Chương 127: Ngất
Cho dù đây hết thảy đều là giả bộ, chỉ cần mỗi người giả bộ đều tin, đó cũng là bổn sự.
Đây là một người đáng để kết giao và thậm chí lấy lòng.
Nhưng trong nội tâm của Bạch Vụ, thậm chí đều không cần so sánh, Ngũ Cửu rõ ràng là đáng tin hơn.
Hắn gật gật đầu, giả vờ tiếp nhận:
"Đâu có đâu có, ta còn muốn đi theo Minh đội tăng thêm kiến thức."
Minh Triệt nở nụ cười, lại trò chuyện về nữ nhân với Bạch Vụ, thỉnh thoảng tán gẫu về vụ án, Bạch Vụ cũng sẽ thỉnh thoảng nói thêm vào một chút đồ vật, nhưng vẫn luôn lộ ra bộ dáng ta nắm giữ át chủ bài.
Minh Triệt cũng không nóng nảy, càng giao lưu cùng với Bạch Vụ, càng cảm thấy đây là một nhân tài, y ngược lại cũng không muốn dấu vết thực dụng của mình quá rõ ràng, thậm chí còn muốn kết giao.
Sau khi cạn vài chai rượu, Minh Triệt nói cho Bạch Vụ một cái địa chỉ, để cho Bạch Vụ nghỉ ngơi thật tốt một ngày, xử lý tốt sự tình của Ngũ Cửu bên kia, đừng để cho bọn họ hoài nghi, sau đó ngày mai dựa theo địa chỉ đi tìm y.
Sau khi an bài thỏa đáng hết thảy, Minh Triệt mới có chút lưu luyến rời đi.
Bạch Vụ cũng tìm một lý do, bỏ qua mỹ nữ do Minh Triệt mang đến.
Mồi câu đã mắc câu, bởi vì cái gọi là không có thương không có pháo, địch nhân tạo ra cho chúng ta.
Tuy tình tiết và tư liệu vụ án đều bị quân đoàn bảo vệ cầm đi, nhưng vẫn có thể đòi lại từ trong tay bọn họ.
Bạch Vụ chuẩn bị trở về bệnh viện tâm thần, có vài chỗ cần phải xác nhận lại.
Đi ở trên đường cái tầng 3, đây được coi là khu vui chơi giải trí, về đêm sôi động hơn ban ngày rất nhiều.
Lúc này có vẻ khá vắng vẻ, trên phố cũng ít có người qua lại.
Vốn dĩ trước khi Bạch Vụ bước vào quán bar đã biết có người theo dõi mình, đó là người của Minh Triệt, nhưng sau một hồi thương lượng với Minh Triệt, những người này đã rút lui.
Nhưng bây giờ Bạch Vụ phát hiện ra trên đường phố còn có một người khác đang nhìn chằm chằm chính mình, hơn nữa cánh tay phải của đối phương được bao phủ bởi một số loại hình xăm.
Vẻ mặt hung thần ác sát, ánh mắt nhìn thẳng Bạch Vụ không chút né tránh, khác với nhóm người Minh Triệt, người này không ngại bị phát hiện.
[Đừng nhìn chằm chằm vào mắt đối phương!]
Lúc trước chú thích cũng từng nhắc nhở Bạch Vụ đừng làm gì, nhưng là giọng điệu giễu cợt, lần này Bạch Vụ có thể cảm giác được, chính là cảnh cáo cực kỳ nghiêm túc.
Nhưng đã không kịp, Bạch Vụ chỉ cảm thấy toàn thân không thể động đậy.
Thực lực cấp hai chín đoạn, đủ để xem như cao thủ, nhưng sau khi nhìn chằm chằm vào ánh mắt của kẻ rình rập, hắn cảm thấy không dùng được chút sức lực nào.
Hai chân nặng như chì, nhất là còn có một cỗ trọng lực khó có thể thừa nhận áp chế ở trên người hắn.
Bịch, Bạch Vụ ngã trên mặt đất, hắn kỳ thật còn có thể kiên trì một hồi, nhưng nằm xuống rõ ràng thoải mái hơn, hơn nữa còn có thể lộ ra vẻ yếu thế.
Người kia cầm di động, lộ ra vẻ mặt lạnh lùng nâng Bạch Vụ lên, Bạch Vụ cảm giác được cảm giác trọng lực ở trên người vẫn còn, nhưng cảm giác suy yếu cũng đã triệt tiêu.
Đồng thời cảm thụ được cánh tay cứng rắn như sắt của đối phương, các loại ý niệm trong đầu nhanh chóng chuyển động, cuối cùng Bạch Vụ quyết định buông tha chống cự.
"Đã tìm được 'hàng hóa', phu nhân." Quái nhân đang trò chuyện cùng với người nào đó.
Bạch Vụ rất tỉnh táo, hắn dự cảm rằng mình rất nhanh sẽ ngất.
Trước khi đối phương thực hiện bước này, hắn cố gắng đưa mắt nhìn vào điện thoại của đối phương.
[ Đầu dây bên kia là một vị cao tầng giáo hội nào đó, đó là một tổ chức xem như có rất nhiều mối liên hệ với ngươi, chính là tổ chức đã bắt cóc ngươi ban đầu, ngươi tốt nhất phải nghĩ biện pháp chạy thoát, ta phải nhắc nhở ngươi thêm, miệng pháo đối với những giáo đồ này là không có ý nghĩa, hãy suy nghĩ cho thật kỹ, ngươi còn có át chủ bài nào, bằng không thì hai ta e rằng sẽ là người tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh.]
Nhà cái.
Bạch Vụ nhìn những hình xăm kỳ dị kia, còn tưởng rằng có chút quan hệ với Gia ẩn, nhưng sau khi nghĩ lại thì cảm thấy không ổn cho lắm.
Mục đích chính của Gia ẩn là Ngũ Cửu, nhưng nếu như y thật sự muốn động thủ với Ngũ Cửu ở bên trong tháp, cũng không đến mức chờ tới bây giờ.
Y đang khảo thí Ngũ Cửu, muốn đọ sức với Ngũ Cửu ở ngoài tháp.
Cho nên rất có thể không phải là Gia ẩn, mà là nhà cái.
Giáo đồ mà chú thích nhắc đến...xem ra nhà cái cũng liên kết với một tổ chức tôn giáo nào đó.
Lúc Bạch Vụ tiến vào tầng 3 liền đã nghĩ đến việc đề phòng nhà cái.
Lần này bị tập kích, cũng không phải là hắn bất cẩn, chỉ là hắn không ngờ được, kẻ tổ chức đánh bạc cư nhiên còn muốn càn rỡ hơn so với quân đoàn bảo vệ, dám trực tiếp bắt người ở trên đường.
Nhất là đối phương lại có được thiên phú đáng sợ như thế.
Nhưng liên lụy đến tôn giáo, liền không kỳ quái. Hành vi của một ít giáo đồ cuồng nhiệt, là không thể dựa theo logic suy luận bình thường.
Tôn giáo xuất hiện trong tận thế cũng rất bình thường, trước kia Bạch Vụ cho rằng chỉ có người nhỏ yếu mới sẽ thờ phụng tôn giáo, nhưng lật lại lịch sử, phát hiện ra vật tôn giáo tín ngưỡng này rất mê...
Không kịp suy tư thêm nữa, ý thức của Bạch Vụ trở nên hỗn loạn, ngất đi.
...
...
Tại tầng 3 Tòa Tháp, trong một không gian không biết nào đó.
Bạch Vụ chậm rãi tỉnh lại, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi và mùi hôi thối nhàn nhạt, khiến cho hắn nhíu mày theo bản năng, ý thức lập tức thanh tỉnh.
Nhưng thay vì ngẩng đầu mở to mắt, hắn vẫn duy trì tư thế uể oải, thở đều, nheo mắt nhìn mặt đất không có động tĩnh gì.