lục Thiên Vũ, Diệp Phong dường như hiểu ý nghĩa của những lời lẽ chí lý Lục Thiên Vũ nói trước đó.
“Những âm thanh này giống như một tiếng gọi từ thân nhân!”
“Diệp thiếu, đây là cảm giác như ở nhà!”
Nhìn thấy Diệp Phong ở bên cạnh tỏ ra kinh ngạc, Lục Thiên Vũ cũng lộ ra một tia đắc ý nói tiếp: “Diệp ca, phá của ta không bằng ngươi, nhưng đối với nhà này kêu gọi, ngươi lại là không bằng ta!”
Ha hả!
Nhìn bộ dáng đắc ý dạt dào của Lục Thiên Vũ, Diệp Phong cũng hiện lên một tia nghiền ngẫm, nói: “Lục lão đệ, ngươi căn bản không hiểu cái gì gọi là phá của chi đạo, nếu như ngươi đã nói ta không bằng người nhà gọi ngươi, vậy ngươi đã từng thể nghiệm qua cảm giác không có nhà?”
Hả?
Nghe được những lời Diệp Phong nói, Lục Thiên Vũ hơi sửng sốt một chút, không biết vì sao, hắn đột nhiên có một loại dự cảm không tốt.
“Các ngươi nghe ta nói, chỉ cần hiện tại bất luận kẻ nào rời đi hắn, hơn nữa bảo đảm về sau cho dù tái ngộ lại hắn, đều có thể cự hắn ngoài giường, lập tức có thể đến chỗ ta nhận một vạn đê phẩm Linh Tinh!”
“Nhưng ta cũng dùng từ tục tĩu nói trước, số Linh Tinh này của ta cũng không dễ lấy như vậy, nếu ai cầm Linh Tinh của ta, nhưng sau đó lại không làm theo ta nói, vậy cũng đừng trách ta đối với nàng không khách…”
Diệp Phong còn chưa kịp nói xong, đám oanh oanh yến yến đang quay xung quanh người Lục Thiên Vũ liền giống như những con thiêu thân lao đầu vào lửa, toàn bộ đều lao tới trước mặt Diệp Phong!
“Thiếu gia, có tiền hay không không quan trọng, liền công phu phóng rắm của Lục thiếu, ta đã sớm chán ghét không muốn tiếp đãi!”
“Thiếu gia, ngươi biết không, Lục thiếu ở trong vòng tỷ muội chúng ta, có thể nói là nhanh như sấm, mỏng như kim, nếu như không phải bị sinh mệnh ép buộc, ta chỉ muốn hắn tránh xa ta một chút!”
“Thiếu gia, cảm tạ ngươi cứu ta ra khỏi biển lửa, cuối cùng ta cũng không cần hầu hạ Lục thiếu!”
“…”
Nghe đám oanh oanh yến yến vừa rồi còn phát ra những tiếng gọi thân nhân, Lục Thiên Vũ hoàn toàn chết lặng!
Hắn khi nào nhanh như sấm, mỏng như kim?
Nói trắng ra là khách hàng mỗi ngày tìm đến cửa nhiều như vậy, hắn vì sao được mọi người yêu thích, không phải là bởi vì năng lực cá nhân cường đại sao?
Hả?
Sau khi Lục Thiên Vũ nhìn thấy Diệp Phong phát xong đê phẩm Linh Tinh cho toàn bộ oanh oanh yến yến rồi đi vào xuân lâu, hắn cảm thấy có một chút bất an!
Vài phút sau.
“Diệp thiếu, vừa rồi ngươi đi vào đó làm gì?”
Sau khi Diệp Phong đi ra, Lục Thiên Vũ cũng lo lắng hỏi.
“Không làm gì!”
“Chỉ là làm ngươi mất đi một ngôi nhà ở Thiên Cơ Thành mà thôi!”
“Cho dù ngươi lại tới xuân lâu này, bọn họ cũng không tiếp ngươi, thậm chí không cho ngươi vào.”
Nghe Lục Thiên Vũ dò hỏi, Diệp Phong cũng mỉm cười trả lời.
“Đinh! Chúc mừng ký chủ phá của thành công, khen thưởng một ngàn vạn điểm phá của, khen thưởng Siêu Cấp Đại Lực Hoàn *1000!”
Siêu Cấp Đại Lực Hoàn: Hiệu quả không thể miêu tả chi tiết, nói đơn giản có thể gọi là vĩnh viễn kim thương không ngã!
“Di!”
“Thứ này thật ra không tồi, cũng không biết có thể dùng liên tục được bao lâu!”
Sau khi kiểm tra phần khen thưởng đặc thù, Diệp Phong cũng hiện lên ý cười, sau đó nhìn về phía Lục Thiên Vũ đã đần ra tự lẩm bẩm ở một bên: “Ta hủy ngươi một ngôi nhà, vậy liền trả lại ngươi ngàn lần kim thương không ngã làm bồi thường!”
Từ từ!
Đúng lúc này, Diệp Phong đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, nếu phá hủy một ngôi nhà có thể phát sinh hành vi phá của, vậy hắn có thể phá thêm vài cái nữa, như vậy không chỉ có thể nhận được thêm một số điểm phá của, mà quan trọng nhất còn có thể trợ giúp Lục Thiên Vũ lần nữa trở lại chính đạo!
Nghĩ vậy, Diệp Phong vội vàng nhìn về phía Lục Thiên Vũ hỏi: “Lục lão đệ, ở Thiên Cơ Thành, ngươi còn có bao nhiêu ngôi nhà?”
Ừm!
Khi Lục Thiên Vũ nghe Diệp Phong nói giống như nghĩ tới cái gì, trong ánh mắt mang theo một tia hoảng loạn vội vàng lên tiếng: “Diệp ca, một cái, ta chỉ có một ngôi nhà, ở Thiên Cơ Thành thật sự không còn ngôi nhà nào khác nữa!”
“Diệp ca!”
“Giữa người nên tin tưởng nhiều hơn, ta thực sự không còn ngôi nhà nào khác ở ThiênCơ Thành!”
Dưới sự uy hiếp của Diệp Phong, Lục Thiên Vũ cũng đang nghĩ đến việc tự cứu mình trên đường đi đến xuân lâu tiếp theo, ai ngờ Diệp Phong căn bản không thèm để ý tới hắn, nhìn một nhà xuân lâu xuất hiện ở phía xa, Lục Thiên Vũ thừa nhận, trong giây phút này hắn thật sự luống cuống!
Ngôi nhà thứ hai!
Ngôi nhà thứ ba!
……
Khi Diệp Phong và Lục Thiên Vũ sắp đi đến nhà xuân lâu thứ bảy, Lục Thiên Vũ đau khổ ngồi sụp dưới đất không chịu rời đi.
“Diệp ca!”
“Đây là ngôi nhà cuối cùng của ta, xin ngươi để cho huynh đệ mình một con đường sống!”
Lục Thiên Vũ ngồi dưới đất lúc này hỏng mất cầu xin Diệp Phong.
Hối hận!
Lục Thiên Vũ lúc này thật sự hối hận muốn chết!
Tại sao lại khoe vạn thành nhà với một tên bại gia tử, nếu không khoe khoang thì đã không xảy ra chuyện này!
“Thật sự là cái cuối cùng sao?”
Nghe được lời này của Lục Thiên Vũ, Diệp Phong lộ ra vẻ thất vọng, thật sự là điểm phá của này tới quá nhanh, làm cho hắn có cảm thấy còn chưa đã thèm!
“Diệp ca, thật sự cái cuối cùng, lưu cho tiểu đệ một chỗ qua đêm đi!”
Nghe Diệp Phong hỏi, Lục Thiên Vũ cũng vội vàng lên tiếng nói!
Hả?
Nhìn thấy Diệp Phong đột nhiên đưa qua một quả nhẫn không gian, kiểm tra bên trong bày một ngàn viên đan dược đen thui được xếp chỉnh tề, Lục Thiên Vũ có chút khó hiểu nhìn về phía Diệp Phong.
“Đây là Siêu Cấp Đại Lực Hoàn, làm kim thương của ngươi không ngã!”
“Về sau không thể bị người ta nói là nhanh như sấm, đến nỗi nhỏ như kim, về sau ta sẽ nghĩ cách giúp ngươi giải quyết!”
Nhìn vẻ mặt nghi ngờ của Lục Thiên Vũ, Diệp Phong cũng cười giải thích hiệu quả của Siêu Cấp Đại Lực Hoàn.
“Tốt, sắc trời đã tối, ta cũng nên trở về nghỉ ngơi!”
“Đến nỗi ngươi, đêm nay liền tận tình phóng túng đi!”
Vỗ vỗ Lục Thiên Vũ bả vai, Diệp Phong cũng là hiện lên một ý cười sâu xa.
“Không phải!”