Chương 37: La Khải cũng chạy đến Tinh Hồn Tông
"Đúng rồi, người biết Hạ Thiên Vũ không, Diệp Phong nói, nếu giúp hắn làm một ít chuyện tốn thể lực, nếu như biểu hiện tốt thì sẽ tặng một gốc Cửu Diệp Hồi Hồn Thảo cho hắn, bây giờ hắn mặc kệ luôn phòng đấu giá, trực tiếp chạy đến Tinh Hồn Tông của con gái ta làm trưởng lão, còn có Bạch Thiên Hồng nữa, hắn cũng chạy tới tông môn của con gái ta."
Hả?
Thấy La Khải nghe nói như vậy thì lập tức quay người muốn đi, Lạc Vô Danh ngẩn ra, vội hô: "Ngươi đi làm cái gì, chúng ta còn chưa có uống rượu!"
"Uống cái rắm!"
"Ta chỉ một người cô đơn, cả ngày làm bạn với cô độc, con gái của ngươi sáng lập tông môn, chuyện lớn như thế này mà cũng không nói cho ta biết sớm, ta tới tông môn của con gái ngươi làm trưởng lão, đã đến lúc có nhà."
Nghe nói như thế, nhìn La Khải trực tiếp phóng lên tận trời, nhanh chóng rời khỏi đây, Lạc Vô Danh choáng váng.
"Chuyện này, cái tên này quá không biết xấu hổ!"
"Mới đầu là ai nói đời này cũng sẽ không gia nhập bất kỳ một thế lực nào, nói không thích khuôn sáo, một mình tự do tự tại dễ chịu. Mẹ nó, còn muốn có nhà, ta thấy là ngươi để mắt tới những Đại yêu tinh huyết trong tay Diệp Phong mới đúng!"
Lạc Vô Danh điên cuồng chửi bậy, nhưng cuối cùng cũng không thể không thừa nhận, nếu đổi lại là hắn thì sợ hắn cũng sẽ đưa ra quyết định giống như La Khải, ai bảo thứ trong tay Diệp Phong có sức hấp dẫn trí mạng như thế chứ.
Đại yêu vượt qua chín đạo Thiên Đạo lôi kiếp!
Đối với đám tu sĩ ngay cả Độ Kiếp Cảnh cửu trọng đỉnh phong cũng chưa có đạt tới như bọn họ thì đó là tồn tại mà bọn họ phải ngước lên nhìn!
"Không được, mặc dù là huynh đệ với hắn nhưng sao có thể để cho thứ đồ tốt này làm lợi cho hắn được chứ, ta phải nhanh đi thông báo cho Ngũ tổ lão."
Nghĩ đến đây, Lạc Vô Danh cũng phóng lên tận trời, nhanh chóng đi tới sau núi.
...
Bành!
Vừa nằm xuống chuẩn bị tiếp tục ngủ để giết thời gian, Diệp Phong lại bị tiếng cửa phòng bị đánh vỡ quấy nhiễu, thấy là Đại sư huynh Trần Hạo Vũ, bất đắc dĩ nói: "Đại sư huynh, ngươi phải bình tĩnh, đừng có hốt hoảng như vậy, ngươi xem, ngươi đụng hư cửa phòng ta luôn rồi."
"Tiểu sư đệ, ta biết ngươi phá của, nhưng ta không ngờ được là ngươi lại phá của đến phát rồ như vậy!"
Mẹ!
Nghe nói như thế, Diệp Phong cũng ngẩn ra, hắn đã làm cái gì?
Mà nhìn Diệp Phong vẻ mặt vô tội, người vật vô hại, Trần Hạo Vũ lập tức giận điên lên!
Vừa nãy, hắn đến Tàng Kinh Các của tông môn, dựa vào thân phận đệ tử hạch tâm tra duyệt một chút thư tịch ghi chép về đỉnh cấp Đại yêu, kết quả hắn tìm được tin tức của Tử Lôi Cuồng Sư thật.
Tử Lôi Cuồng Sư, yêu thú cực kỳ mạnh mẽ trong yêu thú nhất tộc, là Đại yêu kinh khủng, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì gần như đều có thể thuận lợi đột phá đến Độ Kiếp Cảnh, hơn nữa thân thể cũng sẽ không ngừng biến lớn lên khi thực lực tăng lên.
Kết hợp với Tử Lôi Cuồng Sư to bằng núi nhỏ mà bọn họ ăn trước đó, đủ để chứng minh đó là một con Đại yêu Độ Kiếp Cảnh!
Đúng, Trần Hạo Vũ dựa vào ghi chép trong thư tịch mà suy tính ra được con Tử Lôi Cuồng Sư đó đã là Độ Kiếp Cảnh đỉnh phong.
"Được rồi, không thể nói rõ với thần hào phá của như ngươi được."
Cuối cùng, Trần Hạo Vũ từ bỏ, dù sao hắn cũng hiểu về sự tích phá của của Diệp Phong trước đây một chút, cho dù hắn nói thì sợ là đối phương cũng hoàn toàn không để ở trong lòng, hai người hoàn toàn không phải là người sống chung một bầu khí quyển.
"Tông chủ nói sau này năm người chúng ta đi theo tiểu sư đệ đến Tinh Hồn Tông do Thánh nữ sáng lập, xem ra ta phải cố gắng thích ứng phương thức phá của ngang tàng của tiểu sư đệ."
Bất đắc dĩ lắc đầu, Trần Hạo Vũ trực tiếp quay người rời khỏi nơi ở của Diệp Phong.
Đi rồi?
Làm gì thế!
Đụng nát cửa phòng của ta, lại nói một câu kỳ quái rồi đi, ngươi cố ý đến làm hỏng cửa phòng của ta đúng không.
Nhìn Trần Hạo Vũ trực tiếp rời đi, Diệp Phong cũng tỏ vẻ khó tin.
Hô!
Mấy phút sau, Diệp Phong xoa xoa cái trán không có mồ hôi, nhìn cửa phòng đã được sửa xong, cũng không nhịn được đắc ý.
"Lúc này có thể đi ngủ rồi."
Nằm dài trên giường, Diệp Phong nhắm hai mắt lại chuẩn bị đi tìm thất tiên nữ bị định thân chơi tiếp.
Bành!
Nhưng mà ngay lúc Diệp Phong sắp đi vào mộng đẹp thì cửa phòng lại bị lực mạnh phá hủy lần nữa, cũng khiến cho hắn bừng tỉnh.
Nhìn cửa phòng triệt để tan thành từng mảnh, lại nhìn Ngũ tổ lão Sở Vân Sơn tràn đầy kích động, Diệp Phong muốn điên rồi, các ngươi tới thì tới, mẹ nó, các ngươi phá cửa phòng ta làm gì!
"Ngũ tổ lão, đừng nói gì hết, ta biết ngươi tới làm gì, mười giọt Đại yêu tinh huyết này xem như đệ tử hiếu kính ngươi."
Diệp Phong cũng không ngốc, Ngũ tổ lão bỗng nhiên tới, hơn nữa sắc mặt còn kích động như thế, không cần nghĩ cũng biết sư công Lạc Vô Danh lại bán hắn đi, dứt khoát lấy ra mười giọt Đại yêu tinh huyết.
"Ai nha, ngại quá."
Mặc dù nói như vậy nhưng tốc độ Sở Vân Sơn cầm lấy Đại yêu tinh huyết lại cực nhanh, chỉ sợ chậm một giây thì Diệp Phong sẽ lấy lại.
"Diệp trưởng lão, vậy ngươi nghỉ ngơi cho tốt, nếu có gì cần thì có thể đến tìm ta."
Nói xong, Sở Vân Sơn rất là vui mừng xoay người rời khỏi nơi ở của Diệp Phong.
"Cửa này?"
"Được rồi, ta đổi chỗ khác ở."
Nhìn cửa gỗ triệt để bể nát, Diệp Phong không muốn sửa nữa.
"Ngủ tiếp đi, qua ngày mai nữa, ngày mốt là có thể đến Thiên Đạo Chiến Trường."
Đổi một chỗ khác, Diệp Phong đóng cửa phòng, nằm ở trên giường, rốt cục cũng được yên ổn nghỉ ngơi.
Hôm sau, sáng sớm.
Diệp Phong ngồi dậy, duỗi lưng một cái, kiểm tra sản phẩm bại gia hôm nay.
Sản phẩm bại gia: Tĩnh Thần Hương *100!
Tĩnh Thần Hương: Do vạn năm Minh Thần Huyền Thụ chế tạo thành, nhóm lửa, hương khí tản ra có tác dụng an tâm định thần, tiến hành tu luyện ở trạng thái này thì có thể làm ít công to.
Không lâu sau, tin tức sản phẩm bại gia hôm nay hiện ra trong đầu Diệp Phong.