Chương 343: Diệp Phong, lần này có thể thao tác ngầm nữa hay không?
"Phá của sao?"
"Những thứ ở hạ giới cũng không khác gì là thứ đồ bình thường ở trong mắt chúng ta, chuyện này cũng không có quan trọng lắm!"
"Nhưng mà nhận rõ thân phận của mình là một chuyện cực kỳ quan trọng, xem ra ta phải nhanh chóng thích ứng với thân phận mới này mới được."
Nghe được Kim Luân Đại Đế nhắc nhở, Vũ Thiên Minh âm thầm gật đầu nói ra ý nghĩ của mình.
"Tất cả mọi người lập tức đến đỉnh núi!"
"Tiêu Trần, lập tức đi thông báo cho những người còn lại, kêu bọn họ đến đỉnh núi tông môn tập hợp!"
Lúc này, Diệp Phong đi từ trong chỗ ở giản dị của Lôi Hồng ra, hô to lên với đám người.
Tinh Hồn Tông, tông môn đại điện!
"Cái gì!"
"Lại nhận một tạp dịch tông môn mới!"
Khi Lạc Thiên Tuyết biết được Diệp Phong lại nhận một tạp dịch tông môn nữa thì cơ mặt mất khống chế co quắp lại.
Hô!
Thở dài một hơi, Lạc Thiên Tuyết mới nhìn về phía Diệp Phong, có chút sụp đổ nói: "Diệp Phong, đồ nhi ngoan của ta, ngươi góp công góp sức góp gạch cho tông môn ta không quản, nhưng dù sao thì ngươi cũng phải tuyển thêm mấy đệ tử có thiên tư trác tuyệt cho tông môn, cho dù là trưởng lão cũng được!"
Nói đến đây, Lạc Thiên Tuyết thở phào, tiếp tục nói: "Cũng không phải là người không biết tình huống của tông môn chúng ta, nếu như cứ tiếp tục như vậy nữa thì chỉ sợ tông môn của chúng ta sẽ trở thành tông môn duy nhất trong Huyền Thiên đại lục có số lượng tạp dịch trong môn nhiều hơn cả số lượng đệ tử tông môn và trưởng lão tông môn!"
"Sư tôn!"
"Ngươi nhắc nhở đúng, đệ tử nhất định sẽ tiếp tục cố gắng theo phương diện này, nếu số lượng đệ tử chúng ta không so được với bọn họ, số lượng trưởng lão chúng ta cũng không so được với bọn họ, vậy chúng ta sẽ so số lượng tạp dịch tông môn với bọn họ!"
Nghe Lạc Thiên Tuyết nói xong, Diệp Phong nghiêm túc nói.
? ? ?
Con mẹ nó nhắc nhở đúng?
Ta không có ý như vậy!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lạc Thiên Tuyết tức đến muốn rút kiếm ra tự sát!
"Sư tôn, ta hiểu ý của ngươi, nhưng tạp dịch tông môn của tông môn chúng ta không giống như tạp dịch tông môn của những tông môn khác, đệ tử đang xây dựng một ô dù mạnh mẽ cho Vô Cực Thánh Địa ở thượng giới!"
"Sư tôn, ngươi không hiểu!"
Nhìn Lạc Thiên Tuyết sắp sụp đổ, Diệp Phong cũng cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ nghĩ thầm!
Hô! Hô! Hô!
Liên tục hít sâu vài hơi, lúc này Lạc Thiên Tuyết mới nhìn về phía Diệp Phong tiếp tục hỏi: "Diệp Phong, vậy ngươi định thu bao nhiêu tạp dịch tông môn?"
"Sư tôn, cái này phải xem vận may, dù sao người đủ tiêu chuẩn làm tạp dịch tông môn cũng không dễ bắt, không phải, là không dễ kiếm!"
Nghe được Lạc Thiên Tuyết hỏi như vậy, Diệp Phong cũng cười giải thích.
Hắn cũng không muốn tùy ý bắt một đám Đại Đế ở thượng giới xuống, cơ duyên đến thì bắt, cơ duyên không đến thì coi như thôi!
"Được thôi!"
"Dù sao ta cũng không quản được ngươi, ngươi muốn phát triển tông môn như thế nào thì cứ phát triển tông môn như thế ấy đi!"
Nói đến đây, Lạc Thiên Tuyết bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, quay qua nhìn Diệp Phong hỏi lần nữa: "Ngươi qua đây tìm vi sư có phải là có chuyện gì hay không?"
"Sư tôn, ta muốn tổ chức giải thi đấu ném trái cây lần hai!”
Ừm!
Nghe tới giải thi đấu ném trái cây lần hai, Lạc Thiên Tuyết hai mắt tỏa sáng, nhìn Diệp Phong vội vàng hỏi: "Lần này có thể thao tác ngầm nữa không?"
? ? ?
Thao tác ngầm?
Nhìn ánh mắt chờ mong không thôi của Lạc Thiên Tuyết, Diệp Phong bối rối, hắn thao tác ngầm từ khi nào?
"Chờ một chút!"
"Lần trước tổ chức giải thi đấu ném trái cây lầnthứ nhất thì người bị đánh nhiều nhất và ít nhất hình như chính là sư tôn và Cẩu Tử, mà cuối cùng ta không những không dùng Tẩy Tủy Đan trừng phạt mà ngược lại còn thưởng Tam Diệp Vô Hoa Quả, không phải là những người còn lại đều cho là ta đang thao tác ngầm đó chứ!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong vội vàng nói với Lạc Thiên Tuyết: "Sư tôn, đệ tử tổ chức tranh tài tuyệt đối công bằng, công chính, không thể nào có chuyện thao tác ngầm!"
Nhìn vẻ mặt chính khí của Diệp Phong, Lạc Thiên Tuyết cũng khẽ gật đầu, tỏ vẻ ta hiểu, nói: "Diệp Phong, vi sư hiểu, đi thôi, lập tức bắt đầu giải thi đấu ném trái cây đi!"
Hả?
Ngươi biết cái gì rồi?
Sư tôn, một trò chơi mà thôi, sao đến chỗ ngươi thì lại trở nên phức tạp như vậy chứ?
Nhìn Lạc Thiên Tuyết mang theo vẻ hưng phấn rời khỏi tông môn đại điện, Diệp Phong rối, hắn phát hiện hình như sư tôn này của mình cảm thấy cực kỳ hứng thú với cái trò chơi nhỏ này, hơn nữa còn càng hứng thú với phần thưởng sau khi kết thúc trò chơi nhỏ hơn!
Bên ngoài tông môn!
"Lão Sở, tiểu tử Diệp Phong đó gọi chúng ta đến đây để làm gì?"
Đại tổ lão Lạc Thiên Hình tràn đầy hiếu kì nhìn về phía Sở Hồng Sơn hỏi thăm.
"Không biết!"
"Nhưng mà xem thời gian này thì hẳn là Diệp Phong muốn phá của!"
"Mà lần này lại gọi toàn bộ người và yêu thú trong tông môn qua, nếu như muốn phá của thật thì chắc chắn sẽ không nhỏ!"
Nghe được Lạc Thiên Hình hỏi thăm, Sở Hồng Sơn nói ra ý nghĩ của mình.
"Chư vị!"
"Hôm nay gọi tất cả mọi người đến đây, mục đích chỉ có một, đó chính là hôm nay tông môn sẽ tổ chức giải thi đấu ném trái cây lần thứ hai!"
"Bởi vì có thể có một số người không hiểu rõ tình huống của giải thi đấu ném trái cây này cho nên ta sẽ phổ biến trước một chút!"
"Ta sẽ lấy ra một chút trái cây rác rưởi, mọi người cầm những trái cây này công kích người khác, người bị ném trúng nhiều nhất và bị ném trúng ít nhất sau khi kết thúc tranh tài sẽ bị trừng phạt, giống như lần trước ta nói, có thể sẽ đạt được Tẩy Tủy Đan, cũng có thể sẽ có được đồ tốt khác, cái này phải xem vận may của mọi người!"
Giữa đám người!
"Vũ tiền bối, Xích Vũ, lần trước ta may mắn tham gia giải thi đấu ném trái cây lần thứ nhất, các ngươi tuyệt đối không nên tin Diệp thiếu nói."
"Trái cây rác rưởi trong miệng hắn chính là một trong số thập đại đỉnh cấp linh quả ở trong Thiên Đạo Chiến Trường ở hạ giới Tam Diệp Vô Hoa Quả, nhưng mà lần này có thể sẽ là một loại đỉnh cấp linh quả khác."