Chương 25: Thành phố quái dị
Có vẻ như có quái vật ở tầng dưới cùng của tòa nhà thứ hai. Hơn nữa nếu không có gì bất ngờ xảy ra, là một tên gia hỏa cấp Boss.
Nhưng quái vật vì sao lại muốn nuốt chiếc chìa khóa?
Bạch Vụ còn phát hiện ra một điểm kỳ quái.
Đại Boss ở toà nhà thứ tư, hẳn là cô bé đáng thương được nhắc đến trong ghi chú, tiểu Boss ở tòa nhà thứ hai, thì là vật nhỏ bướng bỉnh. Ngũ Cửu thì được gọi là người lùn...
Cũng quá cuồng vọng rồi, không hợp với tính tình nho nhã hiền hoà, khiêm tốn điệu thấp của mình. Ừm, không có khả năng là phong cách của ta.
"Đi thôi, vào xem."
Ngũ Cửu cùng với Vương Thế đi ở đằng trước như cũ.
Lúc này Bạch Vụ mới bắt đầu dò xét đèn pha của Ngũ Cửu, hóa ra ở trên người Ngũ Cửu, không chỉ có một món bảo bối.
[Nó hiểu ra một điều từ trong một lần chiếu sáng ngắn ngủi, càng muốn chiếu sáng xung quanh, lại càng đưa tới bướm đêm chán ghét, năng lực của đèn là có cực hạn, cho nên nó không muốn làm đèn! Giờ thì tốt rồi, tất cả những sinh vật không phải con người bị ánh sáng chiếu vào sẽ bị giảm tốc độ. Đẳng cấp Ký Linh: 4 D.]
Kèm theo hiệu quả hoá đá giảm tốc độ...đèn của Medusa?
Ánh đèn cũng không mạnh, nhưng cũng đủ để tạo ra một bức tranh thô sơ về khung cảnh trên tầng cao nhất của tòa nhà thứ hai.
Sau khi đi vào lối vào cuối hành lang trên không, lại là một mảnh hành lang. Gạch men sứ phủ trên mặt đất đã tàn phá, mùi thuốc khử trùng nguyên bản trong không khí bị thay thế bằng mùi hôi thối.
Ngũ Cửu nhíu mày, y rất ghét loại mùi này.
Ánh mắt của Bạch Vụ không ngừng quét xung quanh, trong ghi chú gần như không có tin tức gì có giá trị.
Ở chỗ rẽ, nhóm người đi đến lối vào tầng tiếp theo.
Dấu hiệu trên tầng ghi số 19. Nhưng con số 19 này dính đầy máu, chữ viết cũng cong vẹo.
[Đây không phải 19, đây là 0. Tầng ở phía dưới các ngươi, là tầng -1. Tuy ngươi không hiểu phong thuỷ học, nhưng ngươi nhất định sẽ biết, bố cục tương ứng với mười tám tầng địa ngục này là rất không may mắn. Mà mục tiêu ngươi muốn tìm, liền ở chỗ sâu nhất Địa Ngục. Mặt khác, ở sâu trong Địa Ngục không thể đi nhanh.]
Câu cuối cùng khiến cho Bạch Vụ nhìn về phía cửa thang máy, cửa thang máy dán giấy niêm phong, ghi chú về thang máy rất đơn giản.
[Tòa nhà này rất kiêu ngạo, chủ nhân của nó không muốn lắp thang máy, vì vậy nó giả vờ rằng nó có thang máy.]
Giả?
Nhìn thoáng qua, Bạch Vụ thật sự không nhận ra cửa thang máy và nút bấm bên cạnh chỉ là đồ trang trí.
"Có vẻ như chúng ta phải đi xuống từng tầng thông qua cầu thang." Bạch Vụ nói.
"Không có phản hồi khi nhấn nút thang máy..." Thương Tiểu Ất thử một lần.
Đi xuống từng tầng, đây có nghĩa là gia tăng thời gian thăm dò. Bạch Vụ thậm chí còn suy đoán, cấu tạo của của cầu thang là hình chữ z.
Phải đi qua các hành lang ở mỗi tầng để lên tầng tiếp theo.
Bọn họ không nhiều lời nữa, ở dưới sự dẫn dắt của Ngũ Cửu, bắt đầu đi xuống tầng dưới.
Ngũ Cửu vẫn bình tĩnh như trước, toàn bộ thành viên trong tổ 1, kỳ thật đều là cao thủ đã từng ma luyện tại khu vực màu xanh, bọn họ đã từng gặp cảnh tượng càng thêm quỷ dị.
Bệnh viện tâm thần trước mắt này, kỳ thật cũng chỉ là có bầu không khí dọa người, độ khó của việc điều tra bên ngoài tòa tháp có liên quan đến trình độ thực lực của Ác Đọa.
"Làm sao lại biến thành tầng -1 rồi?" Lâm Vô Nhu rất không thoải mái, chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế thấy được 19, tầng tiếp theo liền nhất định phải là 18.
Bỗng nhiên từ tầng 19, biến thành tầng -1, như thể 20 tầng đột nhiên biến mất.
Bạch Vụ nói: "Nơi này là nhà tù, các ngươi có nhận thấy không, nơi này không có ánh sáng, nếu như đội trưởng không mở ra đèn pha, gần như có thể nói là bóng tối tuyệt đối."
"Chẳng...chẳng lẽ nơi này có quỷ..." Thương Tiểu Ất lại đang giả vờ sợ hãi.
Bạch Vụ kiên nhẫn giải thích: "Chỉ có phong kín tuyệt đối, mới có bóng tối tuyệt đối như thế. Nhưng vào lúc chúng ta ở bên ngoài tòa nhà thứ nhất, là nhìn thấy được cửa sổ. Lúc này bầu trời đang sáng, không đến mức ngay cả một tia sáng nhỏ nhất cũng không thể chiếu vào. Còn có thang máy vừa rồi, kỳ thật bên trong căn bản không có thang máy, chỉ là có cửa thang máy. Hai điểm này đều thuyết minh một sự kiện."
Nghe nói như vậy, Doãn Sương là người đầu tiên phản ứng, giọng nói của nàng không phải băng lãnh, mà là kinh ngạc nói: "Toàn bộ tòa nhà...đều bị bao phủ bởi một lớp vỏ?"
"Đúng vậy, một lớp vỏ cho người ngoài nhìn, tòa nhà thứ nhất, mấy tầng đầu tiên nhìn giống như bệnh viện tâm thần, rất bình thường. Nhưng đến tầng bảy tầng tám, chính là phòng thí nghiệm. Nội dung thí nghiệm ta còn chưa biết rõ ràng. Trọng điểm là, bắt đầu từ tòa nhà thứ hai, thì chính là một nhà giam chân chính."
"Chẳng lẽ bọn họ không sợ bị tra ra?" Thương Tiểu Ất hỏi.
"Ta đã từng nghĩ về vấn đề này, ngươi đã nghe nói về thành phố Gotham?"
"Đó là cái gì?"
"Một thành phố dân phong thuần phác, bên trong cũng có bệnh viện tương tự, cho nên bệnh viện này có thể làm việc không cố kỵ như thế, e rằng trong thành phố...sẽ càng thêm hỗn loạn."
Dựa theo suy đoán của Bạch Vụ, bệnh viện này ở vùng ngoại ô thành phố, vùng ngoại ô thuộc về khu vực màu trắng, mà bản thân bệnh viện, ít nhất là khu vực màu xanh.
Quảng trường thành phố cũng là khu vực màu xanh, các kiến trúc ở bên trong, có thể là khu vực màu tím càng thêm kinh khủng.
Ở vùng ngoại ô của một thành phố quái dị như thế, có một bệnh viện chuyên tiến hành các thí nghiệm tà ác và giam giữ những con quái vật, nó không thể bình thường hơn.
Tình huống của tầng -1 quả nhiên như Bạch Vụ suy đoán.
Trên hành lang đều là máy giám thị, trên vách tường vẽ các loại hình vẽ quái dị màu máu. Nhưng bức tường vô cùng chắc chắn.