Chương 104: Ra Ngoài
Sau khi ăn trưa xong, Lâm Sơ đợi khoảng một giờ rưỡi, rồi từ chỗ ẩn mình bước ra, mở cửa phòng.
Trong phòng khách, một cô a di tóc xoăn, mặc bộ đồ đơn giản, đang dọn dẹp bàn ăn. Lão Dương, người ban đầu nằm ở bên cửa, lúc này đã tự mình trở về phòng ngủ nằm trên giường. Cửa phòng Dương Thiên Thiên vẫn đóng, nhưng cô nàng đang ngồi bên bàn ăn, mặc một chiếc áo lông dày cộp, trông như khoác một tấm chăn. Dương Thiên Thiên dùng thìa khẽ khảy bát cháo loãng trước mặt, thỉnh thoảng liếc nhìn về phía phòng ngủ chính ở hướng nam.
Nghe tiếng cửa mở, hai người trong phòng khách đều quay đầu nhìn về phía cô. Mái tóc cô hơi rối, sắc mặt không có vẻ yếu ớt. Cô chỉ đơn giản khoác một chiếc áo hoodie màu xám trắng, bên dưới là quần lao động màu cà phê. Trông cô hoàn toàn không có vẻ được giữ ấm. Dương Thiên Thiên con ngươi hơi co lại, nhìn chằm chằm Lâm Sơ, đáy mắt đầy sự kinh ngạc và nghi ngờ.
Cô a di tóc xoăn thấy Lâm Sơ bước ra như vậy, trợn tròn mắt quan sát cô từ đầu đến chân. Thấy cô không có bất kỳ biểu hiện co giật hay khó chịu nào, trên mặt cô dần hiện lên nụ cười rõ ràng.
"Cháu gái lớn, cháu tỉnh rồi!"
Truyện "Tận Thế Nhặt Ve Chai: Ta Dựa Vào Biến Phế Thành Bảo Một Đường Nằm Thắng Chương 104: Ra Ngoài" hiện chỉ hỗ trợ đọc trên app của xalosach.com, vui lòng click vào link dưới để tải app về đọc nhé :
Nếu gặp vấn đề gì trong quá trình tải, vui lòng liên hệ cho mình qua link sau nhé
Hỗ trợ qua Facebook
Liên Hệ Bản Quyền
Thanks you !!!
Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này