Chương 89: Tạm Thời Không Cần Làm Thế
Vương Tam há miệng nhưng không nói nên lời, hắn yên lặng quay đầu đi lau bàn tay đứt của hắn, kỹ năng của hắn chủ yếu dùng để hù dọa và bùng nổ, đúng là không phát huy được tác dụng gì ở phương diện đại cục.
“Còn có thể viết một bản bố cáo, nói rằng Khâu Nguyên Lãng đã phát hiện ai là Thiên Ma ẩn nấp trong Thiết Chưởng Bang. ”
Đỗ Cách mặc kệ hai người bọn họ cãi cọ, hắn định lợi dụng triệt để kỹ năng của Phùng Trung:“Một nhà họ họ Phùng nho nhỏ đã có tận bốn thí sinh, mà Thiết Chưởng Bang lớn thế này, ta không tin không có người nào. ”
“Ý kiến hay. ”
Phùng Trung nói:“Đúng vậy, từ khóa hữu dụng thì giữ lại, từ khóa vô dùng thì giết.
Không thể để những người đó nằm vùng xung quanh chúng ta được, ta cảm thấy có thể mở rộng phạm vi ra toàn thành Lư Dương, cứ nói rằng chúng ta đã nắm giữ danh sách Thiên Ma hư hư thực thực đang ẩn nấp trong thành Lư Dương. ”
“Tạm thời không cần làm thế. ”
Đỗ Cách nhìn Phùng Trung, lắc đầu:“Công bố một bản danh sách hư hư thực thực chưa chắc có thể dẫn dụ thí sinh tới, mà có khả năng là nhân viên do thám của các bang phái, thí sinh thật sự không cần đích thân đến, tìm người khác đến dò la là có thể chứng thực việc này là thật hay giả, hễ thủ đoạn cao minh một chút thì sẽ không bại lộ chính mình.
Làm việc phải tiến hành từng bước một, chậm mà chắc. ”
“Thất ca nói đúng. ”
Phùng Trung cười hì hì:“Ta quá nóng vội. ”
…Tối hôm đó.
Ba người Đỗ Cách suy diễn một lượt những chuyện sẽ xảy ra sau đó, sau đó Đỗ Cách bảo Vương Tam họa Khâu Nguyên Lãng một lần, lấy được bí tịch võ công của Thiết Chưởng Bang một cách nhẹ nhàng, thời gian còn lại đều dùng để tu luyện võ công.
Thuộc tính tăng lên đích xác đề cao sức chiến đấu của bọn họ, nhưng các tuyển thủ trong sân mô phỏng đều có năng lực tăng thuộc tính của mình, vào lúc này võ công có thể phát huy tác dụng quyết định thắng thua.
Thuộc tính tương tự, một người tập võ còn một người không luyện, hai người chạm mặt, chắc chắn người giành chiến thắng là người tập võ.
Hơn nữa, thuộc tính sẽ suy yếu khi bị công kích, nhưng tập võ thì không, chân muỗi dù nhỏ cũng là thịt, vào thời khắc quan trọng, chưa biết chừng phải dựa vào võ công để lật ngược tình thế.
Vả lại cơ thể được thuộc tính cải thiện, chỉ cần hiểu được kinh mạch, huyệt vị các thứ thì khi tập võ sẽ làm chơi ăn thật.
Vì thế, trong sân mô phỏng, hễ tuyển thủ nào có lòng háo thắng thì sẽ nghĩ mọi cách tăng thực lực của mình lên.
…Hai bộ võ công nổi tiếng nhất của Thiết Chưởng Bang, một bộ là Thiết Sa Chưởng, một bộ là Bát Bộ Cản Thiền, thân pháp khinh công lấy được từ thánh địa của nhà họ Kiều.
Tương tự Toái Kim Đoạn Ngọc Thủ của nhà họ Phùng, Thiết Sa Chưởng cũng là ngoại công, tu luyện cả trong lẫn ngoài để luyện ra nội lực, còn cần một vài phụ trợ như Sáp Sa Pháp Chùy luyện bàn tay, rồi dùng thuốc bảo vệ tay, khi tu luyện đến trình độ cao thâm, bàn tay trở nên ôn nhuận như ngọc nhưng lại cứng như thép, quá trình tu luyện rất lâu và phức tạp, tất nhiên bị Đỗ Cách loại bỏ.
Hắn dành nhiều tinh lực hơn cho khinh công Bát Bộ Cản Thiền.
Bát Bộ Cản Thiền không chỉ là khinh công, mà nó còn kèm theo chiêu thức, như thức thứ nhất Vẫn Thối, nhảy lên cao hơn một trượng, dùng chân tấn công đầu của đối phương, nếu không trúng thì dùng chân còn lại tấn công, trong đó chiêu giả xen lẫn chiêu thật, biến hóa phức tạp, đích xác có thể tăng sức chiến đấu của Đỗ Cách lên.
Nhưng trước mắt, sức chiến đấu tăng không nhiều, đầu tiên, nội lực của hắn không đủ để giúp hắn nhảy lên cao một trượng; thứ hai, hắn có thời gian nhảy lên thì đã xông lên đâm đối phương thành cái sàng lâu rồi.
Nhưng dù sao có còn hơn không.
Đỗ Cách vừa luyện tập công pháp Bát Bộ Cản Thiền, vừa suy nghĩ tìm một bộ nội công phù hợp với hắn, hiển nhiên so với ngoại công và khinh công, nội công có ích cho hắn hơn, mà phần lớn khinh công cũng cần nội lực phụ trợ.
…Rạng sáng ngày hôm sau.
Vừa tờ mờ sáng, Đỗ Cách và hai người khác hãy còn đang luyện công, đường chủ Liễu Thành của Chính Nghĩa Đường mới nhậm chức đã chủ động cầu kiến.
Thấy Liễu Thành đến, Đỗ Cách dừng luyện chiêu, cười nói:“Liễu đường chủ, dậy sớm thế. ”
Liễu Thành chắp tay, nói một cách cung kính:“Bang chủ, Duy Hòa Bang vừa mới thành lập, công việc bề bộn, thuộc hạ không dám ham ngủ. ”
“Ngủ thêm một lát cũng không sao. ”
Đỗ Cách cười:“Các ngươi không giống với bọn ta, nghỉ ngơi dưỡng sức đầy đủ, làm việc mới làm ít công to. ”
Nhìn vẻ mặt hồng hào của ba người Đỗ Cách, Liễu Thành thầm than Thiên Ma tinh lực dồi dào, rồi hắn cười nói:“Bang chủ là Thiên Ma, thuộc hạ đương nhiên không dám so với bang chủ, nhưng công việc không thể trì hoãn, ngủ ít đi một lát cũng không chết được. ”