Chương 349: Chơi như vậy không sợ những người tranh mua đó đều sẽ điên hết hay sao
Nhưng mà nghe được Hạ Minh nói như vậy, Diệp Phong lại biểu hiện ra thần sắc khó hiểu, hoàn toàn không hiểu được hắn nói như vậy rốt cuộc là có ý như thế nào.
"Được rồi, bây giờ dẫn ta đến một nơi yên tĩnh trước đã."
Nghĩ mãi mà vẫn không rõ, Diệp Phong cũng không suy nghĩ thêm nữa, quay lại nhìn Hạ Minh đang đứng ở trước mặt mình, lên tiếng nói.
Trong phòng khách!
"Diệp thiếu, trước đó ngươi nói muốn nhờ ta giúp ngươi một chút, không biết ta có thể giúp ngươi được những gì?"
Hạ Minh đứng trước mặt Diệp Phong, thần thái cung kính lên tiếng dò hỏi.
"Ngươi đi thông báo một chút đi, buổi trưa hôm nay chúng ta sẽ tổ chức một buổi đấu giá."
Nếu như không đến đúng lúc mở ra buổi đấu giá vậy thì tự mình sẽ mở ra một buổi đấu giá đặc biệt, đây là ý nghĩa đầu tiên xuất hiện ở trong đầu của Diệp Phong sau khi hắn biết được thân phận của Hạ Minh.
Tạm thời tổ chức một buổi đấu giá?
Nghe nói như thế, Hạ Minh bối rối, mặc dù trước giờ hắn vẫn luôn không thèm để ý tới chuyện của phòng đấu giá nhưng hắn sống ở đây từ nhỏ đến lớn, mưa dầm thấm đất, hắn cũng biết nếu như muốn tổ chức một buổi đấu giá thì không những phải có được vật phẩm đem ra bán đấu giá mà còn phải tuyên truyền từ trước đó một thời gian để cho buổi đấu giá này có thể đạt được lợi ích đến mức tối đa!
Nhưng mà bây giờ làm việc tùy tiện theo ý nghĩ của mình như Diệp Phong, chuyện này khiến cho hắn bối rối!
"Diệp thiếu, bây giờ đã sắp tới giữa trưa rồi, hơn nữa bây giờ ở chi nhánh của phòng đấu giá ở Tử Phượng Thành này cũng không có đồ tốt gì thích hợp để đem ra bán đấu giá, nếu như bây giờ tổ chức buổi đấu giá thì cũng không hấp dẫn được bao nhiêu người đến tham gia!"
Lúc này, Hạ Minh đưa mắt nhìn về phía Diệp Phong, vội vàng lên tiếng khuyên bảo.
"Đồ để bán đấu giá thì ta có!"
"Đây là ba viên Đốn Ngộ Đan, sau khi sử dụng nó thì có thể lập tức bước vào đốn ngộ chi cảnh, thời gian kéo dài là hai mươi phút!"
"Đây là ba cây Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo, linh thảo quan trọng để luyện chế Hồi Hồn Cứu Sinh Đan!"
"Đây là ba khối Kim Tàm Tinh Diệu Thạch!"
"Đây là ba bình nhỏ Tịnh Hồn Thủy!"
"Đây là ba quả Tam Diệp Vô Hoa Quả!"
...
Nhìn những thứ mà Diệp Phong vừa lấy ra ngoài, Hạ Minh đang đứng bên cạnh đã hoàn toàn nhìn đến choáng váng, lúc này hắn hoàn toàn không dám tin vào hai mắt của mình!
Những thứ này đều là đồ tốt, tùy tiện lấy ra bất cứ thứ nào thì đều có thể làm vật phẩm đấu giá áp trục của buổi đấu giá do phòng đấu giá tổng tổ chức, hơn nữa bọn chúng còn là thứ có thể phá vở kỉ lục đấu giá!
"Diệp thiếu, chuyện này, những thứ mà ngài vừa mới lấy ra này đều quá trân quý, nếu như chúng ta làm tốt việc tuyên truyền thì sẽ tạo nên một cơn lốc kinh khủng khiến cho vô số tu sĩ đem theo toàn bộ gia sản của mình đi vào Tử Phượng Thành này!"
"Nhưng mà tiếp theo đó chúng ta vẫn còn có một vấn đề cực kỳ khó giải quyết, đó là nếu như tin tức về những thứ này lộ ra ngoài thì sẽ hấp dẫn một số cường giả đỉnh cấp đến, đến lúc đó rất có thể những thứ này sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho chúng ta!"
Sau khi tỉnh táo lại, Hạ Minh cũng trưng bộ mặt thành thật ra mà nhìn Diệp Phong, lên tiếng nhắc nhở.
"Những chuyện đó đều không có quan trọng, giữa trưa hôm nay các ngươi cứ tổ chức buổi đấu giá như bình thường, ai đến kịp thì đó chính là vận may của người đó, còn chuyện làm công tác tuyên truyền thì ta sẽ giao nó cho ngươi!"
"Về phần vấn đề an toàn thì ngươi hoàn toàn không cần phải lo lắng, ai dám đến đây cướp đoạt thì người đó phải để cái mạng lại đây!"
Nói đến đây, Diệp Phong nhìn Hạ Minh, sau đó tiếp tục nói ra: "Chuyện tiếp theo sẽ là một chuyện cực kỳ quan trọng ngươi phải nghe cho rõ!"
"Buổi bán đấu giá mà ta tổ chức này sẽ hơi đặc biệt hơn một chút!"
"Những thứ này ta không cần biết ngươi sắp xếp trình tự đấu giá của nó như thế nào, nhưng một khi đấu giá thì vật phẩm thứ nhất nhất định phải bán ra với giá thấp nhất, vật phẩm thứ hai đấu giá thì nhất định phải bán ra với giá thấp thứ ba!"
"Vật phẩm đấu giá thứ ba thì nhất định phải bán ra được với giá cao nhất, giặc phản thứ tư đem ra bán đấu giá thì nhất định phải bán ra được với giá cao thứ hai, vật phẩm bán đấu giá thứ năm..."
? ? ?
Sau khi nghe xong toàn bộ quy tắc bán đấu giá mà Diệp Phong vừa mới nói ra, Hạ Minh đưa hai tay lên không ngừng vò đầu của mình, hắn cảm thấy mình chỉ là người tổ chức đấu giá thôi nhưng bây giờ mình cũng muốn điên rồi!
Những buổi đấu giá khác thông thường đều là ai trả giá cao thì người đó mua được bây giờ đến lúc chúng ta thì phải xem vận may, tùy duyên mà mua được?
Ngươi xác định ngươi tổ chức buổi đấu giá này chỉ là muốn đấu giá các vật phẩm của ngươi mà không phải chuyên môn mở ra buổi đấu giá này để tra tấn những người đến tham dự buổi đấu giá hả?
Nói một câu không dễ nghe, bây giờ Hạ Minh đã có thể tưởng tượng được cảnh tượng khi đó vô số người đến tranh mua sẽ vò đầu bứt tai, tâm thần sụp đổ!
"Diệp thiếu, nếu như chúng ta bán đấu giá như vậy thật thì chúng ta sẽ lỗ chết!"
Sau khi tát mạnh vào mặt mình ba cái tát tay, lúc này Hạ Minh mới khiến cho đầu óc của mình dần dần thanh tỉnh lại một chút, sau đó quay qua nhìn Diệp Phong vội vàng khuyên bảo.
"Lỗ chết?"
"Tất cả những thứ này chỉ là rác rưởi mà thôi, bán một viên đê phẩm linh thạch cũng có lời sao có thể nói là lỗ chết được?"
"Chỉ Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo này, phụ thân ngươi dùng nó để ngâm chân!"
"Lại nói Tịnh Hồn Thủy này, bây giờ mỗi ngày phụ thân ngươi đều dùng Tịnh Hồn Thủy để pha trà và ngâm bồn tắm!"
"Cho nên hoàn toàn không có chuyện sẽ bị lỗ, dùng những thứ rác rưởi này mang đến một chút niềm vui thú cho chúng ta thì có thể nói là chúng ta lời nhiều rồi!"
Nghe được Hạ Minh nói như vậy, Diệp Phong trưng vẻ mặt thành thật ra khuyên bảo.
"Cái gì!"