Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 42: Đừng trốn, ngoan ngoãn làm chiến sủng của lão tử

Chương 42: Đừng trốn, ngoan ngoãn làm chiến sủng của lão tử


Lạc Vô Danh quay người nhìn về phía Diệp Phong, hắn muốn điên mất, bây giờ đối phương sẽ càng không buông tha cho Diệp Phong.
"Sư công, nếu dối gạt chúng ta thì tốt hơn, đến lúc đó ta sẽ chém giết hắn, chỉ là một con yêu thú thôi, hoàn toàn không cần phải sợ, có ta đây."
Thấy Lạc Vô Danh gấp gáp không thôi, Diệp Phong vỗ vỗ bờ vai của hắn, trấn an đối phương.
Hả?
Lạc Vô Danh nghe xong thì sững sờ, sau đó thần sắc lo lắng dần dần hóa thành bình thản, người khác nói hắn không tin nhưng Diệp Phong nói thì hắn tin, không có lý do gì!
Trái lại, thanh niên áo trắng đối diện cảm nhận được vô thượng yêu khi của mười giọt Đại yêu tinh huyết trong tay tản ra thì bị hù đến toàn thân run rẩy.
Hắn là một Đại yêu Độ Kiếp Cảnh cửu trọng đỉnh phong, thậm chí còn là một Đại yêu vượt qua hai đạo Thiên Đạo lôi kiếp! Nhưng tu hành đến cấp bậc của bọn họ thì có những thứ bọn họ càng thêm sợ hãi.
Hai nhân loại đối diện đều là rác rưởi, đặc biệt là Diệp Phong, chỉ là Khí Động Cảnh cửu trọng đỉnh phong!
Nhưng trong tay một người như vậy lại có mười giọt Đại yêu tinh huyết, hơn nữa Đại yêu này còn là Đại yêu vượt qua chín đạo Thiên Đạo lôi kiếp, đó là tồn tại mà hắn cũng phải ngước lên nhìn!
Nếu nói là ngẫu nhiên đoạt được, hắn không tin, bởi vì hắn không dám cược!
"Các ngươi đi thôi."
Cuối cùng, thanh niên áo trắng vẫn quyết định thả hai người rời đi, hắn không muốn mang nguy hiểm đến cho mình, dù chỉ là khả năng nhỏ thôi!
Nghe thanh niên áo trắng nói như vậy, Diệp Phong và Lạc Vô Danh đều sững sờ, yêu thú này lại nói lời giữ lời?
Trong mắt hai người đều hiện lên vẻ khó tin.
"Đi, không cần biết hắn nói thật hay giả, đi trước rồi nói."
Lạc Vô Danh nhìn chằm chằm vào thanh niên áo trắng, đưa tay chộp tới phía sau, muốn dẫn Diệp Phong lập tức chạy khỏi nơi này, nhưng mà lại bắt hụt.
Đi?
Sao mà đi như vậy được!
Diệp Phong vất vả lắm mới gặp một con yêu thú, không mở mang kiến thức phong thái của Đại yêu một chút thì sao có thể đi!
Hơn nữa, Diệp Phong cũng muốn kiểm tra xem khi mình gặp nguy hiểm thì đội hộ vệ bại gia sẽ ra sân với phương thức hoa lệ như thế nào.
"Ngươi xem, ta còn có năm mươi giọt Đại yêu tinh huyết nữa nè."
"Chỉ cần ngươi giết ta, tất cả đều là của ngươi!"
Ngươi không giết ta, vậy ta sẽ lấy bảo bối đủ để khiến cho ngươi điên cuồng ra để ép ngươi động thủ!
Đường đường một cái thế giới huyền huyễn, mình phá của cũng được vài ngày rồi, một lần nguy cơ cũng không gặp được, vất vả lắm mới gặp được một lần, Diệp Phong phải trân quý.
Đạp! Đạp! Đạp!
Nhưng mà nhìn thấy Diệp Phong lại lấy năm mươi giọt Đại yêu tinh huyết ra, thanh niên áo trắng lại bị hù đến liên tiếp lùi lại mấy bước, thậm chí trong mắt đều toát ra vẻ sợ hãi.
Đoán đúng rồi!
Chắc chắn đối phương không phải người bình thường, thậm chí rất có thể gần đây có đại lão siêu cấp kinh khủng đang ẩn nấp quan sát.
Chỉ cần hắn dám động thủ thì đối phương sẽ trực tiếp xuất thủ miểu sát hắn!
Nhìn Diệp Phong không hề khẩn trương chút nào, hơn nữa còn không ngừng kích thích hắn động thủ, thanh niên áo trắng bị hù đến ném mười giọt Đại yêu tinh huyết trong tay về, sau đó quần áo trên người bị căng nứt trong nháy mắt, hóa thành bản thể, bay thẳng lên mây, trong chớp mắt đã biến mất trong tầm mắt của hai người.
"Một con Đường Lang thật là lớn!"
Nhìn thanh niên áo trắng huyễn hóa thành bản thể là một con Đường Lang cao ba thuớc, toàn thân đỏ như máu, Diệp Phong không khỏi cảm thán một câu, lần đầu tiên hắn nhìn thấy Đường Lang lớn như thế.
Dáng người dong dỏng cao, trên chân trước, hai thanh huyết sắc đại đao đẹp đẽ, hai chân mạnh mẽ đanh thép, cánh màu huyết ngọc mỏng như giấy, Diệp Phong lập tức thích Đại yêu anh tuấn này.
Điểm duy nhất khác biệt với Đường Lang ở kiếp trước là đối phương chỉ có hai chân trước với hai chân sau, không có nhiều chân như Đường Lang kiếp trước, chính là huyết sắc Đường Lang đi bộ.
"Phệ Huyết Đường Lang!"
Mà bên cạnh, Lạc Vô Danh cũng lên tiếng kinh hô, nói ra tên của Đại yêu.
"Sư công, ngươi biết yêu thú này?"
Diệp Phong nghe được cái tên này thì càng muốn thu đối phương làm sủng vật, tên cũng đẹp như vậy.
"Phệ Huyết Đường Lang, yêu thú có huyết mạch cực kỳ mạnh mẽ, phương thức tu luyện duy nhất là chỉ cần có huyết dịch thì có thể không ngừng mạnh lên, là một loại yêu thú mạnh mẽ cực kỳ khó chơi."
Lạc Vô Danh giới thiệu sơ một chút về Phệ Huyết Đường Lang.
"Sư công, có thể đuổi kịp đối phương không?"
Hiểu rõ tình huống của Phệ Huyết Đường Lang, Diệp Phong vội vàng hỏi thăm, hết cách rồi, chỉ khi hắn gặp nguy hiểm thì đội hộ vệ bại gia mới xuất hiện, hơn nữa chỉ có thể giúp hắn giải quyết nguy cơ, việc khổ cực như đuổi theo sủng vật này thì phải dựa vào Lạc Vô Danh mới được.
"Ta có một loại bí pháp, có thể để tốc độ của ta tăng vọt trong khoảng thời gian ngắn, nhưng mà bí pháp này không chỉ cần linh thạch mà thời gian sử dụng bí pháp càng dài thì khi kết thúc bí pháp ta sẽ bị phản phệ càng lớn, tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng cần tĩnh dưỡng một thời gian."
"Chờ một chút, ngươi hỏi cái này để làm gì?"
Nói xong, Lạc Vô Danh đột nhiên quay qua nhìn Diệp Phong, không biết tại sao mà trong lòng hắn bỗng nhiên xuất hiện dự cảm không ổn.
"Sư công, linh thạch giao cho ta, ngươi tranh thủ dẫn ta đuổi theo, ta muốn bắt hắn về làm sủng vật, không đúng, là chiến sủng."
Diệp Phong nghe Lạc Vô Danh nói có cách thì vui vẻ, lấy mấy chục miếng cực phẩm Linh Tinh ra, thúc giục.
"Điên rồi! Điện thật rồi, vậy mà muốn thu Đại yêu bực này làm chiến sủng!"
"Thôi, chắc chắn tiểu tử thúi này có chỗ dựa, nếu như vậy, sư công sẽ điên với ngươi một lần!"
Cầm lấy mấy chục miếng cực phẩm Linh Tinh, Lạc Vô Danh tế ra phi kiếm, dẫn theo Diệp Phong, thi triển bí pháp, hai người một kiếm hóa thành một đạo bạch sắc kiếm quang đột ngột từ mặt đất bay lên, kéo theo từng đạo tiếng xé gió, toàn lực đuổi theo Phệ Huyết Đường Lang đã đào tẩu.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất