Bạch Thất cười cười: “ Có đôi khi được chăng hay chớ cũng rất tốt,
nhưng chúng tôi đều không muốn vận mệnh của mình đặt trên tay người
khác”
Đường Nhược nói: “ Chủ tịch Nguyên, chúng tôi muốn biết lúc ông giao
dịch với Tào Mẫn phái người âm thầm ám sát tôi thì có nghĩ tới chúng tôi với căn cứ sẽ có cảm nghĩ thế nào? Công bình, công chính, công lý… tất
cả chúng tôi chưa từng thấy”
Chủ tịch Nguyên không nói gì, nhìn thật sâu Đường Nhược trầm giọng: “ Tất cả những gì Tào Mẫn nói đều là sự thật phải không? “
Bạch Thất vỗ vỗ tay Đường Nhược ra hiệu vấn đề này không cần trả lời.
Không có người trả lời, chủ tịch Nguyên tiếp tục nói: “ Hiện tại tôi
có thể cam đoan căn cứ sẽ không có ai bắt cô mang đi nghiên cứu, cô yên