Chương 58: Hoa Ngữ Mộng khai khiếu, cố gắng phá của không làm mất mặt sư tôn
Nhìn Diệp Phong nổi giận, Hoa Ngữ Mộng ngẩn ra!
Nàng tự cho là phương thức xử lý cả mình không có bất kỳ vấn đề gì, mặc dù là Bại Gia Môn, chẳng lẽ còn phải phá của thật hay sao?
Hơn nữa nàng là ai, đường đường là cốc chủ Vạn Hoa Cốc, tuổi tác hơn một trăm tuổi, bây giờ bị tiểu tử Diệp Phong này răn dạy, vẻ tức giận lộ rõ trên mặt, trong lòng ủy khuất!
"Ngươi có sợ độc tố trong Quỷ Mê Thảo hay không?"
Lúc này, Diệp Phong nhìn chằm chằm Hoa Ngữ Mộng, hỏi.
"Ta và Lạc Dao Dao tu luyện Vạn Độc Chi Thể chỉ có ở Vạn Hoa Cốc, độc tố ẩn chứa bên trong Quỷ Mê Thảo cực kỳ khủng bố, nếu như chỉ dùng một chút xíu thì hẳn là Lạc Dao Dao sẽ không có vấn đề gì, về phần ta thì cho dù toàn bộ độc tố bên trong một gốc Quỷ Mê Thảo này ta cũng không sợ, thậm chí hấp thu hết toàn bộ còn có lợi ích lớn với ta."
Nói đến lĩnh vực sở trường của mình, Hoa Ngữ Mộng lại cực kỳ tự tin và cuồng ngạo, bởi vì nàng có tư cách đó.
"Như vậy ta sẽ nói cho ngươi biết nên xử lý những Quỷ Mê Thảo này như thế nào!"
"Ban đêm trước khi ngủ, lấy một gốc Quỷ Mê Thảo ra ngâm chân?"
"Tu luyện một ngày, thể xác tinh thần mỏi mệt, lấy vài gốc Quỷ Mê Thảo ra bỏ vào bồn tắm tắm?"
"Tu luyện buồn tẻ nhàm chán, chắc chắn sẽ có lúc có lòng dạ không yên, ở thời điểm này, xé nát tầm mười gốc Quỷ Mê Thảo để phát tiết tâm tình phiền não không tốt sao?"
Ai!
Nói xong, Diệp Phong nhìn vẻ mặt đờ của đẫn Hoa Ngữ Mộng, không nhịn được mà thở dài, cảm thấy nhận đại sư tỷ này còn phải dạy lại, sợ phải tốn một chút công phu.
Điên rồi!
Sư tôn điên rồi!
Đây là Quỷ Mê Thảo đó, dùng một gốc thì thiếu đi một gốc, Quỷ Mê Thảo đó, dùng hết cũng không biết đi đâu mà tìm Quỷ Mê Thảo, hắn lại kêu ta lãng phí như thế, đúng là phát rồ!
"Sư tôn, Quỷ Mê Thảo này cho dù có một trăm gốc nhưng nếu làm theo như lời ngươi nói thì hoàn toàn không đủ dùng mấy ngày!"
Mặc dù nội tâm đã sụp đổ nhưng Hoa Ngữ Mộng vẫn cố gắng duy trì thần thái tâm bình khí hòa khuyên.
"Dùng hết thì tiếp tục lãng phí thứ khác!"
Nói xong, Diệp Phong lấy một trăm gốc Khô Hồn Chi, một trăm gốc Ngũ Độc Bách Hương Hoa, một trăm giọt Chước Hồn Linh Trúc Thủy ra, nói: "Ngươi xem những thứ rác rưởi này có tác dụng hay không?"
Thứ rác rưởi?
Ngươi lại gọi những linh thảo tính độc và linh thủy độc trong truyền thuyết này là thứ rác rưởi?
Hoa Ngữ Mộng và Lạc Dao Dao nhìn những linh thảo độc với linh thủy độc dưới đất, đã hoàn toàn choáng tại chỗ, mà nghe Diệp Phong nói như vậy thì tức giận đến suýt chút khí huyết dâng lên, điên cuồng bắn ra!
Những linh thảo độc và linh thủy độc này đều xuất hiện trong Thiên Đạo Chiến Trường nhưng số lần xuất hiện và số lượng đều quá hiếm ít, mặc dù số lượng xuất hiện và số lượng nhiều hơn Quỷ Mê Thảo một chút nhưng vài vạn năm qua, cho dù là Vạn Hoa Cốc thì cũng không có bất kỳ hàng tồn nào, chỉ có thể nhìn thấy trong bí điển bất truyền.
"Tất cả đều là vi sư đưa cho ngươi, ngươi tuyệt đối đừng giữ lại, muốn phá kiểu gì thì phá, mặc dù bây giờ trong tay ta không có nhưng không chừng lúc nào đó sẽ còn có một đống lớn."
"Còn nữa, một trăm triệu cực phẩm Linh Tinh ta đưa cho ngươi, trở lại Vạn Hoa Cốc muốn xài thì cứ xài, đừng có quan tâm đệ tử nội ngoại môn gì, đãi ngộ các đệ tử đều tăng lên gấp mười, thiếu tài nguyên tu luyện, công pháp, võ kỹ, phù lục gì, nên mua thì mua, tuyệt đối đừng hạ giá, Bại Gia Môn chúng ta không thể mất mặt!"
"Nhưng có một chuyện ngươi phải nhớ kỹ, người của Bại Gia Môn chúng ta, lúc nên phá của thì phá, nhưng không thể coi tiền như rác, hiểu chưa?"
Diệp Phong nhìn Hoa Ngữ Mộng mặt mũi tràn đầy mờ mịt, tức giận đến sắp rút gân, sao hắn lại nhaajan một đệ tử cực kỳ ngu dốt như thế này.
Mẹ nó, phá của cũng không biết, uổng cho ngươi vẫn là cốc chủ Vạn Hoa Cốc gì đó!
Mặc dù nghĩ như vậy nhưng dù sao cũng là vị đệ tử thứ nhất dưới tay mình, Diệp Phong vẫn phải giữ chút mặt mũi cho đối phương, chỉ có thể thầm mắng.
"Gia trì chức năng truyền âm tông môn!"
"Gia trì chức năng truyền tống tông môn!"
Lúc này, Diệp Phong đặt tay phải ở trên trán Hoa Ngữ Mộng, hai cái chức năng của hệ thống được gia trì lên người Hoa Ngữ Mộng.
Trừng!
Khi Diệp Phong lấy tay phải ra, Hoa Ngữ Mộng lại đột nhiên trợn tròn hai mắt, ánh mắt nhìn Diệp Phong tràn ngập vô tận kinh hãi.
Hoa Ngữ Mộng hoàn toàn không biết Diệp Phong đã làm gì với nàng!
Nhưng nàng biết cho dù Diệp Phong ở nơi nào thì hai người đều có thể dựa vào thần thức giao lưu, không chỉ có như thế, Diệp Phong có thể tùy thời xuất hiện bên cạnh nàng.
Vô cùng quỷ dị!
Lúc đầu Diệp Phong mang tới cho nàng một cảm giác cực kỳ thần bí, bây giờ loại cảm giác thần bí đó càng dày đặc hơn!
"Tôn chỉ tông môn chúng ta là cái gì?"
Diệp Phong nhìn Hoa Ngữ Mộng, hỏi lại lần nữa.
"Phá của!"
"Cố gắng phá của!"
"Nghĩ hết tất cả biện pháp phá của!"
Ừm!
Nghe Hoa Ngữ Mộng trả lời, hai mắt Diệp Phong đột nhiên tỏa sáng, hắn không ngờ được là Hoa Ngữ Mộng lại bỗng nhiên khai khiếu!
Mà bên cạnh, Lạc Dao Dao nghe nói như thế, nhìn sư tôn quen biết năm năm, thời khắc này, nàng có cảm giác xa lạ, đây là sư tôn Thiết Mẫu Kê vắt chày ra nước mà mình biết sao?
"Sư tôn yên tâm, chắc chắn đệ tử sẽ ghi khắc tôn chỉ tông môn, phát dương quang đại hành vi phá của!"
Bởi vì Diệp Phong thần bí và thần thông quảng đại, Hoa Ngữ Mộng triệt để bộc lộ bản tính, có sư tôn thần bí kinh khủng như thế này, kêu nàng làm gì thì nàng cái đó cũng được, chớ nói chi là phá của là một kiện quá thoải mái!
"Tốt! Tốt! Tốt!"
Diệp Phong nghe Hoa Ngữ Mộng nói như vậy, tâm tình rất vui vẻ, thêm một đệ tử giúp hắn phá của, tốc độ nhận được điểm phá sản và phần thưởng đặc biệt của hắn có thể tăng nhanh.
Chủ yếu nhất là hắn đã có mục tiêu!
Sau này đệ tử Bại Gia Môn hắn không cầu nhiều, chỉ cầu tinh!
Mà Lý Phi gặp được trước đó chính là một nhân tuyển không tệ, cũng không biết còn có duyên gặp lại hay không.