Ta Vô Địch Từ Phá Của Bắt Đầu

Chương 52: Nhóm hai người cực kỳ phách lối, hoành hành không sợ

Chương 52: Nhóm hai người cực kỳ phách lối, hoành hành không sợ


Về phần hai người phách lối, bọn họ hoàn toàn không dám bất mãn xíu nào, đây là sự uy hiếp đến từ thực lực mạnh mẽ!
Thoải mái!
Đúng là sảng khoái!
Mẹ nó, đúng là thoải mái!
Nhìn tu sĩ xung quanh rất là e ngại mình, trong lòng Lý Phi thoải mái lắm, mặc dù đã đến Thiên Đạo Chiến Trường nhiều lần nhưng tuyệt đối không có một lần nào có thể thoải mái như thế, ta vốn phách lối, mẹ nó, ai dám gây ta?
"Diệp ca, lần sau chừng nào thì ngươi lại đến Thiên Đạo Chiến Trường, chúng ta hẹn nhau, không chừng có thể gặp được nhau!"
Nhưng mà Lý Phi cũng không có bị lực lượng làm cho mất phương hướng, hắn biết bây giờ có thể lớn lối như thế là do có Diệp Phong bên cạnh, nếu không thì cho dù hắn có được Tử Vong Kiếm Ý cực kỳ mạnh mẽ nhưng nếu trương dương như thế, bị vây giết cũng khó tránh khỏi cái chết.
"Hẹn trước thì được, nhưng mà lần sau ta đến thì sợ là sẽ đi Thiên Đạo Chiến Trường đệ tam trọng."
Hả?
Nghe nói như thế, Lý Phi sững sờ, trực tiếp hỏi: "Diệp ca, chẳng lẽ ngươi đã có dấu hiệu đột phá, sau khi trở về thì trùng kích Dung Linh Cảnh sao?"
"Dấu hiệu đột phá?"
"Đó là thứ gì?"
"Ta muốn đột phá thì đột phá, hơn nữa ta không đột phá thì thôi, đột phá thì sẽ đột phá một cái đại cảnh giới, không chỉ đột phá đến Dung Linh Cảnh mà là nhất cổ tác khí đột phá đến Dung Linh Cảnh cửu trọng đỉnh phong."
Diệp Phong vẻ mặt thành thật nói.
Mẹ!
Diệp ca, không thể chém gió như thế, ngươi nói như thế sao ta đỡ được!
Nghe Diệp Phong nói như vậy, Lý Phi cũng lúng túng nở nụ cười, hắn không ngờ được là Diệp Phong lại chém gió lớn như thế, khiến cho hắn trong lúc nhất thời cũng không biết nên đáp như thế nào.
"Diệp ca ngưu bức!"
Cuối cùng, Lý Phi chỉ rặn ra được chân ngôn bốn chữ này, dùng để bày tỏ lòng kính nể của mình!
Hai mươi phút sau.
"Năm con yêu thú Khí Động Cảnh cửu trọng đỉnh phong đó giao cho ta, còn lại giao cho ngươi!"
Phát hiện một đàn thú xuất hiện phía trước, Diệp Phong để mắt tới năm con thủ lĩnh yêu thú trong đó, sau lưng, mười đóa Cửu Diệu Lôi Liên hóa thành lôi quang đánh tới năm con yêu thú đó.
Một đóa Cửu Diệu Lôi Liên trọng thương, hai đóa Cửu Diệu Lôi Liên xoá bỏ!
Năm con yêu thú vừa khéo bị mười đóa Cửu Diệu Lôi Liên xoá bỏ, nhìn thấy cảnh này, Lý Phi bên cạnh cũng kinh hãi khóe miệng co giật, đó đều là yêu thú trong Thiên Đạo Chiến Trường đó, mỗi con yêu thú đều đủ để đối kháng ba tên tu sĩ cùng cảnh giới!
Mới đầu Diệp Phong đánh giết mười ba con yêu thú cùng cảnh giới đều dùng mấy chục tấm tù thổ lao vây khốn, sau đó dùng trường kiếm sắc bén không biết tên đó giết, Lý Phi cũng không có biết chiến lực chân chính của Diệp Phong.
Bây giờ thấy được chiến lực kinh khủng của Diệp Phong, Lý Phi cũng bị hù sợ.
"Còn tới!"
Khi Lý Phi nhìn thấy Diệp Phong ngưng tụ ra mười đóa Cửu Diệu Lôi Liên lóe ra lôi quang lần nữa thì kinh hãi tròng mắt sắp trợn lồi ra.
Võ kỹ càng cao cấp, mặc dù uy lực mạnh mẽ nhưng tiêu hao linh lực cũng tăng lên gấp bội, trước đó Diệp Phong ngưng tụ ra mười đóa Cửu Diệu Lôi Liên, Lý Phi tự nhận là đó đã là cực hạn của Diệp Phong, hơn nữa cũng dọa cho hắn hết hồn, cho rằng Linh Hải trong cơ thể Diệp Phong tuyệt đối là gấp mấy lần mình.
Nhưng giờ mới thấy, Linh Hải đối phương tuyệt đối không chỉ là gấp mấy lần mình.
Dù sao mỗi một đóa Cửu Diệu Lôi Liên ẩn chứa lực lượng không khác một kích toàn lực của một tu sĩ!
Cách đó không xa, mười mấy tên tu sĩ đến từ các giới nhìn thấy Diệp Phong hời hợt oanh sát năm con yêu thú Khí Động Cảnh cửu trọng đỉnh phong thì cũng bị hù đến toàn thân khẽ run rẩy.
"Tu sĩ thuật pháp?"
Mà nhìn thấy Lý Phi thi triển các loại linh lực võ kỹ trắng trợn đánh giết đông đảo yêu thú còn lại, hoàn toàn không sử dụng Tử Vong Kiếm Ý, thậm chí trong tay ngay cả kiếm cũng không có, mọi người càng trợn tròn mắt.
Ngươi là một kiếm tu, không sử dụng kiếm giết địch, không sử dụng võ kỹ loại kiếm, là những yêu thú đó còn chưa xứng để ngươi xuất kiếm sao?
Nếu như Lý Phi biết suy nghĩ trong lòng mọi người thì tuyệt đối sẽ hét lớn một tiếng, mẹ nó, lão tử không phải kiếm tu, chỉ là công nhân bốc vác kiếm ý!
Hai ngày tiếp theo, hai người Diệp Phong và Lý Phi điên cuồng du tẩu bên trong Thiên Đạo Chiến Trường, không ngừng tìm kiếm yêu thú Khí Động Cảnh cửu trọng đỉnh phong, càng về sau gặp được đàn yêu thú cũng chẳng muốn giết, vì làm như vậy sẽ lãng phí thời gian.
Về phần lợi ích từ những yêu thú đó, Diệp Phong vốn cũng không quan tâm!
Mà Lý Phi không chỉ có may mắn đạt được hơn hai trăm miếng đê phẩm Linh Tinh mà còn chiếm được mười ba viên Đốn Ngộ Đan với Tử Vong Kiếm Ý kinh khủng, lại thêm đi theo bên cạnh Diệp Phong, hơi bị lây nhiễm, cũng đã chướng mắt chút lợi ích này.
"Đinh! Chúc mừng túc chủ thành công đánh giết một trăm con yêu thú Khí Động Cảnh cửu trọng đỉnh phong ở Thiên Đạo Chiến Trường đệ nhị trọng, nhận được năm ngàn điểm phá sản."
Bành!
Theo Diệp Phong oanh sát con yêu thú Khí Động Cảnh cửu trọng đỉnh phong thứ một trăm, tiếng nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Hơn vạn!
Lấy được năm ngàn điểm phá sản, trước mắt, điểm phá sản của Diệp Phong rốt cục cũng hơn vạn, đạt đến một vạn lẻ tám trăm mười điểm.
"Hệ thống, ngươi xem, hai ngày này tiểu mập mạp này chạy tới chạy lui làm việc cho ta, có phải ta nên cho hắn chút lợi ích, cho mười vạn miếng cực phẩm linh thạch không quá đáng chứ."
Rất lâu không có phát động hành vi phá của, hơn nữa, Diệp Phong cũng muốn cho Lý Phi một chút thù lao, hai ngày này, cắt thịt yêu thú, nướng thịt yêu thú, tìm kiếm nơi ở tạm thời, các loại việc vặt đều do đối phương làm, hắn giống như là đại gia, chuyện gì cũng không cần quan tâm.
"Đinh! Số lượng quá nhiều, không phù hợp tiêu chuẩn yết giá."
"Một vạn cực phẩm linh thạch thì sao?"
Chuyện này, Diệp Phong cũng lười cò kè mặc cả với hệ thống, trực tiếp giảm xuống gấp mười.
"Đinh! Đối phương có Tử Vong Kiếm Ý hạn mức cao nhất, số lượng hợp lý."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất