Tận Thế: Mục Tiêu 3000 Nữ Thần Quân

Chương 26: Ngươi ta huynh đệ, cái búa huynh đệ

Chương 26: Ngươi ta huynh đệ, cái búa huynh đệ
Ký túc xá nam sinh, một phòng ngủ nào đó.
Một nam sinh đầu ngón tay lóe lên những tia hồ quang điện nhỏ bé, đứng bên cửa sổ ký túc xá, hướng về phía Dạ Quân Mạc đang tàn sát lầu dạy học mà nhìn.
Cậu ta cúi đầu nhìn những tia điện nhỏ trên đầu ngón tay mình, miệng không ngừng lẩm bẩm:
"Đợi ta trở thành Lôi Điện Pháp Vương, ta muốn đem những mỹ nữ còn sống sót trong trường, cùng với tất cả mỹ nữ của các trường đại học trong thành phố này thu hết vào hậu cung của ta, còn có những ngôi sao cực phẩm kia nữa, tất cả đều là của ta."
"Ta muốn trả lại cho thế gian này ánh sáng ban ngày, đến lúc đó sẽ thu hết mỹ nữ thiên hạ."
"Lão tử muốn một ngày chơi mười em, không đúng, phải chơi một trăm em."
"Thẩm Tiểu Mạn, con tiện nhân kia, đừng tưởng rằng ta không biết chuyện của mày."
"Lão tử vừa đi học, vừa chạy đi làm thêm, để mua túi xách cho mày, mua đồ trang điểm, mua quần áo cho mày, mẹ nó mày lại dám cắm sừng tao, thông đồng với thằng khác."
"Mày mà chết thì còn xong, mày không chết thì tao sẽ là người đầu tiên giết chết mày."
"Mẹ kiếp, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, chưa được ba phút đã hết điện rồi."
Cũng tại ký túc xá nam sinh, tầng 7, phòng 707.
"Lão đại, Âu Dương Băng giết đại gia của anh rồi."
Một nam sinh tướng mạo bỉ ổi, tên là Con Khỉ, lên tiếng nói với một nam sinh cao lớn đang đứng hút thuốc bên cửa sổ.
Đại gia ở đây có nghĩa là (đại cha/bác...), tức là anh trai cả của bố Vương Vĩ.
(Cách gọi có thể khác nhau tùy từng địa phương, tùy từng gia đình lớn, không cần quá để ý những chi tiết này.)
Lão đại trong miệng Con Khỉ tên là Vương Vĩ, là cháu trai của Vương chủ nhiệm.
Vương Vĩ dường như không nghe thấy Con Khỉ nói gì, chỉ chăm chăm nhìn Dạ Quân Mạc.
Vài giây sau, Vương Vĩ mới mở miệng: "Mày nghĩ xem chúng ta có đánh thắng được Dạ Quân Mạc không?"
Con Khỉ nghe vậy liền nhìn về phía Dạ Quân Mạc ở lầu dạy học, híp mắt dò xét một hồi rồi mới đáp:
"Thân pháp và đao pháp quỷ dị của Dạ Quân Mạc kia quả thực đáng sợ, nhưng lão đại anh là hệ Hỏa, có thể tấn công tầm xa, hơn nữa còn có cả tao và A Vũ nữa, Dạ Quân Mạc chắc chắn không chiếm được lợi gì khi đối đầu với chúng ta."
"Đừng thấy hắn giết zombie lợi hại, lão đại anh đừng quên, lũ zombie đó chỉ như lũ dã thú không có trí khôn, chỉ biết lao lên một cách ngu ngốc, nếu không phải vì độc tố trên người chúng, zombie căn bản không đáng sợ."
"Lão đại muốn báo thù cho đại gia hả?"
"Không biết cái năng lực lấy xác đi của Dạ Quân Mạc kia có phải là không gian trữ đồ trong truyền thuyết hay không."
Âu Dương Băng đang đi cùng Dạ Quân Mạc, Con Khỉ cho rằng Vương Vĩ hỏi về Dạ Quân Mạc là để giúp Vương chủ nhiệm báo thù.
Vương Vĩ, Con Khỉ, và A Vũ mà Con Khỉ nhắc đến đều đã thức tỉnh dị năng.
Vương Vĩ là dị năng hệ Hỏa cấp A+, Con Khỉ hệ Phong cấp A, A Vũ hệ Lực Lượng cấp A.
Vương Vĩ ỷ vào quan hệ với Vương chủ nhiệm, có thể nói là một tên trùm trường học.
Hắn chưa bao giờ trêu chọc đám phú nhị đại của các tập đoàn lớn, gia tộc lớn.
Dù sao thì đám phú nhị đại đó cũng là Tống Tài Đồng Tử, Vương chủ nhiệm đã cảnh cáo hắn rồi.
Vương Vĩ không gây sự với đám phú nhị đại đó, thì đám đó cũng sẽ không vô duyên vô cớ đi trêu chọc hắn.
Vương Vĩ nhờ thân hình cao to vạm vỡ, lại thêm cái mác cháu Vương chủ nhiệm, có thể nói là lăn lộn rất tốt trong trường, bên cạnh luôn có một đám đàn em đi theo.
Con Khỉ và A Vũ là hai trong số đó.
Hôm qua, ngày tận thế zombie bùng nổ, bọn họ đang ngủ trong ký túc xá nên đã tránh được một kiếp.
Sau khi giết chết một tên đàn em biến thành zombie trong phòng, cả bọn trốn trong phòng ngủ cho đến khi thức tỉnh dị năng vào đêm qua.
"Báo thù? Ha ha..."
Vương Vĩ nghe Con Khỉ nói vậy, chỉ cười nhạt một tiếng, rồi rời khỏi cửa sổ, ngồi bắt chéo chân trên giường, hai mắt híp lại nói:
"Đi xem bọn nó đã chặn kín hành lang chưa, bảo anh em thu gom tất cả đồ ăn ở tầng 7 và tầng 8 rồi tập trung lại một chỗ, chúng ta sẽ phân phát thống nhất."
"Ngày mai dọn dẹp các tầng bên dưới tầng 7, thu thập lương thực ở các tầng đó, dọn dẹp sạch sẽ tất cả zombie trong tòa ký túc xá nam này, rồi đóng và chặn cửa lớn ở tầng trệt lại."
"Từ giờ trở đi, chúng ta cũng phải luyện tập siêu năng lực như hai con đàn bà Âu Dương Băng kia."
"Đợi Dạ Quân Mạc dọn dẹp zombie trong trường gần xong, chúng ta sẽ ra ngoài, chiếm lấy siêu thị và căn tin của trường trước, chắc chắn vẫn còn người sống sót ở hai nơi đó."
"Nếu không thì mấy ngàn con zombie cùng nhau xông lên, chúng ta trốn cũng không thoát."
"Cứ để Dạ Quân Mạc dẫn theo mấy con đàn bà kia mở đường cho chúng ta, đến lúc đó lão tử sẽ đè Âu Dương Băng và lũ đàn bà đó xuống dưới thân mà hành hạ."
Khi nói đến câu cuối cùng, Vương Vĩ lộ ra một nụ cười tà ác.
Hắn không ngờ rằng có một ngày thành phố Thiên Hải lại biến thành như thế này.
Mặc dù hắn không biết thành phố của hắn có giống như thành phố Thiên Hải hay không, nhưng đến giờ vẫn chưa nghe thấy một chiếc máy bay nào bay qua, chưa nghe thấy một tiếng còi báo động nào, cũng không thấy bất kỳ viện trợ nào.
Vương Vĩ đoán rằng thế giới này có lẽ đã thay đổi hoàn toàn.
Giờ đây hắn nắm giữ siêu năng lực, dã tâm của hắn trong nháy mắt đã lớn gấp vạn lần.
Thế giới này sẽ trở thành nền tảng để hắn, Vương Vĩ, độc bá một phương.
Mặc dù hắn không biết siêu năng lực của mình rốt cuộc mạnh đến đâu, nhưng chắc chắn không hề tầm thường.
Ngay cả Con Khỉ, kẻ có thể dùng phong nhận chém bay cửa chống trộm, hay A Vũ, kẻ có thể đấm xuyên tường, cũng không chịu nổi ngọn lửa của hắn.
Vậy có thể thấy, siêu năng lực của hắn, Vương Vĩ, không hề tầm thường chút nào.
"Ha ha, lão đại, Âu Dương Băng và mấy em kia có phần của Con Khỉ này không?"
Con Khỉ nghe Vương Vĩ nói vậy liền cười đểu hỏi.
Vương Vĩ nhìn Con Khỉ, đứng dậy khoác vai hắn, cũng cười đểu:
"Ngươi ta là huynh đệ, là huynh đệ cả đời, đến lúc đó cùng nhau hưởng, mày hiểu mà."
Con Khỉ nghe vậy thì mắt sáng lên.
Vương Vĩ nhìn vẻ mặt của Con Khỉ, vỗ vỗ vai hắn rồi nói tiếp:
"Thế giới này đã thay đổi lớn rồi, anh em chúng ta giờ đã có siêu năng lực, từ nay về sau chỉ cần anh em ta đồng lòng, nhất định sẽ vùng lên được."
"Đến lúc đó trái ôm phải ấp, trăm người yến tiệc, ngàn người tắm rửa, say ngả vào đùi mỹ nhân, tỉnh nắm quyền thiên hạ, tửu trì nhục lâm, chẳng phải sung sướng sao?"
"Ha ha ha ha..."
"Lão đại nói đúng, trăm người yến tiệc, ngàn người tắm rửa, tửu trì nhục lâm, từ nay quân vương không tảo triều, không ngờ Con Khỉ ta cũng có ngày này."
Con Khỉ cười lớn, vẻ dâm uế và tham vọng trong mắt càng bùng nổ.
"Đi thôi, xem A Vũ xử lý thế nào rồi, nếu có thằng nào bị zombie làm bị thương thì bảo A Vũ xử lý luôn."
Vương Vĩ nhìn theo bóng lưng rời đi của Con Khỉ, khóe miệng hơi nhếch lên.
"Ngươi ta huynh đệ, cái búa huynh đệ, công cụ người mà thôi."
...
Phù...
Dạ Quân Mạc đứng trên tầng 7, nhìn xuống đám zombie lít nha lít nhít bên dưới như đàn kiến, phun ra một ngụm khói.
Hôm nay giết 400 con, hắn cũng cảm thấy thể lực sắp cạn kiệt.
Sau trận mưa máu kia, lũ zombie này mạnh lên, thật sự tốn thể lực.
Hôm qua, hắn ở cấp 1 sơ kỳ giết hơn 300 con mới thấy cạn kiệt thể lực.
Hôm nay, ở cấp 2 sơ kỳ giết 400 con đã thấy cạn kiệt thể lực.
Phải biết thể lực của hắn hôm nay đã gấp đôi hôm qua rồi.
Thời gian càng trôi đi, lũ zombie này sẽ càng mạnh hơn, nhất định phải tranh thủ thời gian.
"Mệt rồi hả?"
Lý Tĩnh và Đường Di thấy Dạ Quân Mạc từ tầng sáu lên thì một người cầm khăn mặt, một người cầm chai coca ướp lạnh, đi tới lau mồ hôi cho hắn.
Nhận lấy chai coca ướp lạnh Đường Di đưa cho, hưởng thụ việc Lý Tĩnh lau mồ hôi trên mặt cho mình, hắn hỏi: "Tô Phỉ đâu?"
"Tô Phỉ tỷ vẫn đang luyện tập đao thuật."
"Nàng không nghỉ ngơi à?"
Nghe Đường Di nói vậy, Dạ Quân Mạc nhíu mày.
"Có nghỉ giữa chừng, bổ sung sương sớm, rồi lại bắt đầu luyện tập tiếp."
Dạ Quân Mạc nghe vậy liền đi về phía phòng học võ thuật tạm thời.
"Hộc hộc hộc..."
Vừa đến gần phòng học, Dạ Quân Mạc đã nghe thấy tiếng thở dốc nặng nhọc của Tô Phỉ.
Đến trước cửa, hắn thấy Tô Phỉ đang quỳ một chân trên đất, tay cầm Đường đao chống xuống đất, quay lưng về phía cửa, cả người ướt đẫm mồ hôi, Dạ Quân Mạc chau mày.
Vài giây sau, Dạ Quân Mạc rời khỏi phòng học, đi về phía phòng phát thanh.
Hắn không quấy rầy Tô Phỉ, hắn hiểu tính cách của cô.
Từ khi biết mình không có dị năng, Tô Phỉ dường như đã biến thành một người khác, Dạ Quân Mạc đều thấy rõ điều đó...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất