Chương 84: Tiểu hoàng cẩu đột phá Kiếm Tâm chi cảnh, mọi người điên rồi
Phụ thân của Mạnh quản gia?
Ngọa tào!
Nghe Hoàng Tiểu Phi nói như vậy, đặc biệt là nhìn thấy vẻ mặt lo lắng không thôi của đối phương, Diệp Phong cũng là bị kinh hãi, đầu ong lên, lão đầu bị hắn đùa giỡn ba ngày là lão cha của Mạnh Đường Vũ?
Truy sát?
Phụ thân ta?
Bên cạnh, Mạnh Đường Vũ cũng ngẩn ra, thậm chí trong lúc nhất thời không thể hiểu nổi hai người đang có ý gì.
Bành!
Đúng lúc này, một tiếng vang trầm từ nơi xa xa vọng lại, một lão giả đầu bị đánh sưng lên như đầu heo rơi xuống đất, Phệ Huyết Đường Lang mặt một bộ áo trắng cầm quạt lông trong tay chậm rãi rơi từ trên không trung xuống, cực kỳ đẹp trai!
"Phụ thân!"
Mạnh Đường Vũ thấy lão giả, dù đối phương thành đầu heo nhưng hắn vẫn liếc mắt một cái là nhận ra đối phương, vội vàng chạy tới.
Mà lúc này, bên cạnh, Lạc Thiên Tuyết, Hạ Thiên Vũ, La Khải, năm thiên kiêu cũng đều dùng ánh mắt khác thường mà nhìn Diệp Phong, bọn họ cũng nghe được cuộc nói chuyện của hai người, kết hợp với tình huống bây giờ thì bọn họ cũng hoàn toàn hiểu hết.
Phụ thân của đại quản gia của thương hội người ta đuổi theo ba ngày, ngươi lại xem người ta giống như là kẻ địch đùa giỡn người ta suốt ba ngày, bây giờ còn cho Phệ Huyết Đường Lang đánh đối phương thành đầu heo, người bình thường ai mà làm được mấy chuyện như vậy!
Một lát sau, khi Hoàng Tiểu Phi giải thích mọi chuyện cho Mạnh Hải Phong nghe một lần, Mạnh Hải Phong sắp khóc, hóa ra hắn bị hiểu lầm thành kẻ địch, mà người ta trêu đùa hắn ba ngày lại là đang yên lặng bảo hộ Thiếu chủ nhà mình và con của mình, hắn có thể làm sao, ủy khuất này hắn chỉ có thể tự chịu, chớ nói chi là bây giờ hắn cực kỳ may mắn đối phương không có lệnh cho Đại yêu kinh khủng đó trực tiếp giết hắn, nếu như vậy thì hắn chết quá oan ức!
"Mạnh lão, xin lỗi."
"Khi đó sau khi ta thức dậy thì nhìn thấy ngươi ngồi dưới đất dùng ánh mắt tràn đầy lửa giận nhìn chằm chằm hai người đang luận bàn là Hoàng Tiểu Phi và Mạnh Đường Vũ, miệng thì không ngừng chửi mắng gì đó, người bình thường thì ai mà có biểu hiện như vậy chứ."
Lúc này Diệp Phong cũng đi tới trước người Mạnh Hải Phong, vẻ mặt lúng túng giải thích.
Hả?
Nghe nói như thế, Mạnh Hải Phong cũng nhớ lại lần đầu tiên mà hai bên gặp mặt nhau, lúc ấy mình vì Hoàng Tiểu Phi và Mạnh Đường Vũ chiến đấu không muốn mạng với lãng phí cửu vân Huyết Tham Đan cho nên mới tràn đầy lửa giận không ngừng chửi mắng, nhưng hắn không ngờ được là cũng bởi vì như vậy mà khiến cho Diệp Phong hiểu lầm mình.
"Mạnh lão, nhiều năm không gặp, từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ!"
Lúc này, Hạ Thiên Vũ đi tới, cười chào Mạnh Hải Phong.
"Hạ lão bản!"
Thấy người tới, Mạnh Hải Phong cũng lấy làm kinh hãi, trước kia hắn đi theo bên cạnh hội trưởng, cũng đã gặp đối phương không ít lần, nhưng hắn không ngờ được là đối phương lại có mặt ở chỗ này.
"Cái gì Hạ lão bản, bây giờ ta đã không quan tâm chuyện của phòng đấu giá nữa."
"Bây giờ ta chỉ là một trưởng lão Tinh Hồn Tông mà thôi, mệt nhọc cả một đời, cũng đã đến lúc ta tìm một chỗ để dưỡng lão."
Hạ Thiên Vũ nhìn Mạnh Hải Phong, cười giải thích.
"Cái gì!"
Nghe Hạ Thiên Vũ nói như vậy, Mạnh Hải Phong giật mình, hắn không tin lời đối phương nói, như vậy thì chứng minh Tinh Hồn Tông trước mặt này tuyệt đối không tầm thường, tuyệt đối có chỗ có thể hấp dẫn được đối phương!
"Nếu như thương hội các ngươi muốn hợp tác với tông môn chúng ta, vậy thì ta làm người trung gian, sẽ giới thiệu cho các ngươi."
"Vị này chính là tông chủ Tinh Hồn Tông chúng ta Lạc Thiên Tuyết, đồng thời nàng cũng là minh châu trên lòng bàn tay tông chủ Tinh Cực Tông Lạc Vô Danh."
"Năm vị này là ngũ đại đệ tử hạch tâm Tinh Cực Tông, bọn họ đại biểu cho cái gì thì hẳn là ngươi cũng biết rõ chứ!"
"Bạch Thiên Hồng, trưởng lão Tinh Cực Tông!"
"La Khải, bạn lâu năm của tông chủ Tinh Cực Tông Lạc Vô Danh, trước mắt cũng là trưởng lão Tinh Hồn Tông!"
"Nó thì cũng không cần giới thiệu, yêu thú hộ tông tông môn, chiến sủng của Diệp Phong."
Hạ Thiên Vũ nhìn Mạnh Hải Phong cười Giới thiệu sơ về những người trong tông môn, trong đó cũng không khỏi có ý khoe khoang, dù sao tất cả mọi người đều quen biết đã lâu, bây giờ hắn thành trưởng lão tông môn, đương nhiên phải làm cho đối phương biết được tông môn mạnh mẽ mới được.
Mà đứng ở phía sau, Lãnh Vô Phong sắp khóc, theo không ngừng có người gia nhập tông môn, hắn cảm thấy cảm giác tồn tại của mình càng ngày càng thấp, dù sao thì hắn cũng là đệ tử thứ hai gia nhập vào tông môn!
Lúc này Mạnh Hải Phong đã nghe đến choáng váng, ai mà ngờ được cái tông môn không đáng chú ý trước mặt này lại đáng sợ như thế!
Oanh!
Đúng lúc này, một luồng Hoàng Tuyền Kiếm Ý phóng lên tận trời từ đằng xa truyền đến, tình huống này khiến cho sắc mặt Mạnh Hải Phong đại biến lần nữa, hắn không ngờ được là Tinh Hồn Tông nho nhỏ này còn có kiếm tu thiên tư như thế!
Gâu gâu gâu!
Nhưng mà khi một con tiểu hoàng cẩu hưng phấn từ đằng xa chạy tới, Mạnh Hải Phong choáng váng, bên cạnh, Hoàng Tiểu Phi và Mạnh Đường Vũ cũng choáng váng!
Một con chó lại lĩnh ngộ được Hoàng Tuyền Kiếm Ý cực hạn, mẹ nó, ai mà tin được chứ?
Mà những người còn lại nhìn thấy tiểu hoàng cẩu chạy tới thì cơ bắp trên mặt bị mất khống chế mà run rẩy, trong mắt lại lóe lên vẻ hâm mộ, không vì cái gì khác, chỉ vì tiểu hoàng cẩu này là Diệp Phong nuôi, hơn nữa Diệp Phong có thứ gì tốt đều cho con chó này ăn cả!
"Cẩu tử!"
Nhìn thấy tiểu hoàng cẩu chạy tới, Diệp Phong cũng cười cười, tiện tay lấy ra một mảnh vỡ Kiếm Tâm tiến giai bỏ vào trên trán tiểu hoàng cẩu.
Mà khi mọi người thấy mảnh vỡ Kiếm Tâm tiến giai trong tay Diệp Phong, mặc dù không biết đó là vật gì nhưng đều cảm thấy nóng mắt, bởi vì bọn họ biết thứ mà Diệp Phong lấy ra, đặc biệt là cho tiểu hoàng cẩu thì tuyệt đối không phải là thứ bình thường.
Oanh!
Theo tiểu hoàng cẩu hấp thu lực lượng của mảnh vỡ Kiếm Tâm tiến giai, một luồng Hoàng Tuyền Kiếm Ý kinh khủng từ trong cơ thể tiểu hoàng cẩu phóng lên tận trời, theo Hoàng Tuyền Kiếm Ý liên tục tăng lên, một đạo kiếm phôi màu vàng mà mắt trần có thể thấy dần dần ngưng tụ thành hình!