Tặc Đảm

Chương 395: Ám sát


Tiêu Ngự cũng tiến vào trạng thái tiềm hành.


"An Đông Ni Khắc đại nhân đã dặn dò, trong khoảng thời gian này cần tăng cường cảnh giới, không cho phép lười biếng."


3 tên thị vệ giữ vững tinh thần, nhìn quét xung quanh, 1 khi có gió thổi cỏ lay liền sẽ lập tức cảnh báo, bọn họ đều là thân tín của An Đông Ni Khắc, mới được bố trí ở trong hậu viên này, người thường là sẽ không được vào hậu viên, người tự ý vào sẽ phải chết. ( hậu viên – vườn phía sau, ở trong đây là vườn hoa nha)


Phía bụi cỏ truyền đến âm thanh loạt soạt, 3 thị vệ kia lập tức cảnh giác hẳn lên, cầm trường đao trong tay, chậm rãi hướng về bên kia tiến đến.


"Động thủ!" Tiêu Ngự truyền âm kênh tổ đội nói, 2 cái thân ảnh đánh về phía 2 thị vệ trong đó, là Chanh và Kẹo Sa Ngã.


Chanh một cái Thâu Tập vào một tên thị vệ, Kẹo Sa Ngã cho tên thị vệ trước mắt một chiêu Tạc Kích, 2 người trước sau chế ngự cả hai tên thị vệ.


Thị vệ còn lại đang bối rối muốn kêu gào, Tiêu Ngự đã nhấc chân, một cái Long Tường Thuật đá ra ngoài, bốp một tiếng, đá trúng tên thị vệ còn lại kia, sau đó một cái Tạc Kích chuẩn xác đánh trúng mõm hắn.


3 thị vệ này đều đã bị khống chế, 3 người Tiêu Ngự bộc phát công kích mạnh mẽ nhất của từng người, từng cái giá trị thương tổn từ trên đầu đám thị vệ này bay lên.


Bởi vì 10 người đều là Đạo tặc, phân phối khó tránh khỏi có chút hơi mất cân bằng, nhiệm vụ lần này đám người Tiêu Ngự chọn dùng phương thức phân phối mới, tất cả chiến lợi phẩm bản thân ai đánh được thì sẽ thuộc về người đó, còn nếu hợp sức thu hoạch được thứ gì, thì giá ai cao hơn là của người đó, cho nên các đội viên chém giết quái nhiệt tình hơn nhiều so với lúc bình thường.


Đám người Tiêu Ngự giết chết 3 giáp thị vệ này, kiếm được mấy món trang bị coi như không tệ, Tiêu Ngự kiếm được một cái giáp da, chỉ là so với trang bị trên người còn kém hơn một ít, nên bán cho Ngưu Tử.


Trang bị trên người Tiêu Ngự cũng đã là thuộc loại đứng đầu rồi. Muốn tìm được trang bị tốt hơn cũng là khá khó. Trang bị bình thường hắn tự nhiên là sẽ thấy chướng mắt rồi.


Tuy nhiên thu hoạch cũng rất phong phú. Tiêu Ngự tự tay tiêu diệt một kim giáp thị vệ đều có thể thu được hơn 500 điểm giá trị vinh quang. Đội viên khác tiêu diệt một tên hắn cũng có thể được chia đến hơn 200. Còn có hàng loạt điểm kinh nghiệm. Làm cho Tiêu Ngự lại thăng được thêm 1 cấp. Đến lv 51 rồi. Các đội viên khác cũng đều thăng cấp.


Tốn trên dưới 1 giờ đám người Tiêu Ngự cuối cùng cũng đem được 30 kim giáp thị vệ trong hậu viên toàn bộ dọn sạch, xác chết cũng đều đã dấu kĩ rồi. Trong hậu viên 1 mảnh yên tĩnh.


Đám người Tiêu Ngự ở trong vườn hoa tìm nơi ẩn nấp. Chờ đợi thời cơ.


Tiêu Ngự ở trên hòn giả sơn tìm cơ quan. Lại không có bất luận cái gì phát hiện gì cả nên đành chỉ có thể bỏ qua. Ẩn nấp chờ đợi.


Bọn họ chỉ có thể chờ đợi. Chờ An Đông Ni Khắc đi ra.


Tiêu Ngự vẫn không nhúc nhích im lặng ẩn nấp chờ đợi.


"Hy vọng làm như vậy là đúng." Tiêu Ngự không nén nổi nghĩ thầm, thời gian của bọn họ cũng không còn nhiều, Nhưng trực giác cho hắn biết rằng Đông Ni Khắc nhất định sẽ đi ra.


Lại trải qua một quãng thời gian nữa, tảng đá trên giả sơn chậm rãi di động, cuối cùng mở ra, một Pháp sư mặc áo bào trắng từ trong đó chui ra, còn có 2 nữ nhân kia nữa.


Tiểu Quỷ và Tiêu Ngự ẩn nấp cùng một chỗ lộ ra vẻ mặt kinh hỉ, chánh chủ cuối cùng cũng xuất hiện rồi.


Tiêu Ngự bỗng có cảm giác liền hướng về bên phía bờ tường phía xa nhìn thoáng qua, không có gì cả.


"Có cái gì à?" Tiểu Quỷ thấy được vẻ mặt Tiêu Ngự có chút cổ quái, nghi hoặc hỏi.


Tiêu Ngự lắc đầu nói: "Không có gì." Tiêu Ngự đem cái loại cảm giác cổ quái kia trục xuất ra đầu óc, đem ánh mắt đặt lên trên mục tiêu trước mắt.


Nhiệm vụ ám sát bắt đầu! Người trước mắt này là 1 NPC Hạ cấp Thần Cấp a!


"Tiểu yêu tinh xem ta như thế nào thu phục ngươi." An Đông Ni Khắc đem một người phụ nữ trong đó kéo đến trước người, một cái tét vỗ vào bờ mông to mọng của nàng lộ ra nụ cười dâm đãng.




Cô gái kia quay đầu lại kiều mỵ nhìn thoáng qua An Đông Ni Khắc, mị nhãn như tơ, 2 má quyến rũ xinh đẹp muốn nhỏ ra nước.


An Đông Ni Khắc đang muốn đưa "thương" ra trận ( ), đột nhiên cảm giác có gì đó không tốt, nhìn lướt qua hậu viên, trong hậu viên 1 mảnh yên tĩnh, ngay cả kim giáp thị vệ phụ trách cảnh giới cũng đều không thấy đâu.


"Đáng chết, có mai phục!" An Đông Ni Khắcchửi mắng một trận, giơ lên pháp trượng trong tay, nhìn về phía bụi cỏ bên cạnh, nghiêm túc quát một tiếng, "Người nào!"


"Động thủ!" Tiêu Ngự quát, nhấc chân một cái Long Tường Thuật đá ra ngoài.


Chanh và Kẹo Sa Ngã từ một bên khác hướng về An Đông Ni Khắc nhào tới, giúp đỡ Tiêu Ngự công kích, những người khác thì chuẩn bị bất cứ lúc nào tiếp ứng đám người Tiêu Ngự.


"Mấy tên Tà ác liên minh nhãi nhép." An Đông Ni Khắc khinh thường hừ lạnh một tiếng, vung tay bên phải lên, 1 màn ánh sáng màu đỏ đem An Đông Ni Khắc bảo vệ bên trong.


Tiêu Ngự Long Tường Thuật chuẩn xác đánh trúng màn ánh sáng màu đỏ này, màn ánh sáng màu đỏ chỉ hơi rung động nhẹ, rồi lại khôi phục như lúc ban đầu.


Tạc Kích!


Tiêu Ngự một cái Tạc Kích hướng về An Đông Ni Khắc đâm xuống.


Bất ngờ xảy ra biến cố khiến 2 nữ nhân bên cạnh An Đông Ni Khắc kia sợ hãi, hướng về 2 bên chạy trốn. ( ớ giết xong hấp, hấp xong lại giết kìa – để nó chạy mất thì hỏng à, khéo 2 con đó nó chính là gián điệp chủ động câu dẫn thằng pháp sư kia mất lí trí thì sao a, chưa kể nó còn gọi vệ binh a, sai lầm vớ vẩn vãi ra – bắt nó lại cho ta …)


An Đông Ni Khắc pháp trượng vung lên, 1 đạo hỏa cầu bắn về phía Tiêu Ngự.


Mặc dù hỏa cầu này trông rất nhỏ, tựa như không có gì uy lực, nhưng dù sao cũng là hạ cấp Thần Cấp Pháp sư thả ra, Tiêu Ngự không dám khinh thường, một chiêu Tật Phong Bộ ngăn cản hết công kích của An Đông Ni Khắc, một chiêu Tật Phong Gia Tốc, vòng qua An Đông Ni Khắc, đến sau lưng hắn, chủy thủ tay phải hướng về cái ót của An Đông Ni Khắc đâm đi.


Lúc này Chanh và Kẹo Sa Ngã cũng từ 2 cái phương hướng khác đánh tới, cùng Tiêu Ngự hình thành thế giáp công, đem An Đông Ni Khắc kẹp ở giữa, đem toàn bộ lốt thoát của hắn phong kín lại.


Mắt thấy chủy thủ trong tay sắp đâm xuống, trước mắt Tiêu Ngự bỗng hoa lên, An Đông Ni Khắc đột nhiên tan biến, chủy thủ Tiêu Ngự đâm vào hư không.


An Đông Ni Khắc dùng dịch chuyển tức thời thoát khỏi vòng vây của đám người Tiêu Ngự.


An Đông Ni Khắc vừa thoát ly vòng vây, thì lại có 5 thân ảnh từ các phương hướng đánh về phía An Đông Ni Khắc, là đám người Tiểu,Quỷ Ngưu Tử.


An Đông Ni Khắc hừ lạnh một tiếng, vung tay bên phải lên, 1 đạo Kháng Cự Quang Hoàn hướng ra phía ngoài chậm rãi lan rộng, mấy cái đội viên lập tức bị đẩy ra ngoài.


Lưu Tinh Hỏa Vũ!


Trên không trung nhanh chóng ngưng tụ lên 1 đoàn mây đỏ màu đỏ, vô số hỏa cầu tựa như mưa rào đổ ập xuống.


Đồng dạng là kỹ năng Lưu Tinh Hỏa Vũ, nhưng An Đông Ni Khắc thi triển ra so với games thủ bình thường càng có uy hiếp hơn nhiều, với lại, An Đông Ni Khắc ở khi thi triển cái cao cấp ma pháp đánh lan này, không ngờ lại có thể công kích ngay lập tức như vậy, đây mới là chỗ đáng sợ của 1 Pháp sư Hạ cấp Thần Cấp a, trừ cấm chú ra, tất cả ma pháp, kể cả ma pháp đánh lan đều có thể phóng ra lập tức mà không cần niệm chú ngữ dài dòng.


Ở dưới bức bách của chúng đội viên vây quanh, An Đông Ni Khắc vẫn có thể thoải mái, từng cái ma pháp rời tay, 1 lát sau, phòng hộ che phủ trên người lúc này mới tan biến.


Trên không trung mưa lửa rớt xuống, bao trùm phạm vi khu vực hơn 20m xung quanh, đám người Tiêu Ngự không thể không mất công tránh né.


Từng chùm hỏa cầu rơi xuống, cỏ cây, nham thạch trên mặt đất lập tức bị vỡ tan, bị đánh thành mảnh vụn.


Đột Tiến!



Tiêu Ngự lại thi triển một cái kỹ năng, định đối với An Đông Ni Khắc tạo thành quấy nhiễu nhất định, nhưng mà Tiêu Ngự đã sử dụng ra toàn thân võ công mà vẫn không thể đối với An Đông Ni Khắc tạo thành bất luận cái áp lực gì.


Kỹ năng Đột Tiến, Đột Thứ… đều đã mất đi hiệu lực, vẫn không thể nào chạm tới An Đông Ni Khắc, An Đông Ni Khắc quá nhanh.


"1 đám vứt đi." An Đông Ni Khắc cười lạnh vừa nói vừa vung tay lên, một cái quần thể ma pháp đóng băng quét ra ngoài.


Tật Phong Bộ!


Đào Thoát!


Đám người Tiêu Ngự chạy té rắm, ào ào tránh né ma pháp của An Đông Ni Khắc.


Ma pháp của An Đông Ni Khắc là ma pháp phạm vi có hiệu quả rất mạnh, thêm lực công kích của hạ cấp Thần Cấp Pháp sư, bọn người Tiêu Ngự cũng không dám đón đỡ.


An Đông Ni Khắc từng cái ma pháp đánh ra, giá trị ma pháp không có chút dấu hiệu nào là bị thiếu hụt, tất cả ma pháp đều là công kích ngay tức khắng, kể cả một ít kỹ năng khống chế kèm theo. Mà An Đông Ni Khắc không đơn giản chỉ có hỏa hệ ma pháp, mà còn tinh thông khác các hệ ma pháp khác, thực lực tuyệt đối không thể khinh thường.


10 người Tiêu Ngự bị buộc liên tiếp tháo chạy, hắn vẫn là lần đầu tiên gặp phải đối thủ cường hãn như thế.


Lôi Điện Rít Gào!


Vô số đạo điện mưa hướng về Tiêu Ngự quét đến, Tiêu Ngự một người Ẩn Ảnh Bộ né ra ngoài, mở ra hiệu quả kỹ năng cuồng nhiệt hướng phía sau người An Đông Ni Khắc, chủy thủ tay phải hướng về cái ót của An Đông Ni Khắc đâm đi.


Lôi Điện Rít Gào kia là phạm vi ma, tốc độ di chuyển của đám người Ngưu Tử lại không có nhanh được như Tiêu Ngự, bị Lôi Điện Rít Gào chuẩn xác đánh trúng, lôi điện kia ngoài hiệu quả hôn mê ra, còn xoá sạch của đám người Ngưu Tử hơn 10.000 huyết lượng.


An Đông Ni Khắc đang định thừa thắng xông lên, Tiêu Ngự thấy tình thế không ổn, có 5 đội viên đã bị khống chế, nếu để cho An Đông Ni Khắc yên tâm công kích đồng đội mà nói, đám người Ngưu Tử kia đã lành ít dữ nhiều rồi.


"Sát!"


Tiêu Ngự mở tất cả kỹ năng tăng trạng thái, phấn đấu quên mình (=,.=") nhằm phía An Đông Ni Khắc, chuẩn bị ngăn chặn An Đông Ni Khắc, vì mấy cái đội viên kia mà sáng tạo cơ hội giúp cho bọn họ lui lại an toàn.


An Đông Ni Khắc rất ít khi thấy qua games thủ liều mạng như vậy, thấy được Tiêu Ngự đánh qua đây, vung tay bên phải lên, lại là 1 đạo hỏa cầu xuất ra. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL


Phá Ma Trảm!


Thấy được hỏa cầu hướng về mặt bản thân ập tới, Tiêu Ngự vung lên chủy thủ, một cái Phá Ma Trảm chém rớt ma pháp này.


Chủy thủ Tiêu Ngự chém lên trên hỏa cầu, hỏa cầu tựa như trứng gà đụng phải mặt đất, tan nát, nổ thành mảnh nhỏ.


Tiêu Ngự không nhịn được thầm kêu khổ, tên An Đông Ni Khắc này quả nhiên không phải dễ đối phó, bọn họ 10 người mà vẫn không chiếm được lợi thế, An Đông Ni Khắc vẫn có thể ung dung đối đáp, Tiêu Ngự tới giờ vẫn chưa có phương pháp gì có thể giành được thắng lợi.


Nhìn thoáng qua huyết lượng, sau khi tiếp nhận dẫn dắt, huyết lượng của Tiêu Ngự đã cao tới hơn 300.000, Trải qua một hồi đánh nhau, huyết lượng chỉ còn lại có hơn 200.000, ma pháp của An Đông Ni Khắc tầng tầng lớp lớp, làm cho đám người Tiêu Ngự chỉ có thể vật vã đối phó mà thôi không có cách nào phản kích.


Tiêu Ngự một cái Độn Hình, sau khi tránh thoát Viêm Bạo Thuật của An Đông Ni Khắc, hơi hơi ngưng lại một chút, một cái ý nghĩ bỗng chợt phát sinh ra.


Tiêu Ngự khi nảy sinh cái ý nghĩ này, liền không chút do dự thay đổi phương thức hành động, tăng cường công kích đối với An Đông Ni Khắc. Dù là đã có thêm 9 người khác, nhưng mà hiệu quả thu được lại cũng chẳng được bao nhiêu, bởi vì các loại kỹ năng đào tẩu của An Đông Ni Khắc tầng tầng lớp lớp, bất kể đám người Tiêu Ngự bao vây tấn công đến như thế nào, hắn cũng có thể ung dung tránh khỏi.


Tiêu Ngự cho đám người Chanh vài cái ánh mắt, đám người Chanh liền hiểu ý ngay, cùng nhau hướng về An Đông Ni Khắc nhào tới, đem tất cả phương hướng có thể chạy trốn của An Đông Ni Khắc toàn bộ phong kín, An Đông Ni Khắc kỹ năng tuy nhiều, nhưng các loại kỹ năng dịch chuyển tức thời ( thuấn di ) cũng là không nhiều lắm, đã dùng gần hết rồi.



Thuấn Chuyển!


Tiêu Ngự lúc này đã gia trì trạng thái đặc biệt, tốc độ bạo tăng đến một cái trình độ cực kỳ đáng sợ, vừa nhấc chân, một cái Long Tường Thuật đá ra ngoài.


Tiêu Ngự một đòn sấm sét, chỉ hận không thể mạnh hơn lúc này, tốc độ công kích nhanh đến đỉnh điểm.


An Đông Ni Khắc kia đang tránh né đám người Chanh, bất ngờ không kịp đề phòng Tiêu Ngự từ bên cạnh chui ra, vừa nhìn thấy đã trúng phải 1 cước.


Bụp một tiếng, bụng An Đông Ni Khắc bị Tiêu Ngự cho ăn phải một đòn này, lảo đảo lùi về sau mấy bước, hiệu quả của Cước Thích trong Long Tường Thuật có thể làm cho An Đông Ni Khắc tạm thời không có cách nào thi triển ma pháp kỹ năng, mà Pháp sư đã không thể thi triển ma pháp kỹ năng, so với 1 con dê non đợi làm thịt cũng khôngkhác là bao nhiêu nữa.


Tiêu Ngự thấy móc đít thuận lợi, động tác không có chút nào ngừng lại, chủy thủ tay phải một cái Tạc Kích chuẩn xác đánh trúng An Đông Ni Khắc, đem An Đông Ni Khắc khống chế luôn.


Thấy được An Đông Ni Khắc rơi vào trạng thái hôn mê, Tiêu Ngự thở ra một hơi, An Đông Ni Khắc lúc này còn hơn 2.600.000 huyết lượng, nếu như 10 người có thể liên tục duy trì khống chế, hơn 2.600.000 huyết lượng cũng chẵng tính là cái gì? Vài phút là có thể làm thịt xong.


Tiêu Ngự trong nháy mắt bộc phát công kích cực đại, Chanh và đám người Kẹo Sa Ngã cũng không hề lạc hậu, từng cái giá trị thương tổn từ trên đầu An Đông Ni Khắc bay lên.


Xem ra, sau khi bị khống chế, An Đông Ni Khắc dường như đã hẳn phải chết không cần bàn cãi nữa rồi.


Tuy nhiên Tiêu Ngự cũng không dám quá mức khinh mạn, An Đông Ni Khắc nói không chừng còn có cái chiêu số gì chưa sự dụng, Tiêu Ngự cảm thấy tất cả quá dễ dàng, nhẹ nhàng như vậy đã khống chế được An Đông Ni Khắc, ngược lại lại khiến cho Tiêu Ngự có một loại cảm giác bất an.


Trong lòng mặc dù bất an, nhưng công kích trên tay vẫn không hề dừng lại, sau khi mấy cái Công Kích Tà Ác, một cái Mạt Hầu xuất ra, lại một chiêu Bạo Liệt, đối với An Đông Ni Khắc tạo thành hơn vạn thương tổn ( hơn chục ngàn ), ít thì cũng được mấy ngàn giá trị thương tổn.


Huyết lượng của An Đông Ni Khắc duy trì đi xuống đáy, mắt thấy đã rớt trên dưới 1/5.


"Khống chế cho tốt, chú ý trao đổi quyền khống chế!"


Những người này đều đã có thừa kinh nghiệm chiến trường, tự nhiên sẽ không phạm cái loại sai lầm hạ thấp kia, liên tiếp khống chế An Đông Ni Khắc. ( thằng tác giả vớ vẩn kinh – 2 kon kia chạy mất, may nó còn chưa gọi viện quân đến mà bảo hok phạm phải sai lầm vớ vẩn, Sh!t thật =.= rất là thối.)


Mọi người mơ hồ đã có chút kích động, chẳng lẽ hạ cấp Thần Cấp An Đông Ni Khắc dễ dàng tiêu diệt như vậy sao? Rồi lại có phần bất an và nghi vấn.


Chanh đang chuẩn bị đem quyền khống chế An Đông Ni Khắc giao cho Kẹo Sa Ngã, vừa mới chuẩn bị thi triển một cái kỹ năng khống chế cuối cùng, Huyền Kích, thì dị biến nảy sinh, trên người An Đông Ni Khắc đột nhiên bắn ra 1 đạo bạch quang chói mắt.


"Không tốt." Thấy được tình cảnh này, Tiêu Ngự trong lòng đã biết không ổn, nhào tới.


Đạo bạch quang kia từ trên người An Đông Ni Khắc sáng lên, dần dần bành trướng, hình thành 1 màn bạch sắc quang mang, đem An Đông Ni Khắc hoàn toàn bảo vệ ở bên trong.


"Là ma pháp bị động!"


Chanh ở khi công kích An Đông Ni Khắc, đã dẫn phát hiệu quả Thánh Quang Thủ Hộ bị động trên người An Đông Ni Khắc.


Thánh Quang Thủ Hộ của An Đông Ni Khắc bảo vệ hắn trong 6 giây, giúp cho An Đông Ni Khắc thoát ly khống chế, Thánh Quang Thủ Hộ rất nhanh ở dưới công kích của đám người Tiêu Ngự bị tan nát.


"Lũ Tà ác liên minh nhãi nhép đáng chết!" An Đông Ni Khắc nhịn không được chửi mắng, mặc dù đám người Tiêu Ngự đang là trạng thái Thiên sứ liên minh, nhưng An Đông Ni Khắc rất dễ dàng nhìn ra lớp ngụy trang của bọn họ, lúc này tiến đến ám sát An Đông Ni Khắc, không phải người của Tà ác liên minh thì còn ai nữa?


An Đông Ni Khắc thoát ly vòng phòng ngự, 10 người Tiêu Ngự lập tức tăng cường thế công, bức bách An Đông Ni Khắc vô lực đánh trả, tránh An Đông Ni Khắc lại nắm được cục diện.


Mắt An Đông Ni Khắc trở nên đỏ rực, tơ máu phủ kín, nhìn chằm chằm Tiêu Ngự, làm cho đám người Tiêu Ngự cảm nhận được một loại hơi thở tựa như dã thú. Thấy được bộ dáng này của An Đông Ni Khắc, Tiêu Ngự hơi hơi ngưng lại, thầm đề phòng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất