Chương 13: Thiên Ma Gây Gây Hại
Người Phùng gia đồng loạt biến sắc, khiếp sợ không thôi.
có kẻ nhát gan nhìn hai người Đỗ Cách một cái rồi theo bản năng lui về sau một bước, không thể không nói, sự thay đổi của Phùng Thất quả thật rất kỳ dị.
Nếu là cô hồn dã quỷ đoạt xá thì thôi. . .
nhưng lỡ đâu là Thiên Ma! Kẻ trong võ lâm có chữ ‘ma’ trong danh hiệu, có người này mà hai tay không tẩm đầy máu tươi? Nghe lý do được Đỗ Cách bịa đặt lung tung, Phùng Cửu không nói một lời mà chỉ tự mình uống trà.
hắn không làm khó Đỗ Cách, cũng không phải là do lương tâm trỗi dậy, mà vì hắn chợt phát hiện ra một sự thật đáng sợ.
Sự thật này thậm chí còn khiến hắn tạm thời quên đi cừu hận Đỗ Cách.
Hắn đang bị đau bụng.
Thật ra thì việc đau bụng cũng không quan trọng, có lẽ là do di chứng của việc gặm chiếu cỏ.
Mà điều quan trọng ở đây chính là, hắn no! Trước đây, lúc Phùng Cửu gặp chiếu cỏ thì cũng không cảm giác được có vấn đề gì lớn.
nhưng người Phùng gia vì để chứng thực sức mạnh của hắn mà cứ ép hắn ăn liên tục, vậy nên bây giờ hắn không những no tới óc ách, mà ngay cả nước trà cũng uống không nói nữa.
Cách để tăng sức mạnh mà Thao Thiết cho hắn quả thật rất đơn giản, nhưng nó lại quên mất phải cho hắn thêm một cái dạ dày tương ứng. . .
Chết tiệt! Sao lại như vậy? Không thể ăn liên tục, vậy hắn lấy cái gì để vượt qua Đỗ Cách? nhìn Đỗ Cách đang trò chuyện với người của Phùng gia, trong lòng Phùng Cửu chua xót.
Một từ khoá tốt như ‘bảo vệ’ sao có thể đưa cho một tên cặn bã có phẩm chất thối nát chứ? bại hoại? . . .
. . .
“Ba ngàn Thiên Ma ở bên ngoài vực cũng đều giống hai vị tiên sinh đây sao? ”Phùng Thế Nhân nhướng mày, cũng không biểu hiện ra sự quan tâm quá mức đến lời mà Đỗ Cách nói.
Hắn là người đứng đầu một nhà, không đến mức người khác nói cái gì thì tin cái đó.
dù lời Đỗ Cách nói là thật thì hắn cũng phải đi chứng thực một phen rồi mới có hành động.
"Không sai biệt lắm.
"Đỗ Cách nói.
"Thiên ma sẽ gây nguy hiểm cho thế gian sao? "Phùng Vân Kiệt còn trẻ, vẫn còn trong độ tuổi thích tò mò về mấy chuyện quái lực loạn thần, nên nhịn không được hỏi.
“Có người có, có ngươi không.
Nói thế nào đây nhỉ? Thứ mà Thiên Ma hướng đến chính là sự hưởng thụ và thăng tiến. ”
Đỗ Cách cười nói.
"Thiên Ma nghe thì có vẻ đáng sợ, nhưng cũng không phức tạp như nhân loại.
mỗi một thiên ma đều có thuộc tính riêng, thuộc tính này chính là ‘từ khóa’ mà Phùng Cửu đã nhắc tới trước đó.
chúng ta phải làm những việc phù hợp với thuộc tính của bản thân mới có thể trưởng thành. ”
“Ví dụ: từ khoá của ta là ‘bảo vệ’, nên lời nói và hành động của ta đều phải suy nghĩ cho người khác, duy trì việc bảo vệ lợi ích của người khác.
Mỗi khi lời nói hoặc hành động của ta làm trái với ‘bảo vệ’ thì sức mạnh của ta sẽ bị suy yếu.
vì vậy từ khoá của ta nằm ở lớp phụ trợ, vô hại, không có sức tấn công; còn từ khoá của Phùng Cửu thì đơn giản hơn nhiều, chỉ cần ăn thì sức mạnh sẽ nhanh chóng trưởng thành, xem như không tốt không xấu.
Nhưng nếu là sát tinh có từ khoá tà ác như ‘hung hăng’, ‘gian tà’ thì trái lại có khả năng gây hại cho thế gian. ”
con mẹ nó! Nghe được Đỗ Cách tiếp tục vạch trần sức mạnh của mình, Phùng Cửu liếc hắn một cái rồi lặng lẽ nghiến răng.
Thao Thiết rõ ràng là mọt từ khoá rất tốt, nếu không phải do tên khốn kiếp này thì hắn sao có thể lưu lạc đến tận đây! đúng vậy.
Căn bản không phải là từ khóa của hắn không tốt.
Mà do ‘Thao Thiết’ là từ khoá có tác dụng lớn ở giai đoạn sau, chỉ cần hắn có thể trốn đi, mỗi ngày ăn ngon thì một ngày nào đó sẽ toả sáng kinh người.
nhưng bây giờ nội tình của hắn đã bị Đỗ Cách nói ra ngoài, nên mới khiến hắn bị quản chế khắp nơi, tất cả đều là do tên khốn đó.
Hắn phải nghĩ ra cách để giải cục mới được.
.
Phùng Cửu trầm ngâm một lát, không vạch trần lời nói dối do Đỗ Cách tạo ra, mà là cắt ngang lời hắn:"Gia chủ, ta nghĩ thông suốt.
Ta sẽ thật lòng phối hợp với Phùng gia.
Các ngươi cũng thấy được Phùng Thất là kẻ hai mặt thế nào, hôm nay hắn bảo vệ Phùng gia, hôm sau có lẽ sẽ vì lợi ích lớn hơn mà đi bảo vệ người khác.
Nhưng chỉ cần có ta ở bên cạnh kèm cặp thì Phùng gia nhất định sẽ càng có lợi. . . ”
Phùng Thế Nhân kinh ngạc nhìn về phía Phùng Cửu, âm thầm lắc đầu.
Thiên Ma là thứ hắn không biết, nhân tố không thể khống chế quá nhiều.
nên phương thức xử lý đơn giản nhất thật ra chính là giết chết bọn họ, mọi chuyện cũng sẽ kết thúc tại đó.
Nhưng nếu giữa hai người có hiềm khích với nhau trước vậy thì dễ làm rồi, chỉ cần lợi dụng bọn họ để cân bằng hai bên, thì Phùng gia nhất định sẽ ngư ông đắc lợi.
Đỗ Cách cười, lắc đầu nói.