Chương 100: Sư tử cơ giới
Mặc dù biết con trăn này sợ lửa, nhưng dẫn dầu bên trong nhà vệ sinh ra, chính mình phải tiếp cận nhà vệ sinh, tiếp cận trăn rừng, nếu thật sự châm lửa, mình cũng chạy không thoát.
"Có chút phiền toái. Phải làm như thế nào mới có thể châm lửa thiêu chết nó, chính mình lại toàn thân trở ra?"
Ở khoảng cách 14 mét, Bạch Vụ thậm chí có thể nghe được tiếng trăn phun ra nuốt vào trong nhà vệ sinh, tần suất thanh âm cao hơn không ít so với rắn bình thường phun ra nuốt vào.
Suy tư ước chừng một phút đồng hồ, Bạch Vụ tin chắc rằng trừ phi mình có được tốc độ cấp ba, bằng không sẽ không có biện pháp làm như vậy.
"Đây là một kho dầu, đối phương sợ lửa, ngược lại đã hạn chế ý nghĩ của ta, khiến cho ta luôn suy nghĩ làm thế nào để dẫn dầu ra, trên thực tế...ta vẫn có cách tốt hơn."
Không có suy nghĩ nhiều, Bạch Vụ vô thanh vô tức rời khỏi nơi này.
Hắn tiếp tục tìm kiếm cứ điểm mới, cứ điểm kế tiếp chỉ cách hắn 2.200m.
Đó là một nhà hàng ngoài trời, vào thời điểm trạng thái tiêu cực đếm ngược chỉ còn lại hai mươi giây, Bạch Vụ đã đi đến nhà hàng này.
Tầng hai có thể coi là khu ngắm cảnh, vừa uống rượu ăn cơm, vừa thưởng thức cảnh sắc đại thảo nguyên, vườn thú nguyên thủy được bao bọc bởi lưới sắt, được coi là an toàn.
Bây giờ lưới sắt thủng một lỗ, rất nhiều động vật chạy ra, nơi này trở thành lãnh địa của động vật.
Ngay tại tầng thứ nhất, Bạch Vụ liền gặp một sinh vật họ mèo đang ngủ. Từ bộ lông bờm dày đặt của nó, đây là một con sư tử cơ giới.
Toàn bộ cơ thể nó dường như được bọc trong một loại hợp kim không xác định nào đó, móng vuốt phát ra ánh sáng xanh, giống như là đao laser vậy, dường như có thể dễ dàng cắt đứt Ác Đọa đã cơ giới hóa.
Nhưng giống như những sinh vật khác, cũng không phải là máy móc bao trùm tuyệt đối, trên người dù sao cũng còn có bộ phận bảo lưu hình thái sinh vật, của con sư tử này là lông bờm. Trông vẫn giống như một con sư tử.
[ Ác Đọa biến dạng cấp năm, biến dạng hiếm: Cơ giới hoá, khắc tinh kim loại, tiếng gầm tê liệt. Là tọa kỵ mà nam nhân nào nằm mơ đều muốn có, cưỡi một con sư tử máy đi trên đường, đại khái chỉ có người lái siêu xe mới có thể so sánh với ngươi.]
Đúng vậy, khi còn bé Bạch Vụ cũng hâm mộ Taiichi, ngồi trên vai khủng long bạo chúa máy móc đi trong Tokyo.
Việc Bạch Vụ cần làm tiếp theo là rất hung hiểm. Nhưng theo hắn, đã từng thí nghiệm một lần, cho nên cũng không hung hiểm.
Chỉ là đây là một buổi phát sóng trực tiếp.
Trong tòa tháp, khi thân hình dũng mãnh của con sư tử cơ giới khổng lồ xuất hiện trên màn hình to lớn giữa bến cảng, ngay cả Diệp Vị Minh, người phụ trách lồng tiếng, cũng phải rùng mình.
Mà lúc này đây, Constantin cư nhiên đang từng bước một tiếp cận nó?
"Oh my god, sư tử này đã thỏa mãn tất cả tưởng tượng của ta về quái vật cơ khí! Thế nhưng lá gan của Constantin cũng quá lớn rồi!"
Từ trước đó, khán giả đã biết, những sinh vật máy móc này đều là vật sống.
Ở ngoài tháp, chỉ cần có nửa điểm tâm tình sợ hãi, ở trong khoảng cách này, Ác Đọa tất nhiên sẽ bừng tỉnh.
"Hắn quá can đảm, lá gan của hắn cũng được làm bằng sắt giống như những sinh vật này sao?"
"Kinh khủng! Quá kinh khủng!"
"Ta có cảm giác một giây sau hắn liền sẽ bị ăn sống."
Trong màn ảnh, con sư tử kia càng lúc càng lớn, bởi vì cự ly của Bạch Vụ so với sư tử càng ngày càng gần.
Bạch Vụ lúc này, giống như là những kẻ liều mạng quay hình với hổ ở kiếp trước, muốn tiền không muốn mạng.
Nhưng Bạch Vụ đã thử nghiệm vài lần, cảm giác của Ác Đọa có vấn đề rất lớn, năng lực cảm giác tâm tình của chúng rất mạnh, nhưng ngũ giác bình thường đã thoái hóa không còn hình dáng.
"Thật dũng cảm, hắn còn dám sờ lông bờm của nó!"
"Má ơi, hắn không có tiểu ra quần sao, ta cũng đều muốn tiểu ra quần sao!"
Bạch Vụ tài cao gan cũng lớn, đã cách con sư tử kia không đến nửa mét, hắn nhẹ nhàng vươn tay sờ sờ lông bờm.
Một màn này khiến cho trái tim của khán giả đều nhấc lên cổ họng.
Lưu Chanh Tử, ban tổ chức trực tiếp, Diệp Vị Minh nhân viên hậu trường cũng là lần đầu tiên thấy được tìm đường chết như thế.
Chỉ có Bạch Vụ là rất bình tĩnh.
Tay của hắn vững không tưởng nổi, từ đầu đến cuối cũng không run, gan lớn đến mức làm cho người ta cảm thấy đây là giả.
Tất cả người tầng dưới chót đều biết, tầng dưới chót cũng không có sở thú lớn như vậy, cũng không có đạo cụ sư tử huyễn khốc như vậy.
"Hắn đang làm gì vậy? Thể hiện sự dũng cảm?"
Bạch Vụ đương nhiên không hề tỏ ra can đảm, hắn chỉ đang...thắt một nút trên bờm sư tử.
Và trên nút thắt đó, treo một chiếc nhẫn.
Ý định ban đầu của Đan Đức khi sử dụng chiếc nhẫn này, là vì dùng ở trên người Prometheus, cũng chính là Bạch Tiểu Vũ.
Nội tạng của gã đến từ Bạch Tiểu Vũ, khiến cho gã có một tình bạn bệnh hoạn với Bạch Tiểu Vũ, gã hy vọng có thể vĩnh viễn ở cùng một chỗ cùng với Bạch Tiểu Vũ.
Ở trong kế hoạch của Gia ẩn, cuối cùng cũng đáp ứng để cho bọn hắn sinh hoạt chung một chỗ, nhưng rất là tiếc nuối, Bạch Vụ lại thành công trộm Bạch Tiểu Vũ đi.
Mà lời cầu khẩn cuối cùng, tao ngộ bất hạnh trong bảy trăm năm của Bạch Tiểu Vũ, cũng làm cho nội tâm còn có một tia nhân tính cuối cùng của Đan Đức, thành toàn cho Bạch Tiểu Vũ.
Tóm lại, người là của Bạch Vụ, nhẫn cũng là của Bạch Vụ.
Chiếc nhẫn này, kỳ thật sử dụng nó cũng tiềm ẩn một nguy cơ lớn.
Ví dụ như lúc này.
Bạch Vụ cũng không hoàn toàn chắc chắn liệu con sư tử không có phần thân dưới này sẽ thực hiện một số hành vi kỳ lạ hay không.