Chương 392: Quá tàn bạo, bảy vị đại thái thượng trưởng lão bị dọa nước tiểu
Sau khi biết không phải một thùng bình thường, Hồ Lỵ không hề có chút do dự nào, trực tiếp lớn tiếng đồng ý.
“Thánh Chủ, nếu không còn chuyện gì khác, ta liền về trước Tinh Hồn Phong, nếu thật sự tuyển được đệ tử, trực tiếp đưa đến Tinh Hồn Phong cho ta là được.”
Nói xong, Diệp Phong liền xoay người rời khỏi!
Hắn cũng không muốn tự mình xử lý hết mọi chuyện, nếu có thời gian, không bằng hắn trở về kiểm tra sản phẩm phá của hôm nay, thuận tiện suy nghĩ làm sao để tiếp tục phá của, dù sao cho đến bây giờ, hắn cũng chỉ tích góp được ba viên Thăng Tiên Đan mà thôi!
Chỉ còn lại mười bốn ngày, hắn muốn tích góp được càng nhiều càng tốt, đến khi hắn chân chính phi thăng Thượng Giới, hắn liền có thể tận tình thịch thịch thịch!
“Hệ thống, làm Tiểu Kiếm, Tiểu Đường cùng Tiểu Cước mang ba tên Đại đế kia tới Tinh Hồn Phong!”
Trên đường trở lại Tinh Hồn Phong, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới ba người đang còn chơi đùa bên ngoài, trong lòng hắn trực tiếp nói với hệ thống.
Mà Hồ Lỵ lúc này cũng là lấy ra Truyền âm Thạch, trực tiếp báo tình huống vừa rồi cho tám vị thái thượng trưởng lão!
……
“Hồ nháo, quả thực chính là hồ nháo!”
“Nộp một trăm vạn Cực phẩm Tiên Linh Thạch để thông qua khảo hạch, mẹ nó quả thực chính là đang cướp bóc a, chưa nói đến những tu sĩ thực lực thấp kém bình thường căn bản lấy không ra, cho dù có thể lấy ra, ai sẽ bằng lòng trả giá lớn như để gia nhập vào Thánh Địa, chỉ là vì trở thành một vị đệ tử bình thường trong Thánh Địa!”
Sau khi biết tin, Thái Hư trưởng lão lập tức giận dữ mắng to, sau đó trực tiếp bay đến Tinh Hồn Phong, hắn cần phải khuyên bảo Diệp Phong từ bỏ quyết định này, đây không còn là vấn đề thêm tiền, mà là liên quan đến danh dự của Vô Cực Thánh Địa trong mười vạn năm qua!
Ngoại trừ Tử Trúc trưởng lão, sau khi sáu vị thái thượng trưởng lão biết được tin tức này cũng mang theo tức giận bay tới Tinh Hồn Phong, bọn họ vẫn luôn bảo hộ Vô Cực Thánh Địa, bọn họ không cảm thấy có chuyện gì quan trọng bằng việc liên quan đến danh dự của Vô Cực Thánh Địa!
Bọn họ không đành lòng trơ mắt nhìn Hồ Lỵ từ bỏ hơn mười vạn năm danh dự của Vô Cực Thánh Địa chỉ vì đạt được tài nguyên có thể phát triển mạnh mẽ Thánh Địa, điều đầu tiên bọn họ nghĩ đến đó là khuyên bảo Diệp Phong trước!
Tử Trúc Phong!
“E rằng bảy vị thái thượng trưởng lão còn lại đều đã chạy đến Tinh Hồn Phong!”
Nghĩ vậy, Tử Trúc trưởng lão cũng bất đắc dĩ thở dài, không phải hắn không đi, mà vì hắn biết, cho dù có đi, cũng không thể làm nên chuyện gì!
Đối mặt với một bại gia tử có thể sử dụng trăm vạn cây âm Dương Huyễn Đồng Thảo đan thành thang, chỉ cần là việc đối phương muốn làm, căn bản không có người có thể ngăn cản!
……
Tinh Hồn Phong!
“Để cho bọn họ phóng xuất hơi thở Đại đế, sau đó dùng phương thức của các ngươi hung hăng tra tấn bọn họ cho ta!”
“Có can đảm đến Vô Cực Thánh Địa nháo sự, trực tiếp giết bọn họ, quả thực là tiện nghi bọn họ!”
Nhìn Tiểu Kiếm, Tiểu Đường cùng Tiểu Cước đã mang ba gã Đại đế đến đây, Diệp Phong lạnh nhạt nói.
Nếu không phải có hắn ở đây, Vô Cực Thánh Địa căn bản không thể ngăn được sáu gã cường giả Đại đế này, Diệp Phong cũng chưa bao giờ nhân từ nương tay với địch nhân!
Một lúc sau, một loạt âm thanh cực kỳ bi thảm thanh liên tục vang lên từ trong viện trưởng lão của Diệp Phong!
“Dừng lại!”
“Hơi thở của Tiên Đế Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, không sai, tuyệt đối là hơi thở của Đại đế, hơn nữa vẫn là ba gã Đại đế!”
( chỉ có thực lực đạt tới Tiên Đế Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, mới có thể tự xưng Đại đế )
Sau khi cảm nhận được ba cổ thở thở Đại đế đột nhiên xuất hiện, Thái Hư trưởng lão cũng vội vàng ngăn cản sáu đại thái thượng trưởng lão còn lại ngừng lại.
“Ba gã Đại đế?”
“Làm sao chỗ ở của Tinh Hồn trưởng lão lại có ba gã Đại đế?”
Ngọc Quỷ trưởng lão ở một bên nghe xong cũng ngưng trọng hỏi.
“Không rõ lắm!”
“Hơn nữa, từng tiếng kêu thảm thiết này cực kỳ không bình thường!”
“Mọi người thu liễm hơi thở, chúng ta cẩn thận đi xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!”
Khi Thái Hư trưởng lão vừa nói xong, sáu đại thái thượng trưởng lão còn lại cũng vội vàng thu liễm hơi thở, đi theo Thái Hư trưởng lão bay thẳng đến viện trưởng lão của Diệp Phong.
Một tiểu cô nương ngây thơ đáng yêu đang đánh từng quyền trên một lão giả Đại đế!
Kiếm khách một tay tràn đầy hưng phấn đang cắt từng lát thịt ở trên người một cường giả Đại đế tai to mặt lớn!
Một tráng hán đầu trọc bọc chân phải đang dùng chân dẫm một nữ tử Đại đế thành thịt nát!
Nhìn thấy cảnh tượng khủng bố như Tu La địa ngục này, bảy vị đại thái thượng trưởng lão gần như chỉ kiên trì ba giây đồng, ngay cả Hồ Lỵ cũng mang theo hoảng sợ nhanh chóng rời đi!
Mẹ nó khuyên bảo!
Mẹ nó danh dự Thánh Địa!
Tuy rằng bọn họ suy đoán thân phận của Diệp Phong không đơn giản, nhưng nằm mơ đều không có nghĩ đến, hộ đạo giả bên người Diệp Phong thế nhưng khủng bố tới trình độ như thế, cho dù là cường giả Đại đế thì cũng giống như những con kiến khi ở trong tay những hộ đạo giả kia!
Hơn nữa, khi Diệp Phong chứng kiến thủ đoạn tàn bạo của hộ đạo giả của mình, không chỉ không tỏ ra phản cảm, mà còn hưng phấn hò hét trợ uy, mẹ nó, đây không phải là biểu hiện của một tên bại gia tử bình thường nên có?
Hô!
Sau khi bảy vị đại thái thượng trưởng lão chạy thoát xuống núi, lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó đều lấy ra Truyền âm Thạch liên hệ với Hồ Lỵ, bọn họ chỉ muốn nói cho Hồ Lỵ một việc, đó chính là mặc kệ là một khối Tử Minh Huyền Tinh to hay vẫn là một thùng Vô Cực Huyễn Linh Dịch, bọn họ tuyệt đối không thể muốn, chỉ cần Diệp Phong vui vẻ, bọn họ sẽ toàn lực phối hợp!
Đỉnh núi Tinh Hồn Phong!
“Tiểu Kiếm, vừa nãy bảy lão gia hỏa kia bị dọa chạy, sao ngươi không nói chuyện này với ngô chủ?”
“Không phải các ngươi cũng không nói sao, không thấy ta đang bận cắt thịt sao?”
“Các ngươi đừng nhìn ta, ta đang bận dẫm bùn đâu!”
“Ta cũng không nói, xương cốt của lão già này thật vang, chơi thật tốt!”