Tận Thế Bạch Nguyệt Quang

Chương 6:

Chương 6:
Tắm xong, tôi thay một bộ quần áo sạch sẽ, trong lòng vô cùng lo lắng.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút rất gấp gáp, nếu không tích trữ thêm vật tư, đến lúc tận thế ập đến, sớm muộn gì cũng chết đói.
Vậy mà tôi vẫn phải ở đây đấu đá với ông.
Nhất định phải tìm cách giải quyết ông một lần cho xong.
Đúng lúc này, cửa phòng tôi bị gõ.
"Hoa Nhi, ngủ chưa con?"
Giọng ông vang lên từ ngoài cửa.
"Chưa ạ."
"Con mở cửa, ông có chuyện muốn nói."
Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa, tôi dứt khoát mở cửa, xem rốt cuộc ông muốn nói gì.
Ông vừa vào đã đóng sầm cửa lại, sau đó với vẻ mặt âm trầm hỏi tôi.
"Chuyện cái thẻ kia rốt cuộc là sao?
"Có phải con cố tình đưa cho ông cái thẻ ngân hàng giả không?"
Tôi vội vàng giả vờ ngây thơ.
"Làm sao có thể ạ, đó là bà đưa cho con, nói con lên đại học cần tiền, con còn tưởng trong thẻ có tiền.
"Sao lại đổ lỗi cho con được."
Ánh mắt ông lấp lánh, rõ ràng là nửa tin nửa ngờ về lời giải thích này.
"Thẻ kia ở đâu?
"Ông mà không có chút tiền trong tay thì làm sao được."
Trong lòng tôi thấy ghê tởm.
Thẻ hồi môn của tôi, đó là tiền mồ hôi nước mắt cả đời của bà.
Và trong đó không có một đồng lương nào của ông.
Số tiền ít ỏi của ông đều đã đổi thành những món quà to nhỏ gửi cho Xuân Đào rồi.
Chỉ cần đối phương gọi một cuộc điện thoại.
Hoặc khi đi dạo phố nhìn thấy thứ gì, dù đắt đến mấy, ông cũng mua cho bà ta.
Bao nhiêu năm nay, bà tức đến phát điên nhưng không làm gì được.
Tiền của mình tiêu hết rồi, bây giờ lại thèm muốn phần của bà, làm sao có thể được?
"Con không biết, hay để con giúp ông hỏi bà nhé."
Lời nói này vừa thốt ra, ông liền lắc đầu.
"Không được, tuyệt đối không được nói với bà con.
"Bà con già lú lẫn rồi, không hiểu chuyện, nói với bà ấy cũng vô ích."
Tôi không nói gì nữa, lặng lẽ chờ câu nói tiếp theo của ông, đồng thời suy nghĩ đối sách.
Ánh mắt ông hiện lên vẻ thiếu kiên nhẫn.
"Ngày mai con tìm một cái cớ, lấy tấm thẻ đó ra."
Tôi há hốc mồm.
"Ông, rốt cuộc ông cần tiền làm gì vậy?"
Ông nở một nụ cười hạnh phúc.
"Bà Xuân Đào của con cần tiền nhiều chỗ lắm, là hàng xóm với nhau, chỗ nào giúp được thì đương nhiên phải giúp một tay."
Nói đến đây, tôi không biết phải bình luận thế nào.
Thượng đế cho thế giới này hủy diệt chắc chắn là có lý do.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất