Chương 79: Ngọa tào, Diệp ca ngươi chơi biến thái như vậy sao
"Dù tất cả đều là cửu vân Huyết Tham Đan nhưng dù sao chỉ có hơn chín ngàn viên, hơn nữa dùng một viên thì sẽ thiếu một viên, phóng nhãn toàn bộ Huyền Thiên đại lục, chút Huyết Tham Đan ấy tính là gì?"
"Đừng nói ta xem thường thương hội các ngươi, ta cho các ngươi đan phương, thương hội các ngươi bồi dưỡng được Luyện Đan Sư có thể luyện chế ra cửu vân Huyết Tham Đan sao?"
"Coi như có thể luyện chế ra được thì có mấy người có thể mua được cửu vân Huyết Tham Đan, thứ có thể mua bán với số lượng lớn còn không phải là ngũ văn, lục văn, thất văn Huyết Tham Đan?"
"Mà thương hội các ngươi trải rộng toàn bộ Huyền Thiên đại lục, chỉ cần có đủ nhiều Luyện Đan Sư, mỗi ngày mua bán bao nhiêu Huyết Tham Đan, mười vạn viên? Trăm vạn viên?"
Nghe Diệp Phong dạy dỗ, Hoàng Tiểu Phi cũng lúng túng, giống như Diệp Phong nói, sau này mỗi ngày thương hội bọn họ mua bán Huyết Tham Đan đều phải mấy chục hơn trăm vạn, hoàn toàn không cần thiết quan tâm hơn chín ngàn viên, cửu vân thì đã sao, có mấy người có thể mua được!
"Diệp ca, tiểu Phi thụ giáo."
Hoàng Tiểu Phi thái độ thành khẩn nhìn Diệp Phong nói.
Thời gian trôi qua, khi màn đêm giáng lâm lần nữa, rốt cục Hoàng Tiểu Phi cũng ném viên Huyết Tham Đan cuối cùng ra ngoài, đồng thời Diệp Phong cũng thuận lợi đạt được một ngàn điểm phá sản, nhưng mà lại không có phần thưởng đặc biệt.
Trên đường đi không nhìn thấy thành trấn, ba người chỉ có thể nghỉ lại ở dã ngoại một đêm nữa.
"Các ngươi tiếp tục đánh đi."
Lần này Diệp Phong không có nằm trên giường linh thạch ngủ, bởi vì trận kỳ âm Dương Mê Tung Trận chỉ còn một lần cuối, cho nên hôm nay hắn chuẩn bị gác đêm, nếu như lão giả áo xám đó còn dám đuổi tới, hắn sẽ trực tiếp ném cho đối phương.
"Hai người các ngươi, lão tử lo cho các ngươi hết lòng hết dạ."
Nhìn Hoàng Tiểu Phi và Mạnh Đường Vũ lại tiếp tục chiến đấu với nhau, Diệp Phong cảm thấy mình chính là chúa cứu thế chuyển thế, không cầu danh không cầu lợi, yên lặng thủ hộ hai người.
"Đinh! Nhắc nhở túc chủ, túc chủ có thể an tâm đi ngủ, nếu như gặp phải nguy hiểm, đội hộ vệ bại gia sẽ tự đến đây bảo hộ ngài."
Đúng lúc này hệ thống chợt lên tiếng nhắc nhở.
"Hệ thống, ta là thần hào phá của, nhưng ta không phải là phế vật, cái gì cũng cần đội hộ vệ bại gia, thời gian lâu dài, ta sẽ cảm thấy mình vô dụng!"
"Còn nữa, những bình đan dược, bình võ kỹ, bình linh thảo đó, ta có thể lợi dụng những thứ đó đến xoát điểm phá sản vô hạn, nhưng tại sao ta không làm như vậy, chính là vì ta không muốn trở thành một cái máy chỉ biết xoát điểm phá sản."
Ở kiếp trước, Diệp Phong chính chó tăng ca, bây giờ điểm phá sản có khác gì tiền lương ở kiếp trước, hắn không muốn sống như vậy, hắn muốn hưởng thụ sinh hoạt đồng thời thuận tiện nhận được điểm phá sản!
Giống như chơi đùa, một đời này hắn muốn hưởng thụ cảm giác sung sướng mà trò chơi mang đến chứ không muốn bị trò chơi nắm trong tay!
Nghĩ đến đây, Diệp Phong cũng nở nụ cười khổ, ở kiếp trước tăng thêm một năm, vất vả mới nghỉ một ngày, muốn chơi trò chơi suốt đêm, đến ngày hôm sau thì sẽ ngủ thoải mái một ngày, ai mà ngờ được mẹ nó trực tiếp xuyên việt đến Huyền Thiên đại lục này!
Một bên khác, theo lực lượng của trận kỳ biến mất, Mạnh Hải Phong cố nén lửa giận trong lòng, dựa vào Huyết Linh Ngọc có thể cảm nhận được vị trí đại khái của Mạnh Đường Vũ đuổi tới.
Không bao lâu, Mạnh Hải Phong chân đạp phi kiếm nhanh chóng bay xuống dưới.
"Đây, đây là cửu vân Huyết Tham Đan!"
Nhìn thấy xung quanh có ít nhất hơn mười viên cửu vân Huyết Tham Đan, thậm chí có hơn phân nửa Huyết Tham Đan đều bị rơi vỡ nát, Mạnh Hải Phong cảm thấy trái tim mình đang chảy máu!
"Phá của!"
"Mẹ nó quá phá của!"
Mạnh Hải Phong đã nghĩ ra những Huyết Tham Đan này tuyệt đối là Diệp Phong ném, nhưng hắn vẫn thận trọng nhặt tất cả Huyết Tham Đan hoàn chỉnh và nát bấy vào trong không gian giới chỉ.
Sau đó, Mạnh Hải Phong không có khống chế phi kiếm phóng lên tận trời mà duy trì độ cao cách mặt đất một mét, tiếp tục đuổi theo Mạnh Đường Vũ vừa thả thả ra thần thức tìm kiếm xung quanh xem còn có Huyết Tham Đan bị vứt bỏ hay không.
Một giờ!
Hai giờ!
Ba giờ!
Khi Mạnh Hải Phong phát hiện mình đã tìm được hơn năm trăm viên Huyết Tham Đan hoàn chỉnh và hơn hai ngàn viên Huyết Tham Đan nát thì tức giận đến toàn thân đều không bị khống chế mà run động!
Dù là những Huyết Tham Đan trong truyền thuyết này vốn là của người khác nhưng hắn hoàn toàn không thể chấp nhận chuyện những Huyết Tham Đan này bị vứt bỏ như thế!
Không tiếp tục tìm kiếm nữa, Mạnh Hải Phong chân đạp phi kiếm phóng lên tận trời, lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới chỗ Mạnh Đường Vũ!
Chết lặng, tìm ròng rã ba giờ, thậm chí trong tay đã có nhiều Huyết Tham Đan hoàn chỉnh và không hoàn chỉnh như vậy, nói một câu không dễ nghe, bây giờ hắn cũng cảm thấy Huyết Tham Đan cũng cũng chỉ như thế thôi.
...
Sáng sớm ngày thứ hai!
Diệp Phong bỗng nhiên đứng dậy từ giường linh thạch, nhìn hai người vẫn si mê liều mạng chém giết cách đó không xa, Diệp Phong nhanh chóng chạy tới phía đông.
Vận dụng chức năng nhìn trộm thiên cơ một lần, Diệp Phong biết được lúc này đối phương cũng sắp đuổi theo tới đây, hắn không muốn bởi vì kẻ địch này xuất hiện mà ảnh hưởng đến trạng thái tu luyện của Hoàng Tiểu Phi.
Cho nên hắn chuẩn bị đi tới chỗ mà hai người không thấy được để vây khốn đối phương.
"Là ngươi!"
"Con ta..."
Khi Mạnh Hải Phong cực tốc bay tới nhìn thấy chỉ có một mình Diệp Phong đang đứng dưới, sắc mặt lo lắng đang chuẩn bị hỏi con trai mình và Thiếu chủ ở nơi nào thì lại nhìn thấy trong tay đối phương bỗng nhiên xuất hiện một trận kỳ màu đen, chuyện này khiến cho sắc mặt hắn đại biến!
"Đi!"
Không cho đối phương có cơ hội nói chuyện, Diệp Phong trực tiếp ném trận kỳ trong tay ra ngoài, thấy nó vây quanh lão giả áo xám trong phạm vi nhất định, Diệp Phong tỏ vẻ đắc ý, lại giơ ngón giữa lên với đối phương, cực kỳ phách lối hô lớn: "Lão vương bát đản ngươi, có giỏi thì tiếp tục đuổi theo chúng ta!"