Tận Thế Xuyên Qua Viễn Cổ Bộ Lạc Làm Ruộng Xây Dựng Cơ Sở Hạ Tầng

Chương 29: Hầm thuần thiên nhiên

Chương 29: Hầm thuần thiên nhiên
Liên tiếp mấy ngày.
Có Nam Phong và những người khác hỗ trợ, hầm trú ẩn đã thành hình dáng thô.
Căn mang tin tức đến nói Vu vốn định sẽ thực hiện kế hoạch, nhưng vì bộ tộc Điểu gặp chuyện bất ngờ, cần Vu đích thân đến xử lý. Lần này, thời gian Vu đến có lẽ sẽ vào mùa mưa Quý.
"Trường Hạ, ngươi qua đây —— "
Bỗng nhiên, Trầm Nhung gọi lớn tên Trường Hạ, bảo cô qua đó một chuyến.
Hắn đang ở phía chính diện, bên cạnh những hầm lò đã đào xong, theo yêu cầu của Trường Hạ, diện tích mỗi hốc hầm đều rất rộng rãi. Kết hợp với việc lắp đặt ba cửa sổ cho mỗi phòng, bên trong hầm trú ẩn vô cùng thoáng đãng.
"Trầm Nhung, có việc gì?" Trường Hạ thò đầu ra hỏi.
Cô đang dùng đất vàng, cỏ dại và nhựa cây làm thí nghiệm, cố gắng tìm ra tỉ lệ thích hợp nhất cho loại tường đất này.
"Mặt tường này có vấn đề." Trầm Nhung nghiêm túc nói.
Hắn vẫy tay về phía Trường Hạ, chỉ vào bức tường phía sau, sắc mặt có chút tái. Bận rộn mấy ngày trời, tiến độ đã đến công đoạn làm tường đất, theo lời Trường Hạ, chỉ cần trát thêm vài lớp bùn, lắp cửa sổ là có thể vào ở. Đương nhiên, nếu cầu kỳ hơn thì có thể chế tác thêm một số đồ dùng trong nhà, như bàn, tủ hay giường chẳng hạn.
"Tường có vấn đề? Là sao?" Trường Hạ nhúng tay vào thùng gỗ rửa sạch, rồi đi về phía Trầm Nhung. Mấy người Nam Phong đang bận gần đó cũng tò mò đi theo.
Trầm Nhung gõ thùng thùng vào vách tường.
"Rỗng."
Hắn khẳng định chắc chắn, phía sau bức tường là khoảng không.
Nghe âm thanh thì khoảng không này không hề nhỏ.
Nghe vậy, Trường Hạ và những người khác nhìn nhau.
"Cạy ra xem ——" Trường Hạ nghĩ ngợi rồi nói. Cô vốn định tiếp tục đào sâu, làm một cái hầm lớn hoặc nhà kho. Nhưng Trầm Nhung đã từ chối, đề nghị đào ở phía bên trái, nơi có bóng râm sẽ thích hợp hơn.
Nói xong, mọi người lùi lại phía sau.
Trầm Nhung vung tay, dễ dàng mở được một lỗ trên bức tường như cắt đậu phụ.
Trước mắt bỗng nhiên hiện ra một cửa hang đen ngòm sâu hút, khí lạnh phả vào mặt. Không khí rất tươi mới, không có mùi nấm mốc hay mục rữa. Rõ ràng, hang động này rất sâu, có thể thông với một nơi nào đó.
"Thật sự có!"
"Trường Hạ, giờ làm sao?"
Mọi người lại nhìn nhau. Trường Hạ xây hầm trú ẩn ở đây, đương nhiên đã khảo sát khu vực lân cận, việc đột nhiên xuất hiện một cái động như vậy thật kỳ lạ.
"Đốt đuốc, đi vào xem." Trường Hạ nói.
Bỏ qua thì chắc chắn không thể bỏ qua rồi. Giờ phải đi vào xem cái động này rốt cuộc là thế nào đã.
Chốc lát sau, Á Đông đã chuẩn bị xong mấy bó đuốc.
Mấy người, mỗi người cầm một bó đuốc. Á Đông và Sơn Côn đi đầu, Trường Hạ và những người khác theo sau tiến vào cái hang động đột ngột xuất hiện này.
"Hình như là đi xuống dưới..."
"Có gió, lạnh thật."
"Lạnh, rất tốt."
Câu nói cuối cùng là Trường Hạ nói, lạnh khiến cô nghĩ ngay đến tủ lạnh. Lập tức, cả khuôn mặt Trường Hạ không nén được mà rạng rỡ hẳn lên, cái động này hoàn toàn là một cái hầm tự nhiên lý tưởng. Có điều, cần phải xác nhận xem có an toàn hay không đã.
"Trường Hạ, cái gì mà rất tốt?" Nam Phong vỗ vai Trường Hạ, hỏi.
Mấy ngày nay rèn luyện khiến cơ thể Trường Hạ mỗi ngày một khỏe hơn, khiến người ta vừa kinh ngạc vừa thán phục, không khỏi cảm thán mãi thôi.
Nếu Trường Hạ không bị bệnh, chắc chắn có thể kích hoạt được sức mạnh huyết mạch.
Trở thành một chiến sĩ Đồ Đằng hùng mạnh.
"Hầm." Trường Hạ nói: "Trước đó, ta đã định đào thêm một cái hầm để cất trữ đồ đạc. Như bột, rau dại và thịt chẳng hạn, hầm cần sâu và rộng một chút, quan trọng nhất là không được có ánh nắng mặt trời."
Nghe xong, mọi người đánh giá cái hang động.
Hình như, có vẻ như...
Cái hang động đột nhiên xuất hiện này rất phù hợp.
"Cái động này có thể là hang ổ của một loài dã thú nào đó. Chỉ là, đã bị bỏ hoang từ lâu, có lẽ là do thú đã chết hoặc rời đi."
Trầm Nhung vẫn quan sát hang động, phân tích.
Hang động này rất rộng rãi, khoảng bốn năm trăm bình phương.
Diện tích gần bằng cả hầm trú ẩn phía trên.
Phía trước, vọng lại tiếng của Á Đông, "Trường Hạ, bên này có một lối ra. Hình như là ở đâu đó phía thượng nguồn sông Bạch Hồ, không có nguy hiểm."
Nghe vậy, Trường Hạ đi qua xem xét.
Xác nhận lối ra không có vấn đề gì, bên trong hang động có những vết cào xước.
Có lẽ đúng như Trầm Nhung nói, nơi này từng là hang ổ của một loài dã thú nào đó từ rất lâu trước, nhìn tình hình trong hang thì đã bị bỏ hoang khá lâu rồi.
"Ta định xây một cái cửa ở lối ra, bịt kín lại. Rồi sửa sang, cải tạo cái hang động này thành một cái hầm, tiện cho việc cất trữ đồ đạc." Trường Hạ nhìn về phía Trầm Nhung, nói.
Trầm Nhung gật đầu, nói: "Được."
Hoàn toàn không cần đào hầm đất nữa, cái hang động này quá hoàn hảo. Chỉ cần sửa sang lại, dọn dẹp một chút, thì không gì thích hợp hơn để làm nơi cất trữ đồ đạc cả.
Kiểm tra xong hang động, mọi người lại trở về khu vực hầm trú ẩn.
Trước hầm trú ẩn, trên bãi đất trống chất đầy các loại vật liệu gỗ, đá và nhựa cây.
Các hốc hầm đã đào xong, trát một lớp bùn bên ngoài. Đợi Trường Hạ pha chế được loại bùn tốt, trát thêm hai lớp nữa là có thể lắp cửa và cửa sổ.
"Hầm trú ẩn đẹp thật, lại còn sáng sủa nữa!" Noãn Xuân vui vẻ nói.
Ánh mắt nhìn hầm trú ẩn không hề che giấu sự ghen tị.
Nhưng nghĩ đến nhà mình cũng sắp xây hầm, cảm xúc đó chuyển thành mong chờ. Tương tự, Nam Phong và Á Đông bên cạnh cũng có biểu cảm như vậy.
"Các ngươi nhất định phải đợi ta xây xong bên này mới được động tay đấy nhé?" Trường Hạ hỏi.
Hầm đã đào xong, cô và Trầm Nhung có thể thong thả thu dọn. Cô biết Nam Phong và Noãn Xuân đang nóng lòng muốn xây hầm, dù sao so với ổ thú thì hầm trú ẩn thoải mái hơn nhiều.
Khác với hang động ẩm ướt và âm u, hầm trú ẩn đón ánh nắng, không hề chật chội. Ở trong đó thì ấm áp và dễ chịu.
Nếu không phải chưa chuẩn bị xong thì Trường Hạ đã muốn chuyển đến ở ngay rồi.
"Ta không vội." Nam Phong lắc đầu, nói dối lòng mình.
Noãn Xuân phụ họa: "Ừ, chúng ta đợi ngươi lắp cửa sổ xong rồi mới động tay cũng chưa muộn."
Dù sao bọn họ xây hầm, cũng không định làm to như nhà Trường Hạ.
Thông thường thì ba hốc hầm là đủ ở rồi. Dù có muốn cất trữ đồ đạc thì cùng lắm là đào thêm một cái hầm nhỏ nào đó thôi.
Bọn họ biết Trường Hạ đào nhiều hốc hầm như vậy, hẳn là tính đến chuyện Vu và Bách Thanh sẽ đến ở cùng.
Chứ nếu không, bình thường thì cần gì nhiều phòng như vậy.
Cho nên.
Dù là Nam Phong hay Noãn Xuân, họ cũng không nôn nóng bắt tay vào xây hầm ngay.
"Được. Chờ ta xây xong bên này, cũng có thể giúp các ngươi một tay." Trường Hạ gật đầu, mấy ngày nay bận xây hầm, cô còn chẳng có thời gian nghiên cứu phấn.
Đợi pha chế được tỉ lệ bùn tốt, cửa sổ giao cho Trầm Nhung.
Trường Hạ vừa vặn có thể tranh thủ thời gian nghiên cứu phấn, cố gắng làm ra bột gạo, cải thiện vấn đề ăn uống.
Nam Phong và tộc nhân mang đến vật liệu gỗ, chủ yếu là gỗ thiết mộc.
Trùng hợp thay, Trường Hạ cảm thấy dùng thiết mộc làm cửa sổ là thích hợp nhất. Thiết mộc cứng chắc có thể ngăn ngừa sâu kiến, rắn độc vào nhà, còn có thể chống lại sự va chạm của thú dữ.
Tường nhà, Trường Hạ xây rất dày. Ngoài việc làm tường chống cháy, Trường Hạ còn cân nhắc đến vấn đề thú dữ tấn công, dù sao rừng Sương Chiều không an toàn, dù là bộ lạc cũng luôn có các chiến sĩ Đồ Đằng tuần tra.
Phòng ngừa chu đáo là điều rất cần thiết.
Nghĩ đến việc có thể nhanh chóng chuyển đến ở trong căn hầm trú ẩn sạch sẽ và gọn gàng, Trường Hạ có thêm động lực.
Trải qua vô số lần thất bại, Trường Hạ cuối cùng cũng tìm ra được tỉ lệ tốt nhất giữa đất vàng, cỏ dại và nhựa cây. Khi trát tường, tường vừa mịn màng, bóng loáng, lại vừa có độ dẻo nhất định, hoàn mỹ kết hợp giữa vẻ đẹp và tính thẩm mỹ.
Trường Hạ nói tỉ lệ cho Noãn Xuân, nhờ cô hỗ trợ pha chế.
Cô tìm đến Trầm Nhung, chuẩn bị làm cửa sổ.
Lại dùng thổ mặt dây chuyền đâm đầu chái nhà, an cửa sổ, trải qua mấy bước này, hầm trú ẩn cơ bản đào thành. Còn thừa chi tiết, lại từ từ tạo hình. Đất vàng tầng dày đặc kiên cố, Trường Hạ không có suy nghĩ thêm dùng mộc gánh chống đỡ khung hầm lò đỉnh, cô cảm thấy như thế sẽ phá hư hầm trú ẩn cổ phác mỹ quan.
Trầm Nhung khéo tay, giỏi suy nghĩ.
Về vấn đề cửa sổ, Trường Hạ chỉ cần đơn giản miêu tả kiểu dáng, Trầm Nhung đã có thể làm được. Điều này giúp tăng hiệu suất lên rất nhiều, Trường Hạ hiểu nhưng để thực sự bắt tay vào làm thì lại là một chuyện khác.
Quả nhiên, nam nữ phối hợp làm việc không mệt.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất