Tận Thế Trò Chơi Ghép Hình

Chương 66: Môn đồ số 7

Chương 66: Môn đồ số 7

"Nó hiện tại đang ăn thi thể của lão Tam, chúng ta nếu như có thể trấn tĩnh lại, có lẽ sẽ có thể...tránh thoát một kiếp?" Thiếu niên nhút nhát e lệ, mong chờ một cách yếu ớt.
Đầu trọc chỉ là bất đắc dĩ cười cười, nói: "Chúng ta đều sắp chết rồi, đừng có ôm kỳ vọng, thế giới ngoài tháp, cơ hội có người đụng phải chúng ta là rất nhỏ. Tam ca không bao lâu liền sẽ bị ăn sạch, một chút thời gian cuối cùng này, vẫn nên nghĩ về điều gì đó đẹp đẽ."
Bên trong hốc cây rơi vào trầm mặc một lần nữa, không có dĩa quay, cho dù Ác Đọa bên ngoài kia không tồn tại, ba người bọn họ cũng sẽ bởi vì các loại thuộc tính tiêu cực giáng lâm, bị hành hạ đến chết.
Đầu trọc đã sớm từ bỏ cảm giác tình hình bên ngoài, thu hồi toàn bộ ý niệm trở về, chờ đợi cái chết.
Ước chừng ba mươi giây sau, người cầm đầu đội ngũ - đại hán râu quai nón kia nói: "Có lẽ chúng ta sẽ chết, nhưng ít ra không thể chờ chết. Hết mưa rồi, chúng ta có thể thử thoát khỏi chỗ này. Lão Tứ, Tiểu Ngũ, hai người các ngươi xốc lại tinh thần cho ta!"
Thủ lĩnh có chút chậm chạp đứng lên, gã như thể có chút choáng váng, khuôn mặt đường nét cứng rắn của gã, ngược lại là làm ra tác dụng cổ vũ nhất định.
Nhưng tiếng bước chân truyền đến từ bên ngoài hốc cây, lại làm cho ba người bên trong hốc cây đều run sợ.
Ác Đọa làm sao tới nhanh như vậy?
Ba người tuy cũng biết khó thoát khỏi cái chết, nhưng thật sự không nghĩ tới, tốc độ ăn nhân loại của Ác Đọa lại nhanh đến loại trình độ này.
Nhưng đúng lúc này, từ ngoài hốc cây truyền đến một thanh âm khác: "Ba người các ngươi có thể đi ra ngoài cho ta nhìn được không? Trời mưa lần tiếp theo sẽ là 300 giây sau, thời gian cấp bách, muốn sống sót, tốt nhất các ngươi nên đi ngay, vừa dò xét địa hình, vừa trao đổi tin tức."
Là người!
Ba người đều chấn động, tuy thanh âm của người tới nghe trẻ tuổi giống như Lão Ngũ, nhưng thanh âm lười biếng này, hiển lộ rất có lực lượng!
Ba người vội vàng đi ra từ trong hốc cây, đập vào mi mắt, là những gốc cây to lớn và đủ loại thực vật kỳ dị.
Mà ở bên ngoài hốc cây, có một kẻ quái dị đeo mặt nạ, người mặc áo choàng đen.
"Ngươi...ngươi đến đây lúc nào? Ngươi là quỷ hay là Ác Đọa?" Đầu trọc đã từ bỏ cảm giác, cho nên cũng không biết đối phương tới được bao lâu.
"Khá lắm, là quỷ hay là Ác Đọa, không ngờ ở trong hai lựa chọn, không có một lựa chọn nào có kết quả tốt, ngươi là muốn chết cỡ nào?"
Người tới tự nhiên không phải là quỷ, cũng không phải là Ác Đọa. Mà chính là Bạch Vụ bị bánh xe Roulette kéo tới khu vực này.
Ấn tượng đầu tiên khi được truyền tống đến nơi đây, Bạch Vụ cảm thấy khu rừng nhiệt đới này cực kỳ quái dị.
Khoảng cách giữa thực vật và thực vật là hoàn toàn giống nhau, hơn nữa diện tích được bao phủ bởi những tán cây khổng lồ cũng giống hệt nhau về mặt thị giác.
Mặc dù có vẻ như những thực vật này có hình thái khác nhau, nhưng trên thực tế không gian chúng chiếm dụng là hoàn toàn bằng nhau.
Hắn nhìn hốc cây trước mắt, bắn ra một ghi chú như này:
[Tiểu đội năm người vì sao chỉ còn ba người? Ác Đọa nhỏ yếu vì sao liên tiếp giết ngược? Dĩa quay vì sao đồng thời bị hủy? Gã nam tử trọc đầu đã trải qua những nỗi buồn gì sau cái đầu trọc lóc của mình? Sau bề ngoài cường tráng của râu quai nón, cất giấu bí mật không ai biết như thế nào? Đằng sau tất cả những điều này là sự méo mó của bản chất con người hay sự đánh mất đạo đức? Hoan nghênh đi đến thế giới môn đồ số 7.]
Môn đồ số 7?
Có rất nhiều thông tin được tiết lộ trong đoạn ghi chú này, đội ngũ này đã chịu một đòn nặng nề, hơn nữa Ác Đọa không có tiêu diệt toàn bộ bọn họ, mà là lựa chọn hủy diệt dĩa quay của bọn họ. Mặt khác...
Con Ác Đọa này, là sư huynh đồng môn của Lợi Á.
Thủ hạ của vị "lão sư" kia chính là môn đồ số 7.
"Các hạ là người nào?" Mở miệng chính là đội trưởng rắn rỏi của tiểu đội năm người, Dương Chấn.
Các hạ? Người này nói chuyện ngược lại là rất lạc hậu.
Bạch Vụ liếc nhìn Dương Chấn:
[ Chuỗi sức mạnh cấp ba một đoạn. Đáng tiếc Hollywood đã đóng cửa bảy trăm năm, không quay Wolverine phần 5, bằng không thì hình tượng rắn rỏi tiêu chuẩn như vậy, không đóng phim thật là đáng tiếc. Ta phải nhắc nhở ngươi, gã có một suy nghĩ trong đầu: gã muốn giết ngươi, cướp đi dĩa quay của ngươi. Chẳng qua hiện tại gã đang rất "Hỗn loạn" .]
Bạch Vụ không kỳ quái, ba người này nếu như không có dĩa quay, liền có nghĩa là vĩnh viễn không trở về được.
Mà chính mình xuất hiện, chỉ cần bọn họ biết toạ độ, đều có thể dẫn người tới nghĩ cách cứu viện.
Nhưng hiện tại chính mình là một quái nhân đeo mặt nạ làm cho người ta nhìn không thấu, mặc kệ biểu hiện khoa trương bao nhiêu, cũng sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng gì.
Cho dù Cảng Nhặt Nhạnh trong tháp đang trực tiếp, nhưng bọn họ không nghe được thanh âm.
"Ngươi đã tổn thất hai người đồng bạn, hai người bọn họ chết là do các ngươi khinh địch. Chuỗi sức mạnh cấp ba một đoạn vốn là rất yếu, hơn nữa, phương hướng cảm giác của ngươi không quá tốt, nếu ta không có đoán sai, các ngươi đã ở trong này vượt qua bốn giờ. Tốt nhất nên suy nghĩ rõ ràng, đừng có làm ra quyết định hối hận."
Dương Chấn cả kinh, chỉ cần liếc mắt liền có thể nhìn ra đẳng cấp chuỗi sức mạnh?
Chẳng lẽ là cao thủ cảm giác cấp bốn trở lên?
Không, không đúng, chỉ là một người cảm giác đơn độc...làm sao có thể đến khu vực này một mình.
Người này rất mạnh!
Dương Chấn cho ra kết luận.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất