Chương 375: Đồ Mãng sắp sợ tè ra quần (2)
Diệp Phong tìm hắn nói chuyện phiếm, đó là nể mặt hắn, nhưng hắn còn thu của người ta một khối Tử Minh Huyền Tinh, mẹ nó hắn làm như vậy không phải là đang muốn chết sao!
"Không sao!"
"Tại sao ngươi lại ở đây?"
Nhìn thấy Đồ Mãng tràn đầy sợ hãi, Diệp Phong cũng ra hiệu cho đối phương không cần khẩn trương thái quá, sau đó tò mò hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Không phải ngày mai chính là ngày mà Vô Cực Thánh Địa chiêu thu đệ tử sao, ta chạy qua đây tham dự náo nhiệt, dù sao đồ đệ cũng không cần ta quản, sư tôn cũng không quản được ta, ta một người quá rảnh rỗi!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Đồ Mãng vội vàng giải thích.
Tham gia náo nhiệt?
Mẹ nó, ta thấy ngươi tới để quậy phá thì đúng hơn?
Thông qua lúc nãy Đồ Mãng vừa mới chỉ mặt gọi tên muốn cướp phòng của Lục Trường Thanh, Diệp Phong cũng cảm nhận được Đồ Mãng có quan hệ chẳng tốt lành gì với Vô Cực Thánh Địa!
"Đồ Mãng!"
"Sư tôn hạ giới của ta chính là Thánh nữ đời trước của Vô Cực Thánh Địa!"
"Mà ta cũng là người của Vô Cực Thánh Địa!"
Nói đến đây, Diệp Phong nhìn về phía Đồ Mãng, sắc mặt dần dần lạnh như băng, tiếp tục nói: "Người không biết không trách, chuyện trước đây ta có thể không truy cứu nhưng từ giờ trở đi, phàm là kẻ địch của Vô Cực Thánh Địa cũng chính là kẻ địch của Diệp Phong ta, đối với kẻ địch, ta chưa từng nhân từ nương tay!"
Bành!
Nghe đến đây, Đồ Mãng bị hù vội vàng quỳ rạp xuống đất, toàn thân run rẩy nói: "Diệp thiếu, Đồ Mãng đã hiểu, sau này Vô Cực Thánh Địa xảy ra bất cứ chuyện gì thì ta tuyệt đối xông lên trước nhất, hơn nữa ngày mai ta sẽ đích thân trông coi, nếu ai dám đến quậy thì ta sẽ lập tức xông lên liều mạng với đối phương!"
"Được, trở về đi!"
"Ta còn có chút chuyện muốn trao đổi với Trường Thanh huynh!"
"Nhớ kỹ, ngươi chưa từng gặp ta, mà ngươi muốn làm gì cho Vô Cực Thánh Địa cũng hoàn toàn không liên quan gì đến ta, rõ chưa?"
Diệp Phong cũng không muốn bại lộ thân phận của mình quá sớm, lúc này hắn nhắc nhở Đồ Mãng.
"Đồ Mãng đã rõ!"
"Vậy ta sẽ không quấy rầy Diệp thiếu!"
Nói xong, Đồ Mãng đứng dậy vội vàng thối lui ra khỏi phòng, thận trọng đóng kỹ cửa phòng!
"Mẹ nó!"
"Mẹ nó, quá không đáng tin cậy, đồ đệ không đáng tin cậy, sư tôn không đáng tin cậy, chuyện lớn như vậy, các ngươi ở hạ giới mà cũng không biết?"
"Các ngươi cũng phải nhắc nhở ta một tiếng chứ, nếu không phải hôm nay gặp được, chờ ta ngày mai ta làm ra chuyện gì thì sợ các ngươi phải nhặt xác cho ta rồi!"
Sau khi rời khỏi đây, Đồ Mãng điên cuồng chửi mắng hai người Hoàng Tiểu Phi và Vũ Thiên Minh ở hạ giới!
"Ta vừa mới nghe được cái gì!"
"Thánh nữ đã mất tích lại đang ở hạ giới?"
"Diệp thiếu khiến cho Đồ Mãng cũng cảm thấy sợ hãi này lại là đệ tử của Thánh nữ?"
"Nhưng tại sao đệ tử của Thánh nữ lại có thể khiến cho thượng giới Đồ Mãng sợ hãi như thế?"
Nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện của hai người Diệp Phong và Đồ Mãng, bên cạnh, Lục Trường Thanh choáng váng!
Về phần thân phận của Đồ Mãng, Lục Trường Thanh cũng không có hoài nghi là thật hay là giả, ngày mai chờ Thánh Chủ đến đây thì tự nhiên sẽ biết được!
"Diệp thiếu!"
"Ngươi là đệ tử của Thánh nữ Lạc Thiên Tuyết thật?"
"Thánh nữ đã mất tích đang ở hạ giới thật sao?"
Sau khi Đồ Mãng rời khỏi phòng, Lục Trường Thanh cũng nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm.
"Trường Thanh huynh, nếu như ngươi đã nghe được thì nói cho ngươi biết cũng không sao!"
"Nắm đó sư tôn ta bị người ta ám toán, cuối cùng dựa vào một món bí bảo mới có thể bảo vệ thần hồn, trùng sinh ở Huyền Thiên đại lục, không có gì bất ngờ xảy ra thì mười lăm ngày nữa là nàng sẽ phi thăng thượng giới!"
Hả?
Nói đến đây, nhìn Lục Trường Thanh trực tiếp đi tới cửa phòng, khiến cho Diệp Phong bối rối hỏi: "Trường Thanh huynh, ngươi đi đâu đó?"
"Dẫn ngươi về Vô Cực Thánh Địa!"
"Ta phải nhanh chóng báo tin tốt này lại cho Thánh Chủ!"
"Hơn nữa ngươi có thân phận này thì đâu cần phải thông qua khảo hạch nhập môn, ngươi có thể trực tiếp bái vào Vô Cực Thánh Địa !"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Lục Trường Thanh cũng có chút kích động giải thích.
"Không!"
"Ta không muốn mượn thân phận sư tôn, ta muốn dựa vào năng lực của mình bái vào Vô Cực Thánh Địa!"
Nói xong, Diệp Phong lập tức lấy ra mười khối Tử Minh Huyền Tinh lớn chừng quả đấm từ trong không gian của hệ thống ra!
? ? ?
Đây chính là năng lực của ngươi?
Tất cả mọi người là người một nhà, không cần chơi ngang tàng như thế!
Nhìn xem một hàng Tử Minh Huyền Tinh trên bàn, Lục Trường Thanh tê dại, phải biết, Lạc Thiên Tuyết là đệ tử của Thánh Chủ, Thánh chủ chính là sư tổ của Diệp Phong, quan hệ đã cứng như vậy nhưng hắn không cần quan hệ này?
"Được rồi, ngươi dẫn ta đi gặp Thánh Chủ đi!"
"Nhưng mà tạm thời còn không thể nói thân phận của ta ra, ta muốn xem xem dựa vào năng lực của mình thì có thể trở thành Thánh tử của Vô Cực Thánh Địa hay không!"
Lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên thay đổi ý nghĩ, quay qua nhìn Lục Trường Thanh vẻ mặt thành thật lên tiếng nói.
? ? ?
Ba đại chuẩn Thánh tử chúng ta còn đang vì thành Thánh tử chân chính mà nỗ lực, ngươi vừa đến thì đã muốn làm Thánh tử?
Thánh tử là đại điện của Vô Cực Thánh Địa, đối với thiên phú, ngộ tính, phẩm tính, thực lực đều có yêu cầu cực cao, há là thứ mà ngươi muốn mua là có thể mua được?
Nếu như người ngoài biết thân phận Thánh tử của Vô Cực Thánh Địa bị mua lại thì chẳng phải là sẽ khiến cho người ta chê cười chết hay sao?
Nghe được ý nghĩ này của Diệp Phong, Lục Trường Thanh cũng bất đắc dĩ lắc đầu, hắn rất muốn nói cho Diệp Phong biết ý nghĩ này rất hão huyền!
...
Sau ba canh giờ!
Khi Diệp Phong được Lục Trường Thanh đưa đến Vô Cực Thánh Địa, nhìn thấy nơi xa có chín tòa cao phong tiên vụ quanh quẩn, xuyên thẳng vân tiêu và vô số tiên phong to to nhỏ nhỏ xung quanh, nhìn đủ loại Tiên thú không ngừng bay qua trên không trung, nhìn mặt đất tuyết trắng như ngọc, khiến cho hắn cảm thấy mình như đi vào tiên cảnh!