Edit: Hà My
Beta: Sakura
Vào đại viện không lâu, đã có người tới dò hỏi.
Binh lính giữ cửa nói rõ người đến là bí thư nhà họ Chu sau, Hồ Hạo Thiên khoát tay liền nói: “Không gặp.”
Chuyện cười, bây giờ nói gặp, không phải là tự hạ thấp mình sao.
Lưu Bị mời Gia Cát Lượng rời núi đều phải đến ba lần.
Quan trọng nhất là Lưu Bị không thù không oán với Gia Cát Lượng.
Anh nhìn Bạch Thất đang nghiên cứu bản đồ trên ghế sa lon, suy nghĩ một chút nói:” Có cần phải thông báo với Tiền tướng một chút hay không?” Thông báo một chút, bọn họ không muốn để cho Chu Thụ Quang làm cái quỷ trưởng quan thi hành gì đó.
” Không cần.” Bạch Thất ngẩng đầu lên, cười lạnh một tiếng: “Lửa lớn như vậy, nhà họ Chu còn phải dùng tờ giấy bạc của mình để bọc nó lại đúng chứ?”
Để không dẫn hỏa lên người, thì lại phải hỏi tên Chu Thụ Quang kia cứ tới tới lui lui tìm tra.
Nếu Bạch Thất nói như vậy, Hồ Hạo Thiên cũng liền gật đầu đồng ý, đem chuyện này để xuống rồi ngồi xuống thảo luận lộ tuyến ra cửa lần này.
Chủ yếu là phòng thí nghiệm rốt cuộc ở đâu, bọn họ cũng không biết, chỉ có thể tạm thời thảo luận trước lộ tuyến đi thành phố L.
Đường Nhược và Phan Hiểu Huyên thật ra thì đang sửa sang lại vật dụng phải mang đi ra ngoài ngày mai.
Những vật khác đều nói tốt, cho vào không gian là xong rồi, nhưng mà thức ăn lại muốn chuẩn bị một lượng lớn.
Thời điểm đi ra ngoài, rất nhiều lúc chỉ có thể gặm bánh bao hoặc bánh mỳ là xong, rất ít khi sẽ cho mọi người ngồi xuống từ từ rán cá, nấu cơm, cho nên chuẩn bị nhiều thức ăn và chai nước một chút mới là vương đạo.
Chu Minh Hiền và Điền Hải mấy người cũng không có nhàn rỗi, đều đang tăng ca cải tạo xe một chút, mọi người mấy tháng không ra căn cứ, Zombie triều đi qua, cũng không biết đường xá bên ngoài rốt cuộc thế nào, chuẩn bị hết thảy bảo đảm an toàn lớn nhất.
Chu bí thư không tìm thấy người, nóng nảy vô cùng, binh lính tới nói chuyện với những người có dị năng xong càng là tưới dầu vào lửa.
Nhà họ Chu tư mình hạ vốn cho bồi thường gấp hai, vẫn chỉ có một phần ba đoàn đội đồng ý lần nữa tham gia mà thôi.
Dưới kết quả như vậy, hắn chỉ có thể xong trở về phục mệnh.
Vội vàng đi vào đại sảnh, Chu tướng quay đầu nhanh chóng hỏi: “Thế nào? Bên kia đồng ý không?”
Bí thư lắc đầu: “Không có, thấy cũng không muốn thấy tôi, những người có dị năng khác cũng chỉ quay lại một phần ba.”
Trong miệng hắn nói không có gặp dĩ nhiên là đoàn đội Tùy Tiện.
Chu Đại tướng ngồi ở trên ghế sa lon, có chút chán chường: “Bọn họ ngay cả ngồi một chỗ định giá cũng không muốn?”
Bí thư giật giật miệng miệng, cuối cùng nói: “Chắc không nghĩ ngồi với chúng ta nói giá.”
Chu tướng làm sao không biết chuyện này, ở trước mặt nhiều người như vậy, da mặt đều xé rách, nếu như đoàn đội Tùy Tiện cùng người khác tham gia nhà họ Chu chủ đạo nhiệm vụ lần này, sau này đi ra ngoài những người khác cũng là một cây cỏ đầu tường, lui một vạn bước mà nói, bây giờ đoàn đội Tùy Tiện còn thật không phải là trái hồng mềm.
Đợi đã lâu, bí thư thấy Chu tướng còn không có phân phó, mắt thấy thời gian càng ngày càng khẩn bách. Buổi chiều còn phải đi xem vũ khí, đạn dược, thông báo lộ tuyến hành trình nhiệm vụ lần này cho mọi người, Nguyên chủ tịch còn phải phát biểu, kéo không được bao lâu… Hắn ngước mắt, nhẹ giọng nói: “Chu Đại tướng, tôi có phương pháp, không biết có thể làm được hay không?’
Chu tướng ngẩng đầu: “Nói đi.”
Tình huống hôm nay, phương pháp gì đều có thể thử một lần.
Bí thư nói: “Trực tiếp để cho đội trưởng đội Tùy Tiện làm chấp hành quan nhiệm vụ lần này.”
Chu Đại tướng bỗng nhiên đứng lên: “Để cho bọn họ đoàn đội làm người quyết sách?”
Vì bọn họ làm giá y, mình lấy ra tất cả đạn dược nhà họ Chu, thành toàn bọn họ nhiệm vụ lần này.
Tại sao có thể!
” Chu tướng.” Bí thư cũng rất là làm khó, “Nếu như chuyện lần này để cho những người khác biết được, để cho đoàn đội Tùy Tiện làm nhiệm vụ… Chỉ sợ kết quả cũng là như vậy, không bằng trước đem nhân tình này làm, bắc thang cho đối phương xuống trước.” Trong mắt bí thư, đoàn đội Tùy Tiện hoàn toàn là đối tượng kết giao, nhân tình này thật ra thì sớm nên đưa, mà không phải chờ tới bây giờ.
Đoàn đội như vậy, làm sao Chu thiếu sẽ suy nghĩ đi đối lập đối lập đâu!
Thật là…
Chu Đại tướng lau cái trán, quay đầu hướng trên lầu nhìn đi qua: “Thụ Quang tỉnh chưa?”
Binh lính trả lời: “Còn chưa.”
Chu tướng phất ống tay áo một cái: “Chờ nó tỉnh, dùng côn cảnh sát đánh cho ta, đánh chết thì kệ nó!”
Bí thư đi qua ngay cả cửa đại viện cũng không vào được, cho nên lần này lão muốn đích thân đi qua.
Có điều Chu tướng vừa đi, Chu Thụ Quang trên ghế sa lon ôm ngực mở mắt ra.
Người binh lính kia cùng phó quan nhìn hắn một cái, dừng một chút, cũng mau muốn không lời để nói: “Chu thiếu, cậu…”
Chu Thụ Quang che ngực nói: “Làm sao bây giờ, nên làm cái gì, ba tôi muốn đánh chết tôi!”
Phó quan yên lặng ói cái rãnh ở trong lòng: Đánh chết màychính là vì nhà họ Chu trừ hại! Đánh chết còn phải ném Zombie mới phải!
Chu Thụ Quang không biết ý nghĩ trong lòng hắn, trù trừ, đột nhiên nghĩ đến: ” Tôi đi trong ngục giam mình đóng lại mình sau đó nói tôi bị đau hạ quyết tâm hối cải!”
Nói đi là đi, Chu Thụ Quang như một trận gió chạy ra ngoài.
Ngược lại nhà họ Chu bọn họ phụ trách trật tự căn cứ, đại lao căn cứ cũng như nhà, không cần thông báo!
Binh lính cùng phó quan chỉ cảm thấy một trận gió lớn, Chu thiếu đã không thấy.
” Làm sao bây giờ? Vương phó quan.” Người binh lính kia hỏi.
” Liền nói Chu thiếu đi trong tù còn có thể làm sao!”
Chu Thụ Quang lần này lửa đốt cái đuôi, tốc độ ngược lại rất nhanh, tìm được đại lao, liền đối với hai người binh lính trông coi nói mình muốn mở phòng giam.
Mở phòng giam?
Hai tên lính ngây ngẩn cả người, nhìn lại phía sau cũng không có trói ai trói giam lại bộ dáng.
Đây là muốn làm gì?
Nếu không biết, binh lính cũng liền lên tiếng hỏi: “Chu thiếu, ngài khai phòng giam là muốn…”
Chu thiếu khẳng định không thể nào tại trước mặt binh lính nói, bởi vì tôi ngu xuẩn đến muốn chết, tôi muốn đóng cửa quá để cho cha tôi mềm lòng.
Hắn nâng lên mặt, lộ ra bộ dáng Đại thiếu gia, ngạo mạn nói: “Tôi tâm tình không tốt, gặp phải chuyện không nghĩ ra, phòng giam loại này địa phương an tĩnh, để cho tôi giải sầu một chút.”
Giải sầu một chút?
Lừa gạt quỷ đi, cậu đường đường lớn nhỏ tới nơi này giải sầu? Thể nghiệm cuộc sống sao?!
Binh lính liếc nhau một cái.
Lập tức liền nghĩ đến mạt thế tạp chí, Chu đại thiếu ở phía trên bị hình dung được kêu là một người phong lưu thành tánh.
Mà, trong đại lao ngày hôm qua mới vừa đưa tới một cô gái kiều diễm, xinh đẹp như hoa, sáng sớm hôm nay Chu thiếu tới ngục giam “Giải sầu”…
Trùng hợp như vậy, mục đích rất rõ ràng!
Binh lính lẫn nhau ở trong lòng nói, cũng may, ngày hôm qua cũng bởi vì kiêng kỵ Vệ Lam, không có đối với cái cô gái kiều diễm đó hạ thủ, bây giờ nếu bị Chu Thụ Quang con heo này vây quanh cũng được.
Thôi thôi, ai kêu Chu Thụ Quang có ô dù to.
Cái ngục giam này khó chịu hơn cả ngục giam trước tận thế.
Nhân vật bên trong, sinh tử quyền to, hoặc lăng hoặc nhục, hết thảy nắm giữ ở trong tay trưởng ngục.
Sau khi nghĩ thông suốt, binh lính ở phía trước dẫn đường, dẫn Chu Thụ Quang đi: “Chu thiếu, bên này, bên này.”
Chu Thụ Quang đi theo binh lính đi xuống ngục giam dưới đất.