Chương 157: Đi Con Đường Của Mình
- Nghe tin tức tốt trước!
- Còn một tháng nữa là thi đấu tông môn, mà năm nay tròn năm năm một lần, nên, ba vị trí đứng đầu năm nay được ban thưởng vô cùng phong phú, nhất là ban thưởng giành cho người đứng đầu, ngay cả đệ tử chân truyền cũng rất muốn có.
Liêu Phi Bạch nói.
- Tranh giành ba vị trí đầu?
- Ngươi chỉ có chút tiền đồ như vậy sao, chỉ muốn có ba vị trí đầu? Ngươi muốn phụ lòng Thải Y?
Liêu Phi Bạch không chút khách khí cười khinh Diệp Chân.
- Ngô... Đã hiểu, vị trí đầu tiên, ta nhất định phải giành tới tay!
Gương mặt Diệp Chân buồn bực, chuyện này có quan hệ gì với Thải Y?
- Còn tin tức xấu là gì?
Diệp Chân hỏi.
- Tin tức xấu là Khuất Chiến Càn đột phá!
- Hai tháng trước, Khuất Chiến Càn tiến nhập bí cảnh Càn Khôn Thạch Lâm, ba ngày trước, tu vi của Khuất Chiến Càn từ Dẫn Linh cảnh đỉnh phong đột phá đến Hóa Linh cảnh.
Liêu Phi Bạch nói.
Nghe vậy, thần sắc Diệp Chân lập tức ngẩn ngơ.
Sau nửa ngày, mới cười khổ, nói.
- Đây rốt cuộc xem như tin tức tốt hay tin tức xấu? Khuất Chiến Càn đột phá đến Hóa Linh cảnh, uy hiếp đối với ta càng lớn.
Nhưng hắn đột phá đến Hóa Linh cảnh đã trở thành chân truyền đệ tử, năm nay hắn không thể tham gia thi đấu tông môn.
- Ai nói hắn không thể tham gia tỷ thí?
- Không phải hắn đột phá đến Hóa Linh cảnh sao? Tề Vân Tông có qui định chân truyền đệ tử không được tham gia thi đấu mà.
Diệp Chân ngạc nhiên.
Con ngươi của Liêu Phi Bạch mạnh mẽ bắn ra ánh nhìn cực kỳ sắc bén liếc bốn phía Diệp Chân.
- Đột phá đến Hóa Linh cảnh, cũng không đại biểu sẽ trở thành chân truyền đệ tử ngay. Huống hồ, cho đến bây giờ, Hồng Bán Giang đều chưa có tổ chức nghi thức tấn chức chân truyền cho Khuất Chiến Càn. Tám chín phần mười, Hồng Bán Giang muốn Khuất Chiến Càn tham gia thi đấu tông môn năm nay!
- Võ giả Hóa Linh cảnh tham gia thi đấu tông môn năm nay? Đây không phải khi dễ nội môn đệ tử?
Nghe xong đầy kinh ngạc, Diệp Chân nở nụ cười khổ, không phải không thừa nhận, đây đúng là một tin cực kỳ xấu.
Diệp Chân cực kỳ hoài nghi, nguyên nhân Khuất Chiến Càn trì hoãn nghi thức tấn chức chân truyền rất có thể chính vì hắn.
- Thế nào, tin này đủ xấu?
- Đủ!
Đối chiến với võ giả Hóa Linh cảnh, áp lực của Diệp Chân thật khá lớn.
Một bên khuôn mặt của Thải Y dâng lên một vòng sát khí.
- Tên Khuất Chiến Càn này vô cùng xấu xa. Vậy mà dùng phương thức như vậy khi dễ Diệp Chân. Quên đi, không cần phải đụng vào hắn, hôm nào chờ hắn xuất hiện, ta trực tiếp tìm cớ. Đánh Khuất Chiến Càn trọng thương là được!
- Phương pháp đó cực tốt!
- Không cần không cần!
Diệp Chân vội vàng khoát tay.
- Xem như Khuất Chiến Càn đột phá đến Hóa Linh cảnh, ta cũng không nhất định sẽ thua hắn.
- Thế nào, chẳng lẽ ngươi muốn trước mặt mọi người vận dụng Kiếm Mạch thần thông của ngươi? Ngươi không muốn sống?
- Ta cam đoan, chỉ cần ngươi bại lộ Kiếm Mạch thần thông, tông chủ Ly Thủy Tông Sở Thái Bình, tuyệt đối sẽ dùng mọi cách lấy mạng người!
Liêu Phi Bạch nói.
- Không có việc gì, không cần dùng Kiếm Mạch thần thông, ta cũng có mấy phần tự tin!
Diệp Chân tự tin nói.
Nghe vậy, Liêu Phi Bạch lại khẽ thở dài một tiếng.
- Không vào Hóa Linh cảnh, vĩnh viễn không cách nào hiểu rõ chênh lệch giữa Dẫn Linh cảnh với Hóa Linh cảnh.
Thấy Diệp Chân kiên trì, Liêu Phi Bạch cũng không khuyên nhiều nữa.
- Còn thời gian một tháng nữa, ngươi vẫn muốn cố gắng như bình thường?
- Đúng rồi, tu vi của ngươi đã bước vào Dẫn Linh cảnh trung kỳ, công pháp Nhân giai Thượng phẩm, lại có chút yếu. Ta đang nắm giữ bản Hàn Băng Linh quyết, công pháp Địa giai Hạ phẩm, ngươi muốn học không?
- Địa giai Hạ phẩm?
Diệp Chân nghe xong lại có chút ngạc nhiên.
- Trong Liêu giáo tập, quy củ tông môn, không phải nói cho dù trưởng lão tông môn cũng không có thể tùy tiện truyền thụ Địa giai công pháp cho đệ tử sao?
Thần sắc Liêu Phi Bạch lạnh lẽo.
- Ngươi cảm thấy, quy củ tông môn có tác dụng đối với ta? Ngươi chỉ cần nói, có học hay không?
Trong nháy mắt, sự cảm kích nổi đầy trong lòng Diệp Chân, không thể không nói, Liêu Phi Bạch đối với Diệp Chân, thực sự không thể chê.
Loại sự tình làm trái quy củ tông môn này, mặc dù Liêu Phi Bạch vô cùng cường hoành, nhưng một bị chưởng môn răn dạy là không thiếu.
Nhưng cảm kích thì cảm kích, Diệp Chân vẫn lắc đầu.
- Liêu giáo tập, ta có ý định đi Tàng Kinh Lâu lựa chọn bí tịch tu luyện.
Diệp Chân nói.
Khi trên khuôn mặt anh khí của Liêu Phi Bạch lộ vẻ nghi ngờ, Diệp Chân lại mở miệng.
- Ta biết, Liêu giáo tập ngươi cho ta công pháp tu luyện, nhất định là đồ tốt, có điều, ta muốn đi con đường của mình! Ta muốn đi Tàng Kinh Lâu lựa chọn công pháp thích hợp với võ kỹ của ta.
Liêu Phi Bạch khẽ giật mình, trên khuôn mặt anh khí như hoa mẫu đơn đang nở.
- Tốt, không tệ, không hổ là người được lọt vào mắt của ta, tu vi chỉ mới là Dẫn Linh cảnh, cũng có thể nghĩ tới điểm này.
- Nhớ năm đó, khi tu vi của ta đột phá đến Hóa Linh cảnh mới hiểu rõ đạo lý này, đi không ít đường quanh co.
Khích lệ Diệp Chân, thần sắc Liêu Phi Bạch chuyển đổi, đột nhiên nhìn chằm chằm vào Thải Y.
- Thải Y muội muội, muội xem ta đối với Diệp Chân tốt như vậy, Ninh Thần Dịch kia của muội, có phải nên cho ta nhiều thêm mấy bát hay không?
Diệp Chân ngạc nhiên, vậy cũng được?
Lúc xế chiều, thân ảnh Diệp Chân xuất hiện ở trước cửa Tàng Kinh Lâu.
Sau khi hướng Các lão chấp sự lấy ra ngọc phù chuẩn chân truyền chưởng môn ban cho, Diệp Chân bước vào lầu năm của Tàng Kinh Lâu.
Khi ánh sáng bắn ra từ ngọc phù chuẩn chân truyền trong tay, thân hình Diệp Chân xuyên qua kết giới thủ hộ lầu năm của Tàng Kinh Lâu, tiến đến nơi cất giữ bí tịch Địa giai Hạ phẩm, nơi khiến cho vô số đệ tử nội môn hướng tới - lầu năm Tàng Kinh Lâu.
Lầu năm Tàng Kinh Lâu có quy mô ba lâu, lại hơi nhỏ, liếc mắt quét tới, tổng số bí tịch được cất giữ cũng gần trăm bản.
Bí tịch Địa giai trân quý, bởi vậy có thể thấy được lốm đốm.
Có lẽ đến đúng lúc, lúc này ở trong Tàng Kinh Lâu, còn có một người đang chọn lựa bí tịch.
- Diệp Chân? Ngươi vào bằng cách nào?
Gương mặt Phiền Sở Ngọc kinh ngạc.
- Lầu năm Tàng Kinh Lâu, đệ tử nội môn mà có thể tiến vào? Chẳng lẽ ngươi lén xông vào Tàng Kinh Lâu?
Sắc mặt Phiền Sở Ngọc đại biến.
- Trí thông minh của người để làm gì? Tàng Kinh Lâu là ngươi muốn lén xông vào là có thể lén xông vào? Nếu có bản lĩnh, ngươi truyền thụ cho ta một chút kinh nghiệm lén xông vào tầng thứ sáu Tàng Kinh Lâu thử xem?
Diệp Chân không vui vẻ đáp lại.
Trong kinh ngạc, Phiền Sở Ngọc đã hiểu rõ điểm này. Khuôn mặt trầm xuống, xông đến Diệp Chân quát lên.
- Thái độ ngươi nói chuyện với sư huynh chân truyền như vậy sao?
- Không thích, ngươi có thể đi!
Đáp một câu, Diệp Chân tự mình lựa chọn bí tịch.
Chưởng môn Quách Kỳ Kinh ban cho Diệp Chân ngọc phù thân phận chuẩn chân truyền, cũng không phải giả.
Coi như Diệp Chân có bất kính với vị Phiền Sở Ngọc chân truyền này, đến đâu đều sẽ không có ai nói Diệp Chân sai.
- Hỗn đản, ngươi xem quy củ tông môn để ngắm sao? Ngươi đã như vậy, ta đánh tàn phế ngươi. Chấp Pháp trưởng lão tông môn cũng không quan tâm!
Phiền Sở Ngọc lại bị Diệp Chân chọc cho tức không nhẹ. Từ khi trở thành chân truyền đến nay, trong lời nói, ai dám bất kính đối với hắn!
- Nhìn cái này!
Diệp Chân cũng không quay đầu lại đưa ra ngọc phù sáng rực hướng Phiền Sở Ngọc.
- Ngọc phù chuẩn chân truyền?
Phiền Sở Ngọc cũng đã được cầm qua ngọc phù này một đoạn thời gian lập tức ngây người, kìm nén cơn giận, trợn mắt, sau nửa ngày, mới hung hăng giậm chân một cái, rời đi.
- Hừ, ta xem ngươi còn có thể đắc ý bao lâu?
Nghe vậy. Diệp Chân lại nhẹ nhàng lắc đầu.
Từ sau chuyện của Thải Y, Diệp Chân toàn thắng Phiền Sở Ngọc, càng về sau biểu hiện của Phiền Sở Ngọc, nhất là lúc đối mặt với Diệp Chân, càng ngày càng không có tiêu chuẩn, hoàn toàn mất hết phong độ vốn có của một vị đệ tử chân truyền.
...
Bỏ ra gần một canh giờ, Diệp Chân đọc hết một lần giới thiệu vắn tắt của tất cả các bí tịch ở lầu năm Tàng Kinh Lâu, sau đó, thận trọng suy nghĩ kỹ.
Buổi sáng Diệp Chân nói với Liêu Phi Bạch cũng không phải nhất thời nổi hứng, mà là tổng kết ra được từ những suy nghĩ kỹ mấy ngày này.
Coi như buổi sáng hôm nay Liêu Phi Bạch không đến, Diệp Chân cũng sẽ đến Tàng Kinh Lâu lựa chọn bí tịch tu luyện thích hợp với bản thân.
Liêu Phi Bạch muốn truyền cho Diệp Chân Hàn Băng Linh quyết, ở lầu năm Tàng Kinh Lâu cũng có, yết giá mười một vạn điểm cống hiến tông môn. Nhưng Diệp Chân lật xem một lượt, cũng không thích hợp với hắn.
Hàn Băng Linh quyết là con đường âm hàn, nhưng khi tu luyện thuộc tính linh lực âm hàn, mặc dù uy lực rất mạnh, nhưng tu luyện tiến cảnh có phần chậm.
Hơn nữa, loại thuộc tính Linh lực này có hạn chế rất lớn với cơ sở tu luyện của võ kỹ, cần phải đối diện với võ kỹ phù hợp mới có thể phát huy ra uy lực tương ứng.
Nếu thật sự chọn loại thuộc tính Linh lực này, ngày sau Diệp Chân lựa chọn phương hướng tiến công sẽ vô cùng ít.
Quan trọng nhất là, khi tu luyện Hàn Băng Linh quyết cũng không thể đề cao chiến lực của Diệp Chân trong khoảng thời gian ngắn.
Trước mắt, Diệp Chân mạnh nhất là võ kỹ, là kiếm pháp Phong Vân kiếm quyết trấn tông thuộc Tề Vân Tông, uy lực của nó xác thực đủ mạnh.
Nhưng, tiêu hao quá lớn.
Nếu chạm phải đối thủ thực lực không kém bao nhiêu, dựa vào tu vi của Diệp Chân, căn bản không cách nào vận dụng Phong Vân Kiếm Pháp để đánh một trận.
Cứ như vậy, Phong Vân Kiếm Pháp sẽ biến thành điểm yếu của hắn.
Nếu một trong hai chiêu Phong Vân Kiếm Pháp không cách nào khống chế địch, chờ đợi Diệp Chân, chính là thất bại.
Như vậy, phương hướng Diệp Chân muốn lựa chọn công pháp cũng đã được xác định.
Suy nghĩ kỹ hơn, Diệp Chân lựa chọn một quyển công pháp tên Ngũ Chuyển Dưỡng Nguyên công.
Đại đa số công pháp Địa giai Hạ phẩm sau khi tu luyện tới đại thành, đều sẽ luyện thành như sát chiêu.
Tỷ như Hàn Băng Linh quyết kia, sau khi tu luyện tới đại thành sẽ ngưng tụ ở bên ngoài cơ thể thành một tầng hàn băng linh cương, ngoại trừ lực phòng ngự kinh người, còn có thể dùng hàn băng chi lực đả thương địch thủ.
Như một quyển công pháp Địa giai Hạ phẩm khác tên Địa Hỏa Tâm Kinh, sau khi tu luyện đến đại thành, có thể ngưng luyện ra một tia Địa Hỏa cương khí, nghe nói, Địa Hỏa cương khí kia không Bảo khí Hạ phẩm nào có thể phá đỡ.
Nhưng, Ngũ Chuyển Dưỡng Nguyên công này, sau khi tu luyện tới đại thành, dù không có công hoặc phòng sát chiêu như vậy.
Tác dụng của Ngũ Chuyển Dưỡng Nguyên công chỉ có một, mở rộng đan điền, gia tăng tu vi.
Công pháp Ngũ Chuyển Dưỡng Nguyên công tổng cộng chia làm ngũ chuyển năm tầng, nếu là công pháp nhất chuyển, trong tình huống tu vi ngang nhau, có thể khiến cho võ giả tu luyện tăng một thành tổng sản lượng Linh lực so với ban đầu.
Nếu là công pháp hai chuyển, có thể gia tăng Linh lực tổng số lên hai thành.
Nếu là công pháp tam chuyển, có thể gia tăng tổng số lượng Linh lực lên bốn thành, công pháp tứ giai tăng lên sáu thành, nếu công pháp đạt tới ngũ chuyển đỉnh phong, tổng sản lượng của võ giả Linh lực có thể gia tăng gấp đôi!
Mà đây chính là thứ Diệp Chân cần nhất trước mắt.
Bản thân tu vi của Diệp Chân nếu tiếp tục tiến lên một bước, trong tình huống tu luyện Ngũ Chuyển Dưỡng Nguyên công này, Linh lực trong cơ thể Diệp Chân sẽ trở nên vô cùng hùng hậu.
Đến lúc đó, thi triển Phong Vân Kiếm Pháp cũng sẽ không giật gấu vá vai giống bây giờ, thi triển hai lần tu vi sẽ hao hết chân nguyên Linh lực.
Công pháp thích hợp với bản thân đã chọn rồi, vậy võ kỹ gì đây, nên chọn cái gì?