Chương 64: Không đúng
"Người thứ năm gọi là Lưu Chanh Tử."
"Cái tên này là bình thường."
"Thứ sáu gọi là Lần Sau Cũng Không Nhất Định."
Lưu Chanh Tử vốn đang cảm thấy buồn cười, tiểu ca ca thật sự có ý tứ, tuy những đội viên này không tồn tại, nhưng đặt tên cũng quá ác.
Nhưng nghe được danh tự của chính mình, Lưu Chanh Tử sửng sốt.
Đây là tình huống như thế nào, Bạch Vụ đặt tên mình vào đây là có ý gì?
Ám chỉ hắn muốn Bạch Phiêu ta?
Trên đường trở về, Lưu Chanh Tử càng suy nghĩ càng thấy không đúng.
Chính mình giúp đỡ Bạch Vụ chuẩn bị mọi thứ, xử lý thỏa đáng, thậm chí còn thương lượng việc chia sẻ lợi nhuận với nhà tài trợ hậu trường buổi phát sóng trực tiếp bên ngoài tòa tháp.
Nhưng máy ảnh của ta đâu?
Ta làm tất cả những điều này là vì máy ảnh, nhưng máy ảnh lại nằm trong tay Bạch Vụ, bởi vì phải cầm ra ngoài tháp thăng cấp. Ở trong quá trình này, Bạch Vụ có thể tùy ý sử dụng máy ảnh. Chính mình chẳng khác nào là cái gì cũng không nhận được.
Nếu nghĩ kỹ lại, đây không phải chính là bị Bạch Phiêu sao?
Lưu Chanh Tử phồng má trừng mắt nhìn Bạch Vụ, nói: "Máy ảnh không phải là có thể sử dụng hai lần sao? Ta đề nghị ngươi ít nhất phải giữ lại cho ta một lần cơ hội sử dụng."
Hai người đang ở trên đường đi đến chỗ ở của Bạch Vụ, tầng dưới chót có rất ít công cụ truyền tin, vì để cho Lưu Chanh Tử dễ dàng liên hệ, Bạch Vụ liền định để cho Lưu Chanh Tử biết chỗ ở của mình.
Nhắc tới máy ảnh, Bạch Vụ nghĩ tới một sự kiện: "Hai ta cũng coi như đồng bạn hợp tác, có thể hay không nói cho ta biết, chiếc máy ảnh này đến cùng có gì đặc thù, nó đã từng chụp thứ gì?"
Bước chân của Lưu Chanh Tử trì trệ, thần sắc có chút mất tự nhiên: "Ai nói với ngươi trong máy ảnh có gì?"
"Loại câu hỏi này là không cần thiết, vì ta tin rằng chiếc máy ảnh này đã chụp một số bức ảnh, nên tự nhiên có cơ sở để phán đoán." Bạch Vụ lấy máy ảnh ra, nói: "Nét mặt của ngươi cũng đã bán rẻ ngươi, nếu là đồng bọn hợp tác, không bằng nói một chút nghe thử? Đương nhiên, nếu như không thể nói, ngươi có thể cự tuyệt."
Lưu Chanh Tử gật gật đầu, nàng cũng không có quá kiên trì, dù sao thì chuyện này cho đến bây giờ vẫn còn đang phát sinh.
"Hai năm trước, hai người bạn của ta biến mất."
Hai người đã đi đến cửa nơi ở của Bạch Vụ, những lời này của Lưu Chanh Tử khiến cho Bạch Vụ đoán được khả năng nào đó.
"Đi vào rồi nói."
Đi tới cửa nhà Bạch Vụ, Lưu Chanh Tử nhìn quanh, phát giác ra còn khá sạch sẽ, hoàn toàn bất đồng với bạn trai số 4 cùng với bạn trai số 6 của mình, nhưng rất tương tự với bạn trai số 2.
Nam nhân thích sạch sẽ và ngăn nắp có thể được thêm một ít điểm.
"Tòa Tháp có thứ bậc rõ ràng, người tầng trên khi dễ người phía dưới, là chuyện thường xảy ra. Chẳng qua thông qua quân đoàn bảo vệ Tòa Tháp, nếu như nắm giữ chứng cớ thiết thực trong tay, cũng có thể tiến hành tố giác đối với quý tộc tầng cao."
Bạch Vụ rót một cốc nước cho Lưu Chanh Tử, Lưu Chanh Tử không nhanh không chậm nói: "Ba năm trước, liền có nữ nhân tầng dưới chót mất tích trong vòng một tuần liên tiếp. Điểm giống nhau chính là rất xinh đẹp."
"Người tầng dưới chót đi lên ba tầng trên, kết cục phần lớn đều giống nhau, nam nhân sẽ bị an bài đi đánh cuộc sinh tồn, nữ nhân cũng có một bộ phận sẽ như vậy, nhưng nữ nhân xinh đẹp, thường thường sẽ trải qua chuyện khác trước..."
Nàng hiếm khi lộ ra biểu tình tức giận: "Về phần sẽ trải qua chuyện gì, không cần ta nói, ngươi cũng hiểu."
Bạch Vụ gật gật đầu.
Ở kỷ nguyên Tòa Tháp chế độ xã hội thoái trào, xác suất xảy ra những chuyện này quả thực rất cao.
Những nữ nhân kia...kết cục tự nhiên không thể nào tốt.
"Mà sau khi người tầng trên đã chơi chán, các nàng cũng sẽ không trở về, mà là được an bài đi ra ngoài tháp. Ta nghe người ta nói, Ác Đọa ngoài tháp đều là do người biến thành, ngươi nói xem có thể vào một ngày nào đó, vào thời điểm ngươi ra ngoài tháp điều tra, sẽ gặp được người trong Tòa Tháp?" Tâm tình của Lưu Chanh Tử càng ngày càng chán nản, nàng lắc đầu, uống một hơi cạn cốc nước: "Ta tự nhiên không muốn để ý tới những giao dịch dơ bẩn này. Kỳ thật trước kia ta làm việc khác, ta và hai người bạn tốt hùn vốn mở một cửa tiệm bán quần áo, muốn để cho người tầng dưới chót, cũng có thể mặc đồ đẹp."
"Ha ha, đừng nhìn ta như vậy, ta cũng đã từng là người có lý tưởng cao cả." Một nụ cười bất chợt nở trên khuôn mặt nàng, có chút tận lực xua đuổi một ít tâm tình: "Chỉ là về sau, các nàng biến mất. Mục tiêu nguyên bản cần ba người cùng nhau thực hiện, tự nhiên cũng không còn tồn tại. Cửa hàng đóng cửa, ta xem như tránh được một kiếp, cũng không còn tâm tình làm nghề trước kia."
Nắm chặt hai bàn tay, Lưu Chanh Tử cười không ra tiếng: "Các nàng...nếu như không xen vào việc của người khác thì tốt rồi."
Lưu Chanh Tử cũng không có nói máy ảnh tới từ đâu.
Cũng không có nói cuộn phim bên trong máy ảnh vì sao không có.
Nhưng Bạch Vụ đã suy luận ra một đáp án gần với chân tướng.
Hai người bạn tốt của Lưu Chanh Tử, có thể đã cố gắng điều tra sự tình lừa bán thiếu nữ tầng dưới chót của những người tầng trên.
Đây không phải là sự tình mà người tầng dưới chót có thể can thiệp, những thiếu nữ mất tích đó, phần lớn đều không có chỗ nương tựa, hai người bạn tốt của Lưu Chanh Tử, có thể tại tầng dưới chót mở một cửa hàng, điều này cho thấy ba nữ nhân này đều có kỹ năng và mối quan hệ nhất định.
Về mặt lý thuyết mà nói, nhóm người háo sắc tầng trên muốn chơi nữ nhân, sẽ không lựa chọn người như vậy.