Chương 38: Bàn luận
Sở dĩ không có phát điên, là vì giọng nói của Bạch Vụ, chủ nhân mọc vảy không nghe được.
Người đọc chỉ là tiến vào trong ký ức của chủ nhân mọc vảy, cảm thụ thống khổ đồng dạng như đối phương, chứ không thể giao lưu cùng với người trong ký ức.
Bạch Vụ cảm thấy chức năng này vẫn chưa hoàn thiện, cho dù cô bé đáng thương thật sự dùng loại năng lực này ở trên phim ảnh Nhật Bản, ngươi cũng chỉ có thể theo dõi cốt truyện, không thể nửa đường để cho diễn viên thay đổi tư thế, chuyện này có gì thú vị?
Hắn trở về hiện thực một lần nữa, bắt đầu mở ra trang kế tiếp.
Trong quá trình này, nhóm người Ngũ Cửu đích xác cảm ứng được loại dao động năng lượng Ác Đọa nào đó, như thể đang lôi kéo Bạch Vụ.
Nhưng trị số đồng hồ của Bạch Vụ...vẫn là 0.
Với tư cách là đội ngũ vương bài trong tiểu tổ vương bài, nhóm người Ngũ Cửu đã từng chứng kiến đồng đội hóa thành Ác Đọa...
Họ biết loại ký ức đó khủng khiếp như thế nào, cho nên đối với sự bình tĩnh của Bạch Vụ, đều cảm thấy bất khả tư nghị.
Doãn Sương vẫn cho rằng, ở trong toàn bộ đội ngũ, trừ mình ra, đều là quái vật.
Nhưng hiện tại nàng cảm thấy...quái vật cùng với quái vật là không thể quơ đũa cả nắm, so sánh cùng với Bạch Vụ, bọn họ mới là người bình thường.
Thời gian trôi qua từng chút một.
Trong thời gian tiếp theo, Bạch Vụ một mực đắm chìm ở trong bệnh án, hắn khi thì lộ ra vẻ mặt thất vọng, khi thì nhíu mày, nhưng cũng không có hiển lộ vẻ thống khổ.
Lâm Vô Nhu thậm chí còn cảm thấy có lẽ cái gọi là ý thức thay thế, cũng sẽ không có mạnh như vậy...có lẽ ta cũng có thể làm được?
Y cũng chỉ là suy nghĩ một chút, cũng không có bởi vì tò mò mà đọc bệnh án, làm ra hành vi của đồng đội heo.
Ở trong quá trình Bạch Vụ xem xét các loại hồ sơ và bệnh án, Lâm Vô Nhu thăm dò mấy lần, tổn hại Bạch Vụ vài câu, phát hiện ra Bạch Vụ không có phản ứng.
Bạch Vụ ở trong quá trình tiến vào ký ức, như thể không nghe được động tĩnh tại ngoại giới.
Vì vậy mấy người liền trò chuyện về hắn.
"Đội trưởng, người mới này còn rất thú vị, ngươi tìm được ở nơi nào vậy?" Lâm Vô Nhu nhìn về phía Ngũ Cửu.
Mọi người ngược lại là rất kinh ngạc, muốn từ trong miệng kẻ này đạt được đánh giá rất thú vị, là thật sự hiếm thấy.
"Còn nhớ cuộc điều tra trước đó mà đội thẩm vấn đã tham gia không? Liên quan đến tầng ba và bốn, đám quý tộc kia lén mở đánh cuộc. Hắn là một người nô lệ trong đó, bị đưa đến khu vực màu xanh, nội dung đánh cuộc chính là Bạch Vụ có thể sống sót bao lâu." Ngũ Cửu ý vị thâm trường nói: "Đó chính là Bạch Vụ lần đầu tiên đi ra ngoài tháp, lần này là lần thứ hai hắn đi ra ngoài tháp, lần đầu tiên hắn ở khu vực màu xanh đơn độc sinh tồn gần hai giờ. Hơn nữa còn là khu khắc nghiệt."
"Khu khắc nghiệt..." Vương Thế trừng to mắt,
Nhiệt độ ở khu vực kia chính là 70 hoặc 80 độ, hoặc âm 20 - 30 độ, nếu như không có cách nào nhanh chóng tìm được khu vực nhiệt độ bình thường, trong vòng nửa giờ, người liền sẽ chết...
"Điều thú vị là, nhà cái vì để cho Bạch Vụ mau chóng tử vong, và để cuộc đánh cược trở nên thú vị, đã phái một sát thủ đi đến khu vực kia ám sát Bạch Vụ. Nhưng bị Bạch Vụ dùng ngôn ngữ kích động ra dao động tâm tình, Ác Đọa ở phụ cận ngửi được mùi, giết chết sát thủ, mà Bạch Vụ thì cướp đi dĩa quay, trở lại Tòa Tháp, bởi vậy, mới bị ta tìm được."
Dạng thao tác này quả thật làm cho người ta không tưởng được. Theo như lời của Ngũ Cửu, Bạch Vụ như thể là một vật cách điện Ác Đọa.
"Ác Đọa giết chết sát thủ mà nhà cái phái đến, lại không có cảm ứng được tên tiểu tử này...cũng có nghĩa là, cho dù là ở khu khắc nghiệt, hắn vẫn luôn bình tĩnh?" Lâm Vô Nhu khó có thể tưởng tượng bộ dáng một người lộ ra vẻ mặt bình tĩnh ở trong hoàn cảnh cực nóng và cực lạnh,.
"Bạch Vụ...hẳn là khuyết thiếu một ít tâm tình." Doãn Sương bỗng nhiên nói.
"Đây là lời giải thích hợp lý nhất."
"Quan tâm làm gì, chỉ cần không phải phản xã hội, ở chỗ của chúng ta, tên tiểu tử này chính là một thanh vũ khí sắc bén." Lâm Vô Nhu lần thứ hai đưa ra bình luận tích cực.
Lúc này, Bạch Vụ kỳ thật đã thanh tỉnh, ý thức thoát ra từ trong trí nhớ của Ác Đọa một lần nữa.
Nhưng bụng dạ của hắn rất đen tối, tiếp tục duy trì bộ dáng lúc trước, nhịp tim đập thậm chí hô hấp cũng đều chưa từng thay đổi, nghe mọi người đánh giá về mình.
Ở sâu trong nội tâm, Bạch Vụ cũng rất muốn biết những người này có đáng để tín nhiệm hay không.
"Chẳng lẽ đám quý tộc kia chưa có tới gây phiền toái sao? Đội trưởng ngươi là làm sao biết vị trí của hắn? Tầng thứ tư đánh cuộc, ta nhớ được đã tra xét thật lâu, vẫn gần như không có bất kỳ manh mối nào."
"Lúc ấy có một nữ nhân gọi điện thoại, nói cho ta biết một sự tình. Bảo ta đi trước đám người nhà cái một bước, cứu Bạch Vụ."
"Nữ nhân?" Vương Thế nhíu mày.
"Vấn đề này vẫn đang được điều tra, tạm thời không có tin tức, chỉ có thể xác định nữ nhân đó tới từ tầng 3 tầng 4, ít nhất là quý tộc. Sau khi trở về Tòa Tháp, ta sẽ hỏi Bạch Vụ một chút."
"Hắn có thể biết cái gì?" Lâm Vô Nhu hừ nhẹ.
Ngũ Cửu rất nghiêm túc nói: "Nếu như chỉ là thiếu hụt tâm tình, không đủ để sinh tồn tại khu khắc nghiệt, có thể lợi dụng hoàn cảnh chung quanh một cách hợp lý, tìm ra phương pháp tác chiến có lợi nhất đối với chính mình, đây mới là chỗ ta xem trọng hắn."
Thương Tiểu Ất gật gật đầu.
Y có thể cảm nhận được, Bạch Vụ cũng giống như mình, dường như tương đối cảm thấy hứng thú đối với Ác Đọa.