Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 22: Bài xích

Chương 22: Bài xích

Bạch Vụ bĩu môi, tâm tình bây giờ rất không tốt.
Bởi vì không có một số cảm xúc, cả người hắn cảm thấy trống rỗng.
"Ta thực sự hoài niệm kiếp trước."
Trong kiếp trước, Bạch Vụ chơi trò chơi, chỉ cần gặp lựa chọn, sẽ lưu lại, thuận tiện cho chính mình thể nghiệm mỗi một lựa chọn.
Nhưng lần này không được, trừ khi hắn có thể quay ngược thời gian.
Cho nên ta nên chọn thứ nào đây?
Nếu như là lựa chọn ban thưởng qua cửa, Bạch Vụ sẽ chọn quyển hồ sơ, hắn không quan tâm đến tình hữu nghị của Ác Đọa cường đại, càng không lo lắng đến việc bị Ác Đọa nhằm vào.
Nhưng vấn đề là tại thời điểm này, không biết rõ hậu quả của việc chọn một trong số chúng là như thế nào.
"Trong hồ sơ ghi chép thông tin mà ta cùng với Ngũ Cửu cảm thấy hứng thú, chiếc lược thì không có bất kỳ nhắc nhở nào...điều này cũng rất đáng giá chú ý. Mà chiếc chìa khóa kia tương ứng với một cánh cửa nào đó...có lẽ phía sau cửa cũng có được manh mối rất trọng yếu."
"Tiểu tử, đã xong chưa, ngươi chết ở bên trong rồi sao?" Thanh âm chán ghét của Lâm Vô Nhu truyền đến.
Nhóm người bọn họ cũng đã triệt để bình tĩnh trở lại, tuy rằng vẫn còn có cánh tay màu đen duỗi ra, nhưng số lượng đã rất ít.
Thương Tiểu Ất thậm chí còn có chút thất vọng, con Ác Đọa này một mực không lộ ra bản thể, khiến cho y cảm thấy nhàm chán.
Nhất định phải làm ra lựa chọn.
Trong đầu Bạch Vụ hiện lên rất nhiều hồ sơ hình ảnh, không bao lâu, hắn vươn tay về hướng cái bàn.
Thời gian như ngừng trôi, vào thời điểm Bạch Vụ chuẩn bị lấy đi chiếc chìa khóa, hắn bỗng nhiên nổi lên một loại bài xích theo bản năng.
"Trong ba lựa chọn, tốt nhất là sau khi nhìn thấy Ác Đọa, nó sẽ giao phó cho ta trình tự thiên phú, tốt vừa là độ hảo cảm của Ác Đọa, xấu nhất là bị Ác Đọa thù hận. Mặc dù nó hẳn là trời sinh liền thù hận nhân loại."
"Điều ta cần làm, ít nhất là không thể rơi vào tình huống xấu nhất."
Sau khi tiến vào căn phòng này không lâu, Bạch Vụ liền có phán đoán. Để bảo đảm kết cục sẽ không quá sức với mình, hắn đã sắp xếp lại toàn bộ ý tưởng một lần nữa:
"Căn phòng thứ ba ở cuối lối đi hẳn là phòng thí nghiệm, hiện tại không nhìn thấy gì, trong phòng thí nghiệm nguyên bản hẳn là cũng không có thiếu đạo cụ, nhưng đều đã bị tiêu hủy."
"Đối tượng thí nghiệm ngày thường bị nhốt ở trong lồng, mọi cử động đều bị giám thị, quá trình thí nghiệm chính là tiêm vào một loại thuốc thử nào đó và quan sát phản ứng của đối tượng thí nghiệm. Loại thuốc thử này có lẽ có quan hệ cùng với Ác Đọa..."
"Mà trong quá trình này, đối tượng thí nghiệm đã từng được ai đó viếng thăm, hoặc là nói ý niệm của nàng đã từng tiếp xúc với những người khác. Lúc ấy ý niệm của nàng hẳn là còn chưa phải là oán niệm."
Cơ sở mà Bạch Vụ suy đoán, là tin tức mà con Ác Đọa ở tầng 1 để lại.
"Ác Đọa chết ở tầng 1, vào trước khi biến thành Ác Đọa, hẳn là chưa từng gặp qua nàng. Ít nhất thì bệnh viện sẽ không thể nào để cho những đối tượng thí nghiệm gặp nhau...nàng có lẽ là thông qua ý niệm giao lưu cùng với những người khác. Đây là một bí mật giữa nàng cùng với đối tượng thí nghiệm khác, nếu ta là bệnh viện, khẳng định cũng sẽ không hy vọng các đối tượng thí nghiệm lén giao lưu."
"Ác Đọa ở tầng dưới, đã từng lo lắng nàng sẽ bị chuyển đến tòa nhà thứ hai. Nàng cũng đích xác đã bị chuyển đi, có thể thấy năng lực của nàng đã bị phát hiện ra rồi? Có lẽ là có đối tượng thí nghiệm khác đã tiếp xúc với ý niệm của nàng mật báo?"
"Ừm, từ đây có thể suy đoán, Ác Đọa ở tòa nhà thứ hai, thực lực càng mạnh hơn so với tòa nhà thứ nhất, ít nhất là có thể tiến hành công kích bằng oán niệm...hoặc là sau khi có một loại siêu năng lực nào đó, sẽ bị chuyển đến tòa nhà thứ hai."
"Nhưng vì sao lại có một chiếc lược? Từ những lời trong nhật ký của Ác Đọa tầng dưới, đối tượng thí nghiệm là nữ tính, chỉ là ở trong một hoàn cảnh như vậy, làm sao có thể sử dụng lược?"
"Chỉ có chiếc lược này, là không có bất kỳ ghi chú gì..."
Trong đầu Bạch Vụ đã có một cái phỏng đoán, nếu như khả năng cảm xúc của hắn là hoàn chỉnh, vào lúc này hắn sẽ nổi lên một loại tâm tình tiêu cực nào đó.
Nhưng trị số trên đồng hồ vẫn là 0, Bạch Vụ đứng tại chỗ, một lần nữa cảm giác được nội tâm trống rỗng.
...
Lâm Vô Nhu vẫn đang thúc giục, thanh âm đột nhiên trở nên lo lắng, Ngũ Cửu cùng với Vương Thế cũng bắt đầu la lên danh tự Bạch Vụ.
Cánh tay màu đen vốn chỉ là duỗi ra từ trên trần nhà, số lượng cũng ngày càng thưa thớt.
Nhưng vào thời điểm bọn họ cố gắng bước vào căn phòng này, cánh tay màu đen bắt đầu điên cuồng duỗi ra từ bức tường hai bên.
Vào thời điểm Bạch Vụ sắp làm ra lựa chọn, oán khí trong toàn bộ tầng 11 cực kỳ nồng nặc.
Hành lang nhỏ vốn đã chật chội dường như cũng bị oán khí như thực chất lấp đầy.
Biến cố đột nhiên xuất hiện, khiến cho tâm tình của tất cả mọi người cũng bắt đầu dao động. Trị số đồng hồ thật vất vả mới sắp về 0, lại bắt đầu tăng lên nhanh chóng.
Mặc dù có thể ứng phó cục diện trước mắt, nhưng oán khí càng nồng nặc, cũng làm cho nội tâm của nhóm người bắt đầu bất an.
Trên đồng hồ của Doãn Sương, trị số đã đến 45, cự ly so với vạch nguy hiểm 75, đã qua hơn một nửa.
"Đã xảy ra chuyện gì? Tên tiểu tử kia vì sao không có trả lời? Hắn không phải là chết ở bên trong rồi?" Lâm Vô Nhu cũng có chút kinh hoảng.
"Oán khí này làm sao đột nhiên nồng nặc như vậy? Là bản thể Ác Đọa đang đến gần? Hẳn là Bạch Vụ gặp bản thể Ác Đọa trong phòng?" Vương Thế không ngừng khởi xướng công kích đối với oán khí.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất