Chương 6: Giết gà dùng đao mổ trâu
Hắn đại khái đoán được tác dụng của thứ này, tập trung ánh mắt, nhanh chóng xác nhận suy đoán của mình:
[Một kiện thiết bị, rất đơn giản, quay nó, ngươi liền có thể ra ngoài. Nhưng quá trình này cần một phút đồng hồ, so với tám giây trở về thành còn muốn lâu hơn, cho nên hãy xác nhận trong bụi cỏ không có mai phục.]
Sau khi xác định cách dùng thiết bị, Bạch Vụ định rời đi, nhưng vừa định quay đĩa, hộp thoại lại xuất hiện.
[Mức độ thăm dò khu vực hiện tại, 4,5%. Còn lại 35 con Ác Đọa. Còn chưa lấy được mảnh vỡ ghép hình tận thế. Đánh giá của ta: Đi ngang qua sân khấu. Nhưng nếu là một người mới đến, có thể còn sống sót liền đã không tệ. Đề nghị tạm thời từ bỏ việc thay đổi hiện trường, nhanh chóng rời đi.]
Mức độ thăm dò, mảnh vỡ ghép hình tận thế...
Lại là những khái niệm không biết, ghi chú hẳn là chỉ có ta có thể nhìn thấy, nói như vậy, những người khác hẳn là không biết về mức độ thăm dò cùng với mảnh vỡ ghép hình tận thế.
Xem ra thành phố đổ nát này cất giấu một ít bí mật...không đúng, xác thực mà nói, là thế giới ngoài tháp cất giấu không ít bí mật.
Bạch Vụ không do dự, tuy rất hiếu kỳ đối với 100% mức độ thăm dò, cùng với tìm được mảnh vỡ ghép hình, liền sẽ phát sinh chuyện gì, nhưng hắn không có cải biến kế hoạch.
Hắn lịch sự mỉm cười với chiếc còng tay.
Nụ cười lịch sự này, thậm chí còn trào phúng hơn tất cả những lời khiêu khích trước đó cộng lại…
Trong sòng bạc, nhóm khách cá cược cũng bắt đầu miệng phun hương thơm.
Sau đó hắn dễ dàng thoát khỏi còng tay, quá trình diễn ra suôn sẻ khiến cho Bạch Vụ khó hiểu.
"Hi vọng trong tháp sẽ thú vị hơn."
Sau một phút đồng hồ, thân ảnh của Bạch Vụ biến mất.
Tại tầng hai toà tháp, cứ điểm của phân bộ quân đoàn điều tra ngoài tháp, nơi trú quân của đội 7.
"Tính danh Bạch Vụ, tuổi tác không biết, đoán chừng mười tám mười chín tuổi, giới tính nam."
Ước chừng ba giây, tổ trưởng tổ thẩm vấn báo cáo cho đội trưởng, xấu hổ nói: "Hết...hết rồi."
"Hết rồi?" Ngũ Cửu nhíu mày, Lưu Mộ ở bên cạnh bật cười.
"Ngũ Cửu, nghiệp vụ thẩm vấn của đội 7 các ngươi không ổn rồi, thẩm vấn nửa ngày, chỉ hỏi ra tính danh và giới tính, à, không đúng, giới tính cũng không cần hỏi, không ngờ chỉ hỏi được danh tính? Ha ha ha ha ha ha..."
Tổ trưởng tổ thẩm vấn cúi đầu, không dám lên tiếng, trong nội tâm nhỏ giọng, tính danh vẫn là đối phương nói ra theo phép lịch sự...
Lưu Mộ thân cao 2m, dáng vẻ khôi ngô.
Mà Ngũ Cửu thì rất gầy, chỉ cao 1m6, bỏ giầy ra là 1m59, y nguyên bản có một cái tên rất dễ nghe, gọi là Cổ Thanh Ngọc.
Nhưng từ lúc Lưu Mộ bắt đầu gọi y là Ngũ Cửu (Ngũ cửu là 59), các đội trưởng phân đội khác cũng nhao nhao gọi y là Ngũ Cửu.
Tuy Ngũ Cửu chỉ cao 1m59, lại là con át chủ bài trong toàn bộ quân đoàn điều tra ngoài tháp.
Ngũ Cửu trợn mắt nhìn Lưu Mộ, sau đó quay sang tổ trưởng tổ thẩm vấn, nói: "Cho ta một lời giải thích."
Tổ trưởng tổ thẩm vấn lộ ra biểu tình càng xấu hổ hơn: "Đội trưởng...thật sự là mọi thủ đoạn thẩm vấn đều vô dụng đối với hắn, trái lại còn một mực bị hắn dẫn dắt."
Bị đối phương dẫn dắt...thẩm vấn không thành, biến thành nói chuyện khách sáo?
Lưu Mộ lộ ra vẻ kinh ngạc, chế giễu thì chế giễu, gã cũng sẽ không thực sự nghi ngờ năng lực chuyên môn của đội thẩm vấn.
Đội 7 chính là tinh nhuệ trong quân đoàn điều tra ngoài tháp, từ thẩm vấn cho đến công việc nội bộ, tác chiến, gián điệp tình báo, ở trong mấy phân bộ, đều là ưu tú nhất trong toàn bộ quân đoàn.
"Ngươi đến cùng thẩm vấn như thế nào?" Lưu Mộ rất ngạc nhiên.
Ngũ Cửu mặt trầm như nước, đưa mắt về phía tổ trưởng tổ thẩm vấn: "Kể chi tiết cho ta."
Tổ trưởng tổ thẩm vấn đại khái cũng là lần đầu tiên gặp được khúc xương khó gặm như vậy, ủy khuất nói: "Đội của ta có bốn thành viên, bốn người đều ở trong quá trình thẩm vấn, hỏi một hồi liền biến thành bên bị thẩm vấn."
"Uy hiếp, ép buộc và dụ dỗ đều vô dụng đối với hắn, ngược lại là hắn thường xuyên chỉ ra những thiếu sót trong phương pháp thẩm vấn của bọn ta. Đồng thời nói cho bọn ta những gì cần làm trong một cuộc thẩm vấn..."
"Nói ra có chút khó tin, thẩm vấn đến đằng sau, quả thật giống như là mấy người bọn ta là đệ tử, tên tiểu tử kia là giáo viên vậy."
"Không mắc mưu đối với các loại bẫy thiết lập, ngược lại còn hiểu rõ tính cách của từng thành viên, gián tiếp hiểu được tình cảnh hiện tại..."
Nghe những lời này, sắc mặt của Ngũ Cửu ngược lại không có khó coi như vậy.
"Hắn hỏi cái gì?"
"Đây là chỗ kỳ quái hơn, vấn đề hắn hỏi, hoặc là chúng ta không trả lời được, hoặc là đơn giản đến mức làm cho người ta không biết phải nói gì."
"Ví dụ, có bao nhiêu tầng trong tòa tháp? Ai biết được loại vấn đề này? Mọi người chỉ biết rằng hiện tại có sáu tầng, nhưng ai cũng chưa đi đến tầng sáu, không biết liệu phía trên còn có tầng thứ bảy hay không."
"Sau đó hắn lại hỏi, chuỗi sức mạnh và trình tự thiên phú là cái gì, loại vấn đề mà ngay cả trẻ con cũng biết này, hắn lại không rõ ràng, ngược lại còn hỏi đi hỏi lại một vài chi tiết."
"Sau đó còn hỏi sự tình Ác Đọa, những vấn đề hắn hỏi này, dường như là thật sự muốn biết, mà cũng không phải là cố ý hỏi một số vấn đề đơn giản. À đúng rồi, hắn còn yêu cầu một phần danh sách trình tự thiên phú hoàn chỉnh."
Ngũ Cửu và Lưu Mộ nhìn nhau, Lưu Mộ thử thăm dò nói: "Mặc dù không biết ngươi kiếm người này từ nơi nào, nhưng tổ thấm vấn của đội 13 chúng ta thiếu người, hay là ngươi giao người này cho ta?"
Ngũ Cửu tức giận nói: "Đưa vào tổ thẩm vấn? Ngươi thật đúng là giết gà dùng đao mổ trâu."