Chương 360: Chẳng lẽ hắn cũng bị gia tộc ép học phá của
Đúng lúc này, thanh niên phát hiện Diệp Phong cũng không ngồi lên phi hành Linh khí mà giống như mình, dựa vào linh lực trong cơ thể bay theo phi hành Linh khí, chuyện này khiến hắn cũng sững sờ!
"Gia hỏa này tình huống như thế nào?"
"Chẳng lẽ hắn cũng bị gia tộc buộc học tập phá của?"
Lúc này thanh niên nghi hoặc không thôi trong lòng nghĩ như vậy.
"Làm quen một chút, ta tên Diệp Phong!"
Lúc này, Diệp Phong nở một nụ cười quay qua nhìn thanh niên lên tiếng.
"Chu Hổ!"
Thanh niên nghĩ nghĩ, cũng nói ra tên của mình.
"Chu Hổ huynh, ngươi là một bại gia tử hả?"
Sau khi biết được tên của thanh niên thì Diệp Phong cũng hỏi ra nghi ngờ trong lòng của mình.
"Cái gì!"
"Ta là bại gia tử?"
"Ta thấy ngươi mới là bại gia tử, cả nhà ngươi đều là bại gia tử!"
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, Chu Hổ giống như là thùng thuốc súng bị châm lửa trực tiếp gào to lên với Diệp Phong.
"Ta là bại gia tử, hơn nữa cả nhà ta cũng đều là bại gia tử, sao ngươi biết được?"
Nghĩ đến tình huống của mình, lại nghĩ đến tình huống của tất cả mọi người ở trong tông môn, Diệp Phong cực kỳ thản nhiên thừa nhận.
? ? ?
Chu Hổ nghe xong thì kinh hãi đến mức sắp trợn lòi cả hai tròng mắt ra, hắn nghĩ tới đối phương sẽ trả lời mình vô số kiểu nhưng chỉ có không ngờ được là đối phương lại trả lời mình như vậy, thoáng một cái chính hắn cũng không biết nên đối đáp lại như thế nào!
"Chu Hổ huynh, tại sao ta lại cảm thấy ngươi cực kỳ mâu thuẫn với ba chữ bại gia tử này chứ?"
Nhìn Chu Hổ trực tiếp mộng bức, Diệp Phong cũng hiếu kì tiếp tục hỏi thăm!
"Không sai, ta cực kỳ mâu thuẫn với cái xưng hô bại gia tử này!"
"Trong quan niệm của ta, bất kỳ thứ gì cũng phải tận dụng hết giá trị của nó, phá của chính là lãng phí mà lãng phí là một hành vi cực kỳ đáng xấu hổ!"
"Nếu không phải gia tộc buộc ta học tập phá của thì ta sẽ không làm ra những hành vi phá của như thế!"
Nói đến đây, Chu Hổ nhìn Diệp Phong, tiếp tục nói: "Ta khuyên ngươi tốt nhất nên tranh thủ rời khỏi đây, bởi vì hiện tại đang có cường giả của gia tộc đang âm thầm bảo vệ ta, nếu như ngươi có hành động lơ đãng nào đó bị hắn cho là có uy hiếp với ta thì ngươi sẽ chết đó!"
"Hệ thống, liên lạc Tiểu Kiếm, gọi hắn qua đây thương lượng với cường giả đang âm thầm bảo vệ Chu Hổ một chút, xem có thể để cho ta dẫn Chu Hổ đi hay không."
Nghe Chu Hổ nói như vậy, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho hệ thống.
"Đinh! Túc chủ, ngươi xác định là thương lượng một chút mà không phải là uy hiếp một chút?"
"Ừm!"
"Chính là thương lượng một chút!"
Nghe được hệ thống hỏi như vậy, Diệp Phong cũng kiên định gật đầu, nhưng nụ cười nơi khóe miệng lại bại lộ ý nghĩ thật sự trong lòng của hắn.
"Chu Hổ huynh!"
"Ta cảm thấy ngươi có chút hiểu lầm về phá của!"
"Dưới tình huống không đủ vốn liếng thì phá của đúng là một hành vi lãng phí nhưng nếu như ngươi có đầy đủ vốn liếng thì phá của chính là một loại hưởng thụ."
Diệp Phong đã quyết định, hắn phải dùng phương pháp trái ngược lại, trước hết hắn sẽ để cho Chu Hổ cảm nhận được niềm vui sướng khi phá của, biết được cái gì mới là phá của thật sự, sau đó sẽ khiến cho đối phương trở thành một tên bại gia tử đủ tiêu chuẩn, còn làm như vậy có được tính là hoàn thành một phần nhiệm vụ phá của đặc thù hay không thì hắn cũng không thèm nghĩ tới!
Hắn sẽ không để cho một cái nhiệm vụ vá của đặc thù ảnh hưởng đến tâm tình du lịch của mình.
Một bên khác!
Trên không trung, một nam tử trung niên vẻ mặt uy nghiêm đang chú ý tới mọi nhất cử nhất động của Diệp Phong, mà lúc này, kiếm khách cụt một tay cầm huyết sắc tế kiếm bỗng nhiên xuất hiện phía sau hắn.
Trừng!
Khi huyết sắc tế kiếm tràn ngập mùi máu tanh xuất hiện trên cổ mình, nam tử trung niên mới đột nhiên trợn tròn hai mắt, trong mắt loé lên vẻ cực kỳ kinh hãi!
"Thương lượng một chút, có thể để cho đại nhân nhà ta dẫn Thiếu chủ ngươi đi hay không?"
"Nếu như đồng ý, ngươi lập tức rời đi, nếu như không đồng ý, ngươi cũng lập tức rời đi!"
Ngay sau đó, giọng nói tràn đầy hưng phấn của tên điên cụt một tay đó vang lên bên tai nam tử trung niên.
"Mẹ nó!"
"Mẹ nó, cái này mà là thương lượng hả?"
Nghe được tên điên cụt một tay nói như vậy, nam tử trung niên không thể tin vào tai của mình!
Hắn hoàn toàn không thể tin được hai chữ thương lượng lại được người ta dùng như vậy!
"Các ngươi muốn làm gì Thiếu chủ nhà ta?"
Mặc dù cực kỳ sợ hãi nhưng nam tử trung niên vẫn lên tiếng hỏi thăm.
"Yên tâm!"
"Đại nhân nhà ta sẽ không tổn thương Thiếu chủ nhà ngươi!"
"Hơn nữa đại nhân nhà ta sẽ bồi dưỡng Thiếu chủ nhà ngươi thành một tên bại gia tử đủ tiêu chuẩn!"
"Chuyện duy nhất mà các ngươi cần phải lo lắng là đến lúc đó vốn liếng của gia tộc các ngươi có đủ cho Thiếu chủ của các ngươi phá hay không!"
Ha ha ha!
Nghe được tên điên cụt một tay nói như vậy, nam tử trung niên lại nhịn không được phá lên cười!
Lo lắng vốn liếng không đủ?
Đây là truyện cười buồn cười nhất mà hắn từng được nghe!
Nhưng mà bởi vì cười to khiến cho cổ hơi lắc lư một cái, trong nháy mắt huyết sắc tế kiếm sắc bén rạch ra một vết máu nhỏ trên cổ nam tử trung niên!
"Mẹ nó, quên trên cổ còn có một thanh kiếm!"
Nam tử trung niên sợ hãi không thôi nghĩ.
...
"Phá của là một loại hưởng thụ?"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Chu Hổ lại lắc đầu, bởi vì hắn hoàn toàn không thể nào đồng ý với quan điểm của Diệp Phong.
"Thiếu chủ!"
"Mấy ngày tiếp theo, ngươi đi theo bên cạnh Diệp thiếu đi!"
Đúng lúc này, nam tử trung niên bỗng nhiên nhanh chóng đáp xuống từ trên cao sau đó vẻ mặt thành thật nhìn Chu Hổ, lên tiếng nói.
Hả?
Nghe được nam tử trung niên nói như vậy, Chu Hổ trực tiếp bối rối!
"Trương thúc, ngươi biết Diệp Phong huynh?"
Chu Hổ vừa nghi hoặc vừa kinh ngạc quay qua nhìn nam tử trung niên, lên tiếng hỏi thăm.
Biết?
Ta biết cái rắm!