Chu Thụ Quang sượng cứng mặt xám như tro. Đối mặt với Đường
Nhược…, anh kịp suy nghĩ liền trực tiếp nói ra: “Tôi chỉ thương
lượng với Diệp Thánh Luân một chút mà thôi!”
Dứt lời Chu Thụ Quang mới phát hiện chính mình vừa nói gì!
Vì cái gì, vì cái gì lại đ nói ra những cây này!
Nhìn một vòng, dường như tất cả mọi người ở đây chỉ dùng ánh mắt kiếp sợ khó có thể tin được nhìn mình.
Chấn động!
Trong lòng mọi người đều bị một câu nói này làm chấn động!
Thì ra Chu Thụ Quang cũng tham dự vào kết hoạch giết chủ tịch!
“Tôi, tôi...” Chu Thụ Quang quay đầu nhìn chu Đại tướng, run rẩy nói, “Cha, cứu cứu con!”
Chu Đại tướng lần này rốt cục lấy tay che lên ngực, phun ra một búng máu.
Lúc trước Chu Thụ Quang bị gài mất mấy ngàn cân bột mì, mặc dù ông đau lòng lại không có thổ huyết.
Lúc trước Chu Thụ Quang vào lần thứ nhất Zombie triều tiến đến, gây
ra tin tức sai lầm thiếu chút nữa làm cho căn cứ đại loạn, ông có hận
thằng con ngu xuẩn cũng không có thổ huyết.
Lần trước nữa Chu Thụ Quang làm hư mất kế hoạch lớn của ông,
kéo theo nguyên cả Chu gia bị tổn thất nặng nề, Ông chỉ tiếc rèn