Hoang dã đã đoán được kết quả. Chỉ không đoán được quá trình mà thôi. Hắn cảm giác được Tiêu Ngự có thể giết chết Trục Phong. Tuy nhiên cần hẳn sử dụng U Linh Bỉ Mông. Không nghĩ tới Tiêu Ngự không ngờ lại có thể dễ dàng như vậy đem Thợ săn Trục Phong giết chết. Có phần vượt ra ngoài dự đoán của Phong Dã. Thông qua clip nghiên cứu động tác vừa rồi của Tiêu Ngự. Mỗi 1 cái chi tiết đều tuyệt diệu đến đỉnh điểm. Thời gian nắm chắc cũng chuẩn xác đến trình độ cao nhất. Làm cho người ta 1 loại công kích và rung động thị giác mãnh liệt.
Mỗi khi nhìn Tiêu Ngự PK. Phong Dã đều vẫn có thể có rất nhiều thu hoạch cùng kinh ngạc vui mừng. Hắn nhìn ra. Tiêu Ngự đã tiến bộ. Loại tiến bộ này là vô cùng rõ ràng. Có thể thấy được. Phong Dã đối với Tiêu Ngự càng ngày càng tin tưởng.
Sau khi Tiêu Ngự thấy đã kết thúc, thong thả rời đi. Phong Dã không nén nổi mỉm cười: "Người này thật đúng là có điểm tiêu sái a."
Trên thực tế Phong Dã không hiểu. Khi Tiêu Ngự PK. Toàn tâm tập trung ở trên trận đấu. Thậm chí quên mất có người đang xem cuộc chiến của mình. Căn bản không có bất luận cái suy nghĩ gì anh tuấn tiêu sái. Sau khi cấp cho Thợ săn Trục Phong hiệu ứng nguyền rủa toàn bộ, xuất huyết và trí mạng độc. Tiêu Ngự đã tính toán ra luôn thời gian tử vong của hắn. Thời gian tử vong này là tổng hợp các hạng mục thuộc tính thông qua tính toán tinh vi mới có được. Tiêu Ngự đưa lưng về phía Thợ săn Trục Phong. Chính là muốn xác minh tính toán của bản thân. Đây là 1 phương thức Tiêu Ngự kiểm tra tiến bộ.
Chiến đấu chấm dứt. Mấy người xung quanh sững sờ nhìn vào trường PK. Hồi lâu mới tỉnh lại.
"Lão ca quá anh tuấn." Tiểu Vũ 2 mắt sáng như sao. Trước kia nàng chỉ là biết Tiêu Ngự đánh nhau rất lợi hại. 1 người có thể đánh 2-3 tên côn đồ. Có nghĩ nát óc cũng không nghĩ tới hắn trong chơi trò lại còn có thể như vậy. Thật là có phong độ của tuyệt thế cao thủ.
Hạ Hùng Phi ý tứ sâu sắc qua Phong Dã bên cạnh. Nói: "Các ngươi mục tiêu hẳn là Lưỡi Lê phải không?" Biểu hiện của Tiêu Ngự thoải mái giết chết Thợ săn Trục Phong. Làm cho Hạ Hùng Phi tin tưởng. Cho dù gặp được Lưỡi Lê. Tiêu Ngự cũng có sức lực chiến đấu 1 trận.
"Tạm thời còn chưa nghĩ đến điều này." Phong Dã đùa cợt nói. Lão cáo già này ngửi ra 1 ít mùi rồi a. thực lực của Tiêu Ngự hiện tại tuyệt đối không thể công khai ra ngoài, vài trường thi đấu này chỉ là để cho Tiêu Ngự làm nóng thân thể. Hạ Hùng Phi đáp ứng giữ bí mật. Tiêu Ngự mục tiêu cuối cùng là Lưỡi Lê là 1 chuyện không thể truyền bá ra ngoài. Làm cho người ta chú ý tới Tiêu Ngự. Vấn đề sẽ trở nên rất nghiêm trọng. Sẽ ảnh hưởng đến lợi nhuận sau này.
Hạ Hùng Phi giật mình cười. Cũng không hề truy hỏi lại. Hắn đã quyết định nếu có 1 ngày Tiêu Ngự và Lưỡi Lê giao đấu. Hắn nhất định sẽ đặt cửa cho Tiêu Ngự. Mặc dù Lưỡi Lê phần thắng cực đại nhưng tỉ lệ cược 1 so với 10 thì quá thấp. Tiền bạc có lực hút vô cùng. Chịu nguy hiểm cũng đáng giá.
Tiêu Ngự nhảy xuống khỏi đài PK. Hướng về đám người Phong Dã đi tới.
PK chấm dứt Tiêu Ngự đi đến bên cạnh Triệu Lam Hinh. Nhiệm vụ của mình cũng đã hoàn thành a. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
"Thắng được hơn 7.000 vạn ( 70.000.000 ). Hơn 7.000 vạn đang ở chỗ của ta nè." Triệu Lam Hinh ở bên cạnh Tiêu Ngự khẽ nói.
"Số tiền ban đầu chính là của ngươi mà." Tiêu Ngự vội vàng nói.
" 3.000 vạn kia là ta giúp ngươi đặt cược. Số tiền này coi như của ngươi. Tuy nhiên trước hết do ta bảo quản. Chờ ngươi và Tiểu Vũ khi nào cần lại đến lấy. Nghe nói đàn ông có nhiều tiền sẽ đồi bại. Huống chi là hơn 7.000 vạn." Triệu Lam Hinh ranh mãnh nhìn thoáng qua Tiêu Ngự. Nói.
Tiêu Ngự nhận ra được tình ý của Lam Hinh, đáy lòng có chút ấm áp cảm động.
Tiêu Ngự lặng lẽ cầm lấy tay Triệu Lam Hinh. Lam Hinh nhẹ nhàng giãy 1 chút. Nhưng cũng không có thoát khỏi. Chỉ có thể tùy ý để Tiêu Ngự nắm. Khiển trách liếc mắt Tiêu Ngự. Có tật giật mình nhìn thoáng qua xung quanh phát hiện không ai chú ý lúc này mới yên lòng.
Tay Triệu Lam Hinh dịu dàng mà mềm mại trắng mịn, xúc cảm làm cho tâm hồn Tiêu Ngự rung động. Tiêu Ngự quay đầu phát hiện Tiểu Vũ đang nháy mắt với bản thân. Tiêu Ngự làm bộ không phát hiện luôn. ( da mặt cũng dày phết )
Tiêu Ngự trong lòng cũng thả lỏng. Quyết định ra tay theo đuổi Triệu Lam Hinh.
Nguyệt Dạ thấy được Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh đang mờ ám. Mỉm cười. Nha đầu này cuối cùng thất thủ rồi a. Hy vọng tiểu Lam có thể được hạnh phúc.
Thợ săn Trục Phong được hồi sinh. Vẻ mặt mặt uể oải. Liếc mắt nhìn Tiêu Ngự. Tràn đầy buồn bực. Sự tin tưởng của hắn đã bị xoá sạch quá nửa. Hắn hiểu. Nếu như hắn và Tiêu Ngự lại đánh 1 hồi nữa, thì quá nửa vẫn sẽ bị chém như thái rau. Bóng lưng Tiêu Ngự rời đi khi kết thúc xuất huyết. Để lại cho Thợ săn Trục Phong dấu ấn khó phai mờ.
Thợ săn Trục Phong lần nữa xem lại clip chiến đấu. Càng thêm cảm giác được rõ ràng chênh lệch giữa hắn và Tiêu Ngự. Nếu như không phải có vũ khí sắc bén là Hỏa Diễm Đường Lang. Có lẽ còn có thể bại thảm hại hơn nữa.
Tiêu Ngự còn có rất nhiều tuyệt chiêu chưa có dùng. Kể cả và mấy kỹ năng ẩn nấp. Đều là vũ khí sắc bén để đối phó với Thợ săn. Vì để cố gắng bảo tồn thực lực. Tiêu Ngự không có thi triển ra những kỹ năng này.
Nếu như Thợ săn Trục Phong mà biết Tiêu Ngự còn bảo tồn thực lực. Phỏng chừng sẽ càng thêm xấu hổ.
"Chỗ này của ta còn có 1 người. Muốn hay không lại đánh 1 hồi?" Hạ Hùng Phi đột nhiên đề nghị nói.
Nghe được Hạ Hùng Phi nói. Ánh mắt của Phong Dã chuyển dời đến trên người băng lôi song pháp kia. So sánh với Thợ săn. Băng lôi song pháp kia có vẻ thận trọng hơn nhiều. Khí độ bất phàm. Tuyệt đối so với Thợ săn Trục Phong khó đối phó hơn hẳn.
"Ngươi cảm thấy thế nào?" Phong Dã dày tiếng Tiêu Ngự hỏi.
"Ta thì thế nào cũng được." Tiêu Ngự nói. Dò xét 1 chút băng lôi song pháp cách đó không xa.
Lúc này băng lôi song pháp đi tới. Hướng về Tiêu Ngự mỉm cười. Xuất ra tay phải ta gọi là Dương Viêm. Băng lôi song hệ ma Pháp sư."
Dương Viêm bộ dáng tươi cười ấm áp làm cho Tiêu Ngự đối với hắn hảo cảm hơn 1 ít. Ít nhất không giống như Trục Phong làm cho người ta chán ghét. Tiêu Ngự cùng hắn bắt tay : "Tiêu Ngự. Vong linh Đạo tặc."
Dương Viêm không để ý chút nào đến vẻ lạnh nhạt của Tiêu Ngự. Thân mật cười. Gật đầu. Đi trở về.
Băng lôi song hệ Pháp sư. Không biết có những tuyệt chiêu gì. Tuy rằng Đạo tặc là khắc tinh của class áo vải. Tiêu Ngự cũng không dám quá khinh thường đối thủ. Dù sao trong giới ma pháp cũng có không ít cao thủ. Ví dụ như Vân Thiên và Vân Nghĩa. Thực lực đều không tầm thường.
Pháp sư và Đạo tặc PK thì tiền đặt cược là 1: 13.
"Ta đặt 5.000 vạn." Triệu Lam Hinh đối với Phong Dã nói.
"Vậy tức là 1 ức 3.000 vạn ( 1 tỷ 3 ). Ngươi thấy thế nào." Phong Dã nhìn về phía Hạ Hùng Phi. Nói.
2 lần tiền đặt cược đều rất lớn. Hạ Hùng Phi mặt hiện vẻ khó xử. 1 lát sau. Gật đầu nói: "Vậy cũng rồi." Nếu như Tiêu Ngự có thể thắng Dương Viêm. Chứng minh rằng Tiêu Ngự quả thật có năng lực khiêu chiến Lưỡi Lê. Sau khi Dương Viêm chuyển chức thành băng lôi song pháp. Đã từng cùng Lưỡi Lê PK qua. Đối với Lưỡi Lê tạo thành uy hiếp nhất định. Nếu như Tiêu Ngự thắng mà nói. Chờ khi Tiêu Ngự và Lưỡi Lê PK. Hạ Hùng Phi sẽ gia tăng tiền đặt cược trên người Tiêu Ngự. Nếu như không có cách nào đánh bại Dương Viêm. Hắn cũng không để ý đến nữa.
Dương Viêm hướng về trường PK bên kia đi tới.
"Ca ca cố gắng lên. Lại thắng 1 trận nữa. Trở về ta làm chân gà nướng cho ngươi ăn." Tiểu Vũ hưng phấn nói. Ở nàng trong mắt. Tiêu Ngự là bất bại. Là không gì không làm được. Thắng cái tên Pháp sư này là vô cùng đơn giản. Nàng đối với Tiêu Ngự gần như có 1 tín nhiệm cố chấp.
Tiêu Ngự cười khổ 1 chút. Tiểu Vũ căn bản nhìn không ra cách thức trong PK. Căn bản không biết PK nguy hiểm đáng sợ thể nào. 1 lần thua thắng. Ra vào cũng gần 1 ức rồi!
"Ta tin tưởng ngươi sẽ thắng." Triệu Lam Hinh ở bên cạnh Tiêu Ngự thấp giọng nói.
Triệu Lam Hinh nói khiến cho Tiêu Ngự trong lòng mọc lên 1 chút cảm động. Loại cảm giác được tín nhiệm này. Thực sự rất tốt a.
1 đối 1. Tiêu Ngự tự tin sẽ không thua bất luận kẻ nào. Dù đối thủ là Lưỡi Lê. Hắn cũng dám toàn lực đánh 1 trận.
Tiêu Ngự hướng đài PK đi đến. Băng lôi song pháp đã đứng trên sân PK. Băng lôi song pháp ra tay sau Thợ săn Trục Phong. Thực lực của hắn chắc chắn so với Thợ săn Trục Phong mạnh hơn nhiều. Với lại Phong Dã cũng không có chút tư liệu nào về băng lôi song pháp. Băng lôi song pháp đối với Tiêu Ngự mà nói. Là 1 cái class hoàn toàn lạ lẫm. Không biết chiến lực rốt cuộc như thế nào. Tiêu Ngự chỉ có thể thông qua Băng Pháp sư và Lôi Pháp Sư đại khái suy đoán được 1 ít kỹ năng. Băng lôi song pháp có thể có cái kỹ năng nào. Đồng thời băng lôi song pháp rất có khả năng sẽ có 1 ít sát chiêu mới lạ.
Dương Viêm ngạo nghễ đứng tại chỗ trên đài. Toàn thân pháp bào màu trắng. Pháp trượng trong tay lôi điện quẩn quanh. Đỉnh pháp trượng gắn bảo thạch. Từng đạo băng hàn xoay quanh bay múa. Hết tụ lại tán ra. Hình thành 1 quầng sáng mỹ lệ.
"Ngươi là hải tộc Thủy hệ Pháp sư à." Sau khi bị Tiêu Ngự đánh bại. Thợ săn Trục Phong xấu hổ 1 trận. Thấy được Triệu Lam Hinh mỹ lệ tựa như nữ thần Hy Lạp. Ngơ ngác nhìn hồi lâu. Vẫn nhẫn nại không được đi đến gần.
Triệu Lam Hinh từ chối cho ý kiến. Không lên tiếng. Vẻ mặt lạnh lùng. Làm cho người khác không dám đến gần. Thợ săn Trục Phong nghĩ tới vừa rồi Triệu Lam Hinh cười quyến rũ rung động lòng người. Nhìn lại Tiêu Ngự trên đài. Rốt cuộc cũng hiểu rõ. Miệng cười mỹ lệ kia là vì ai mà nở rộ. Trong lòng cảm thấy rất không cam lòng. Dựa vào cái gì mà tiểu tử kia vận số lại tốt như vậy.
"Chị dâu đừng để ý đến hắn. Bại tướng dưới tay ca ca còn dám đi đến gần. Không biết xấu hổ." Tiểu Vũ đem Triệu Lam Hinh kéo ra phía sau. Hướng về Thợ săn Trục Phong làm 1 cái mặt quỷ. Giơ giơ quả đấm nói.
"Nha đầu chết tiệt." Thợ săn Trục Phong chỉ có thể ở trong lòng thầm mắng. Hắn biết mình làm ra bất luận cái hành động gì đều cũng sẽ chỉ có tác dụng ngược lại. Nhìn thoáng qua Triệu Lam Hinh. Chỉ có thể ngượng ngập đi trở về.
"Dám tranh cướp người phụ nữ của ca ca ta. Cũng không hỏi bà cô ta có đáp ứng hay không." Tiểu Vũ nhìn vào bóng lưng Thợ săn Trục Phong. Hầm hừ nói.
"Tiểu Vũ ngươi nói cái gì đó." Triệu Lam Hinh xấu hổ khẩn trương nói. Tuy nhiên nàng biết Tiểu Vũ luôn là như vậy, miệng cũng không ngăn cản nổi. Quản cũng quản không được. Huống chi trong lòng nàng lại cũng không có bài xích. Trên mặt hiện lên đôi má lúm đồng tiền. Bộ dáng thẹn thùng rung động lòng người làm cho mấy người bên cạnh trố cả mắt.
Đi lên đến chỗ người ta kiếm cái mất mặt. Thợ săn Trục Phong chỉ có thể hy vọng Dương Viêm có thể ra sức dạy bảo hộ cái tên tiểu tử thúi kia.
Tiêu Ngự xoay người lên trường PK. Cùng Dương Viêm đứng đối diện. Đứng cách xa nhau khoảng 10m. 2 người đề phòng lẫn nhau.
" Khi Cần thiết thì nên dùng U Linh Bỉ Mông." Phong Dã có chút không yên lòng nói. Mỗi 1 lần PK. Hắn đều so với Tiêu Ngự còn khẩn trương hơn. Tiền là 1 mặt. Về phương diện khác. Hắn ký thác rất nhiều mong đợi vào Tiêu Ngự. Hy vọng Tiêu Ngự có thể ở trên đấu trường tạo thành 1 cái huyền thoại bất bại thật sự.
Vừa tiến vào trường PK. Nỗi lòng hỗn loạn của Tiêu Ngự ngay lập tức trầm xuống. Trong đầu không có bất luận cái ý nghĩ mờ ám gì nữa. Hắn biết. Điều này là vô cùng cần thiết.
"Bắt đầu đi." Tiêu Ngự nói. Chân phải hơi lui về sau. Tích trữ lực lượng. Băng mạnh về khống chế cùng Lôi nhanh chóng mãnh liệt. 2 cái kết hợp cùng 1 chỗ có thể nảy sinh ra cái dạng uy lực gì? Tiêu Ngự trong lòng dâng lên chiến ý mãnh liệt. Không biết cái tên băng lôi song pháp này so sánh với Vân Thiên,Vân Nghĩa thì thế nào. Rốt cuộc ai lợi hại hơn ai?