Chương 144
Lưu Kỳ thương lượng với Vương Nghị một chút chuyện tình sau đó mới để Vương Nghị lui xuống, đối với Vương Nghị Lưu Kỳ đã hoàn toàn tin tưởng, và lúc này hắn đã hiểu rõ dụng ý của Vương Uy phái Vương Nghị theo hắn. Trước khi Lưu Biểu qua đời bất luận là Vương Uy hay Vương Nghị đều trung thành với Lưu Biểu, nhưng sau khi Lưu Biểu qua đời tuyệt đối sẽ ủng hộ Lưu Kỳ, đây chính là dụng ý của Vương Uy.
Muốn thuận lợi kế thừa Kinh Châu Mục thì thới độ của Phi Hổ Quân và Phi Long là quan trọng nhất, nếu không cho dù hắn có thể thừa kế Kinh Châu Mục cũng không thể ngồi vững chân, Phi Hổ Quân đã không cần lo lắng, nhưng hiện tại Lưu Kỳ cần phải biết thái độ của Phi Long Quân. Bất luận là Văn Sính ở giữa thờ ơ không giúp cũng được, hoặc là ủng hộ hắn hay ủng hộ Lưu Tông cũng được, hắn đều phải sớm chuẩn bị để đề phòng chuyện bất chắc.
- Chủ công.
Cam Ninh ở ngoài cửa nói.
Lưu Kỳ nói vọng ra ngoài cửa:
- Vào đi.
Cam Ninh đẩy cửa đi vào hành lễ đối với Lưu Kỳ:
- Sĩ tốt phái đi cầu viện đã chạy về, Phi Long Quân đã ở ngoài thành.
Lưu Kỳ ngẩng đầu nhìn trời đêm, cúi đầu nói:
- Đi thông báo với Vương Tướng Quân đi, để y dọc đường cẩn thận chút.
Cam Ninh vội nói:
- Tuân lệnh.
Cam Ninh đang định xoay người chợt nghe Lưu Kỳ hỏi:
- Giang Hạ có tin tức truyền về chưa?
Tính toán thời gian sĩ tốt đi cầu viện Giang Hạ, giờ phút này hẳn là đã quay trở về.
Cam Ninh lắc đầu nói:
- Vẫn chưa.
Lưu Kỳ uhm một tiếng không nói gì, Cam Ninh mới xoay người rời đi.
Từ khi rời đi cầu viện đến lúc này đã là hai ngày, có lẽ sẽ không trở về, mặc kệ là Hoàng Tổ giết sứ giả của Lưu Kỳ hay tạm thời giam giữ, Lưu Kỳ đã nắm bắt được thái độ của Hoàng Tổ. Hoàng Tổ cự tuyệt phát viện binh.
Tại tiền viện, hai người Vương Nghị và Lý Nghiêm đã chuẩn bị thoảng đáng, lúc này Vương Nghị và Lý Nghiêm giống nhau cùng một thân phục màu đen. Vương Nghị gật gật đầu với Cam Ninh rồi dẫn theo Lý Nghiêm, chỉ sau vài lần nhô lên thụt xuống liền biến mất không thấy.
Hiện tại hai vạn Phi Long Quân đóng quân tại khu vực cách huyện Dương Tân chưa tới mười vạn dặm, trong đêm tối im lặng dị thường. Hai nghìn Phi Long Vệ lúc này cũng đóng trú kề sát đại quân.
Hai vạn đại quân Phi Long Quân trong bóng tối giống như mãnh thú ngủ đông, chuẩn bị khởi xướng công kích mãnh liệt. Xung quanh hai vạn đại quân ẩn nấp đều có vô số sĩ tốt Phi Long Quân mai phục, đám sĩ tốt này trên đường đi chém giết không ít thám báo Giang Đông, không để một tên chạy thoát, những sĩ tốt Phi Long Quân này giống như độc xà ngoan độc ẩn nấp khắp trốn.
Dựa vào ánh trăng mờ, Vương Nghị, Lý Nghiêm từ một nơi bí mật lén lút tiếp cận đại doanh. Làm thống lĩnh Phi Hổ Vệ, Vương Nghị không hề xa lạ đối với việc bố trí phòng ngự của Phi Long Quân, Phi Long Quân bố trí phòng thủ nghiêm mật cho dù y muốn xông vào cũng không thể vào được. Vì thế y không có xông vào mà ở cạnh cạnh đại doanh Phi Long Quân hiên ngang xuất hiện, cùng lúc đó Lý Nghiêm cách đó không xa cũng đi ra.
Xoạt xoạt xoat. . .Hai người từ bóng đêm đi ra, còn có thêm hơn mười gã sĩ tốt Phi Long Quân bao quanh bọn họ, binh khí trong tay cùng lúc chỉ vào hai người tùy thời phát động công kích.
Lý Nghiêm tháo khăn che mặt xuống nói:
- Là ta.
Khăn che mặt buông xuống lộ ra khuôn mặt nho nhã của Lý Nghiêm.
Mấy tên Phi Long Quân lúc này cũng không buông lỏng cảnh giác mà nhìn về phía Vương Nghị ở bên, Lý Nghiêm chỉ vào vương Nghị nói:
- Y là thống lĩnh Phi Hổ Vệ, tới đây bái kiến Đại Tướng Quân.
Vương Nghị ở bên cũng tháo khăn che mặt xuống, Phi Long Quân cũng không xa lạ gì khuôn mặt oai hùng này. Hơn mười tên sĩ tốt Phi Long Quân thu hồi vũ khí, thi lễ với hai người sau đó rời đi, chỉ sau vài tức liền biến mất không thấy.
Vương Nghị và Lý Nghiêm cùng nhau tiến về phía đại doanh, trên đường đi thỉnh thoảng có vài sĩ tốt Phi Long Quân tiến đến xem xét cho đến khi tiến nhập đại doanh mới biến mất.
Vào đại doanh Vương Nghị cởi bỏ bộ y phục đen trên người không để ý tới Lý Nghiêm ở bên, mà tiến về phía đại trướng ở trung quân, dọc đường không gặp trở ngại gì, không lâu sau Vương Nghị đi vào một tòa đại trướng phòng thủ nghiêm ngặt, không để ý tới đám sĩ tốt trước mắt cảnh giác nhìn mình, Vương Nghị khom người nói:
- Phi Hổ Vệ Vương Nghị bái kiến Đại Tướng Quân.
Thanh âm không lớn nhưng đủ để truyền khắp đại trướng, sĩ tốt xung quanh nghe được tiếng Vương Nghị la liền biến sắc thoáng liếc nhìn Vương Nghị, sau đó không để ý tới.
Trong đại doanh lại khôi phục trạng thái yên tĩnh, không lâu sau trong đại trướng truyền đến âm thanh không giận mà uy:
- Vào đi.
Vương Nghị không chút do dự tiến lên xốc rèm che đi vào, thanh âm trong đại trướng lại vang lên:
- Đừng để người tới quấy rầy.
Thanh âm vừa vang lên, thân ảnh mấy tên sĩ tốt Phi Long Quân liền chớp động chặn cửa đại trướng.
Vào lúc này Lý Nghiêm đi phía sau Vương Nghị rốt cuộc đã chạy tới đại trướng đang định tiến vào, liền thấy mấy gã sĩ tốt đứng gác cửa bước từng bước tiến lên ngăn cản Lý Nghiêm nói:
- Đại Tướng Quân dặn dò, không nên quấy rầy.
Lý Nghiêm biến sắc, sắc mặt âm tình bất định hít sâu một hơi lui về phía sau vài bước đứng ở ngoài đại trướng chờ đợi. Mấy tên sĩ tốt Phi Long Quân lại quay lại canh gác cửa đại trướng lần nữa, không để ý tới Lý Nghiêm.
Trong đại trướng, Vương Nghị thi lễ đối với Văn Sính đang cúi đầu đọc sách:
- Tham kiến Tướng Quân.
Văn Sính ngẩng đầu thoáng liếc nhìn Vương Nghị, trong mắt hiện lên một tia tán thưởng, nói:
- Mấy tháng không gặp, ngươi thực sự tiến bộ không ít, không tồi không tồi.
Vương Nghị lắc đầu nghiêm tốn, nói:
- Quả thực đi theo đại công tử học được không ít.
Văn Sính cười cười nói:
- Ngươi hiện tại đến đây có lẽ là có chuyện?
Vương Nghị gật đầu nói:
- Ta phụng mệnh đại công tử tới bái phỏng Tướng Quân, muốn thương nghị với Tướng Quân xem nên làm thế nào đối phó với đại quân Giang Đông.
Vương Nghị biết chuyện tình không thể giấu, vì thế Vương Nghị liền nói thẳng vào vấn đề.
Văn Sính tựa hồ sớm có dự đoán, hỏi:
- Đại công tử nói thế nào?
Vương Nghị nói:
- Tốc chiến tốc thắng, tận lực tránh lâm vào tình trạng giằng co với Giang Đông để chuẩn bị sẵn sàng trước khi hai đại chư hầu phương bắc quyết chiến, nhưng phải giáo huấn Giang Đông một bài học đáng nhớ để sau này bọn họ không dám xem thường, xâm chiến Kinh Châu ta.
Trước khi y đến đây Lưu Kỳ đã nói rõ việc này.
Văn Sính gật đầu nói:
- Lúc này thực sự không nên dây dưa lâu với Giang Đông, đại công tử nếu như phái ngươi đến e là đã an bài kỹ lưỡng rồi.
Vương Nghị gật đầu chỉ vào bản đồ trên tấm bình phong, nói:
- Tướng Quân đích thân dẫn đại quân nhân dịp đêm tối công phá đại doanh Giang Đông, tiếp đến lệnh Phi Long Quân nửa đường chặn giết để đại quân Giang Đông chạy về Sài Tang.
Nói xong giao tấm mật thư trong lồng ngực cho Văn Sính, đây chính là mật thư do Lưu Kỳ tính toán viết lại.
Cúi đầu đọc tín thư, Văn Sính gật đầu nói: