Chương 93: Hợp đồng dài hạn
Người tổ thấm vấn ngược lại là không mang theo, chủ yếu là sợ quân đoàn bảo vệ nhìn ra, người tổ thấm vấn không có bổn sự phá án gì, toàn bộ đều dựa vào một mình Bạch Vụ.
Bạch Vụ cười cười, hiểu đại khái: "Quân đoàn điều tra chúng ta, cho tới nay đều được xưng là quân cấp thấp, người quân đoàn bảo vệ một mực không có để mắt chúng ta, nếu có thể vượt lên trước trong vụ án lần này, liền có thể khiến cho bọn họ mất sạch thể diện."
Ngũ Cửu gật gật đầu nói: "Quân đoàn bảo vệ Tòa Tháp tuy nội bộ mục nát, nhưng bọn họ cũng có không ít nhân tài, hơn nữa bọn họ đã nắm giữ không ít tin tức về vụ án, cũng chính là, bọn họ đã phá một nửa vụ án này. Những tin tức này bọn họ sẽ không tiết lộ cho chúng ta. Vấn đề này không dễ xử lý."
Nếu như làm hư hại, thành tích phá một trăm vụ án trước đó, cũng chẳng khác nào là uổng phí. Đây coi như là quân đoàn bảo vệ Tòa Tháp đang chơi ngáng chân.
Bạch Vụ gật gật đầu, nói: "Cho nên ta sẽ có cơ đi đến tầng 3 tham quan một chút?"
"Đúng vậy, tuần này ngươi còn hai ngày nghỉ. Hai ngày này ngươi có thể hoạt động tự do, nhưng hai ngày sau, ngươi phải đi đến tầng 3 với ta."
Ừm, như vậy vẫn còn thời gian đi ra ngoài tháp một lần nữa, sau đó trở về thu thập quân đoàn bảo vệ.
Bạch Vụ gật gật đầu, rời khỏi phòng làm việc của Ngũ Cửu.
...
...
Tại tầng dưới chót Tòa Tháp.
"A Minh, ngươi cảm thấy tỷ tỷ có xinh đẹp không?" Ở trong Quả Cam Nhỏ, Lưu Chanh Tử đang dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Diệp Vị Minh, thỉnh thoảng chớp mắt ra hiệu vài cái.
"Xinh đẹp, tỷ tỷ là người xinh đẹp nhất ta từng thấy, tỷ tỷ, tiền công tính như thế nào?"
Lưu Chanh Tử giả vờ không nghe thấy nửa câu sau, còn nói thêm: "Vậy tỷ tỷ làm bạn gái của ngươi nhé?"
"À, được, bạn gái tỷ tỷ, hãy giải quyết tiền công cho bạn trai."
"..."
Cuộc nói chuyện giữa hai người đã kéo dài được năm phút., Lưu Chanh Tử có ý định thu tiểu nam hài vào ao cá, thuận tiện Bạch Phiêu.
Nhưng Diệp Vị Minh là một người rất đơn thuần, y chỉ muốn toàn tâm toàn ý kiếm tiền, sự cố chấp đối với tiền, vượt quá sức tưởng tượng của Lưu Chanh Tử.
Đến nỗi Lưu Chanh Tử có chút nghi ngờ về mị lực của mình.
"Ta đều đã là bạn gái của ngươi, nào có ai lại đòi tiền bạn gái của mình?"
"Vậy sao...vậy thì chúng ta chia tay, cô chủ có thể giải quyết tiền công không?"
Logic rõ ràng, Diệp Vị Minh không sợ chút nào.
Lưu Chanh Tử hít thở sâu ba lần, cố nén giận, cười nói: "A Minh này, tỷ tỷ nhìn thấy ngươi, liền cảm thấy tim đập thình thịch, ngươi nhất định là oan gia kiếp trước của ta, về sau ngươi phải thường xuyên đến tìm tỷ tỷ chơi nha."
Lưu Chanh Tử quyết định thử lại lần nữa, nhưng Diệp Vị Minh đã phá vỡ phòng tuyến bằng một câu duy nhất:
"Được, ta cũng có thể tiếp nhận dịch vụ đi kèm, nhưng phải trả thêm tiền."
"..."
Lưu Chanh Tử hoàn toàn không nói nên lời, hiện tại nàng mới phát hiện ra, chính mình đã thực sự nhìn sai rồi.
Lúc bắt đầu Diệp Vị Minh vội vàng hấp tấp chạy vào, lộ ra mình là người thân mang tuyệt kỹ, rồi lại lộ ra bộ dáng muốn chứng tỏ bản sự của mình.
Loại người này rất thường thấy tại tầng dưới chót, bọn họ có kỹ năng, nhưng không thể dùng ở trên đào quáng, mà ở tầng dưới chót, chức nghiệp nghiêm túc, đã ít lại càng ít.
Nhưng giờ đây Diệp Vị Minh mới lộ rõ bản chất là kẻ ham tiền.
Sau khi để cho mọi người hiểu rằng mình là người không thể thay thế, y lập tức bắt đầu đòi tiền. Rõ ràng lúc đầu chỉ nói là thử một chút, không cần tiền, hiện tại liền há miệng muốn tiền lương.
A Minh không hề ngây thơ chút nào, có thể nói là khá lém lỉnh và khôn khéo.
Lưu Chanh Tử bất đắc dĩ, bắt đầu thảo luận về tiền lương và hợp đồng dài hạn với Diệp Vị Minh.
Nàng nào biết được, Diệp Vị Minh đến từ Quỷ Thôi Ma Sự Vụ Sở, mà người Sự Vụ Sở đều là thần giữ của.
Sau khi không thể lay chuyển được Diệp Vị Minh, Lưu Chanh Tử đau lòng trả tiền. Đồng thời ký kết một phần hợp đồng dài hạn cùng với Diệp Vị Minh.
...
Vào thời điểm hai người đang đang thương thảo chi tiết hợp đồng, Bạch Vụ cũng đang vội vàng đi đến Quả Cam Nhỏ.
Hắn đã bí mật thay trang phục và đạo cụ ở chỗ khuất, trên đường đi liền không có ai chú ý hắn.
Tiến vào Cảng Nhặt Nhạnh, Bạch Vụ ở trong những cuộc trò chuyện của người đi đường, phát hiện ra Constantin đã trở thành người nổi tiếng.
Chẳng qua nội dung câu chuyện...nghe hơi là lạ.
Ba người Dương Chấn trở thành đại anh hùng, hi sinh chính mình ở ngoài tháp, bị quái vật cây vây khốn, tranh thủ thời gian cho Constantin và con của cố nhân chạy trốn.
Cuối cùng Constantin mang theo đại quân cứu viện, đánh chết quái vật, giải cứu ba người đồng đội.
Bạch Vụ rất phục, không biết Lưu Chanh Tử đã tìm được người nào lanh lợi như vậy.
Về phần kết cục của ba người Dương Chấn, không lâu sau khi Bạch Vụ về Tòa Tháp gặp mặt cùng với Ngũ Cửu, Ngũ Cửu liền dẫn người thông qua toạ độ Bạch Vụ cung cấp, mang ba người về.
Về sau ba người sẽ bị an bài ở trong phòng thẩm vấn, cũng chính là nơi chuyên môn hỏi đáp mà Bạch Vụ nhắc đến.
Nếu như chứng minh được sự tình là như Gia ẩn nói, vậy sẽ xử lý theo pháp luật. Chẳng qua Bạch Vụ đã đặc biệt dặn dò, giữ lại Tần Lâm.
Người sở hữu Cò Quay Vui Buồn, kỳ thật tâm nhãn cũng không xấu, chỉ là quá ngu ngốc, Dương Chấn làm những chuyện như vậy, y cũng hoàn toàn không biết rõ tình hình.
Tương lai ra ngoài tháp, nói không chừng có thể dẫn theo để cho y lập công chuộc tội, người này há mồm như khai quang vậy, có thể khiến cho hiệu suất Ký Linh tăng mạnh.
...