Chương 174: Thủy Hỏa Kim Viên
Cánh chim che trời, gấu rống rung trời!
Trên bầu trời, Ô Dực Long Thứu giương hai cánh vượt qua ba trăm mét phảng phất như mây đen chậm rãi đáp giữa xuống doanh địa, cánh chim quạt ra kình phong trong nháy mắt thổi bay lều vải Kiếm Nguyên đế quốc gần đó!
- Hỗn đản!
Một tên đệ tử Kiếm Nguyên tông nổi giận mắng một tiếng, kim sắc cự viên mới vừa đi xuống từ trên lưng Ô Dực Long Thứu phảng phất như một ngọn núi nhỏ, song quyền thì giống như dùi trống, nện mạnh vào ngực, bỗng nhiên quay đầu, nhe răng hống một tiếng hướng về phía tên đệ tử Kiếm Nguyên tông kia!
"Rống!"
Cuồng phong gào thét, tinh phong tứ ngược!
Đệ tử Kiếm Nguyên tông kia bị kim sắc cự viên rống giận liên tiếp lui về phía sau!
Một tên thiếu niên mặc trang phục Nam Man, đầu cấm ba cây trâm ngọc, cánh tay trần trụi có xăm hình một con hỗ rất lớn đang ngửa mặt lên trời gào thét rất sống động, từ Ô Dực Long Thứu bên trên bay xuống, quát nhẹ một tiếng, ngăn Thủy Hỏa Kim Viên bắt đầu cuồng bạo lại!
- Thủy Hỏa Kim Viên! Lại là yêu thú Địa giai thượng phẩm Thủy Hỏa Kim Viên!
Ly Thạch trưởng lão kinh hô.
- Ta xxx con bà nhà nó, so với việc không biết xấu hổ, người Nam Man tuyệt đối là số một!
Nhìn lấy thiếu niên khống chế Thủy Hỏa Kim Viên, Chung Ly cắn răng tức giận mắng tục một câu.
- Đám hỗn đản Nam Man bộ này vì Ngũ Quốc đại hội, không biết bỏ ra cái giá lớn bao nhiêu mới khiến cho một thiếu niên tu vi chỉ có Dẫn Linh cảnh đỉnh phong thu phục được yêu thú Địa giai thượng phẩm - Thủy Hỏa Kim Viên làm yêu phó!
- Nhớ kỹ, trên chiến trường, như không phải đến thời khắc trọng yếu chiếm lấy Chiến Hồn Huyết Kỳ, khi nhìn thấy Linh giả khống chế được Thủy Hỏa Kim Viên này, có bao xa thì tránh bao xa!
Diệp Chân, Hàn Thạch, Cao Hành Liệt, sắc mặt ba người đã trở nên hết sức khó coi.
Còn chưa có bước vào Ma Hồn chiến trường đã có nhiều gia hỏa không thể trêu chọc, nhìn thấy chỉ có thể chạy đường vòng như vậy. Ngũ Quốc đại hội này còn chưa bắt đầu đã bị đè nén.
Nhưng, sắc mặt khó coi thì khó coi, thực lực Nam Man bộ thật là. ..
Diệp Chân có thể hình dung Nam Man bộ vừa mới tới quả thực là một quân đoàn cỡ nhỏ, quân đoàn yêu thú cỡ nhỏ.
Mười hai tên Linh giả Nam Man, quanh thân mỗi người đều tụ tập bốn đầu yêu thú, thiếu niên đầu hổ mang theo Thủy Hỏa Kim Viên kia càng có được năm đầu yêu phó.
Bên trong bốn đầu yêu thú của mỗi tên Linh giả Nam Man. Ít nhất có một đầu yêu thú là Địa giai trung phẩm. Những con khác, tất cả đều là yêu thú Địa giai Hạ phẩm.
Mười hai người, bốn mươi chín con yêu phó Địa giai, đội hình này. Đối phó với một quân đoàn vạn người đều dư xài.
Nhất là đầu Địa giai thượng phẩm Thủy Hỏa Kim Viên kia. Yêu thú Địa giai thượng phẩm a. Đại gia hỏa mà võ giả Hóa Linh cảnh đỉnh phong đụng phải cũng phải chạy trối chết vậy mà để cho một vị Linh giả Nam Man mang ra ngoài.
Giống như chân truyền Ly Thủy Tông Sở Quân, đụng phải Địa giai trung phẩm Ngân Tuyến Ma Điêu Vương đều phải cụp đuôi mà chạy té khói, đụng phải Vân Dực Hổ
Vương Địa giai thượng phẩm biến dị, chỉ có thể dùng Càn Khôn Huyết Độn hoảng hốt đào mệnh.
Trách không được Nam Man bộ còn có thể mấy lần đoạt được Chiến Hồn Huyết Kỳ trong vòng vây của bốn nước, chỉ phần thực lực này, ngẫm lại cũng khiến lòng người rung động....!
- Ha ha ha ha, Ngũ Quốc đại hội năm năm một lần, chúng ta lại tới nữa, Man Thần phù hộ, lúc này đây, chúng ta nhất định sẽ cướp được Chiến Hồn Huyết Kỳ!
Mười hai tên Linh giả Nam Man và trưởng lão đi theo bọn họ cùng nhau bày ra một bộ dáng cầu nguyện.
Hoặc nhiều hoặc ít, sắc mặt võ giả bốn nước đều trở nên không quá thoải mái, ngay cả Lục Chỉ Ưng Ma - La Kinh Thiên, ánh mắt đều híp lại, trong nháy mắt lóe ra quang hoa nguy hiểm.
Tình hình này dể trưởng lão Bộ Tử Kỳ của Huyễn Thần tông đều cảm thấy có chút bận tâm, nhẹ nhàng gọi đến vài tiếng, liền gọi trưởng lão ba nước khác trừ Nam Man bộ tới.
Ý tứ đại khái rất đơn giản, nếu như lúc đối chiến Nam Man bộ, đệ tử bốn nước có thể canh gác hỗ trợ, ai cũng có thể cầm Chiến Hồn Huyết Kỳ, duy chỉ không thể để cho Nam Man bộ lấy đi.
Bốn nước đều có chỗ giáp giới với Nam Man bộ, sau khi Nam Man bộ lấy được Chiến Hồn Huyết Kỳ, không chừng sẽ chà đạp tất cả các quốc gia.
Diệp Chân lúc này cũng thừa dịp đệ tử bốn nước xuất hiện toàn bộ cảm ứng quan sát thực lực đệ tử bốn nước một chút.
Không so thì thôi, so rồi mới thấy bi ai, chỉ nói đến mặt tu vi, Hắc Thủy quốc là hạng chót.
Mười hai đệ tử Huyễn Thần tông Huyễn Thần đế quốc, từng người đều là Dẫn Linh cảnh đỉnh phong, khí tức hung hãn.
Mười hai võ giả Cổ An quốc, chỉ có một vị là Dẫn Linh cảnh hậu kỳ, tất cả còn lại đều là Dẫn Linh cảnh đỉnh phong.
Kiếm Nguyên tông cùng Huyễn Thần đế quốc giống nhau, mười hai đệ tử, tất cả đều là Dẫn Linh cảnh đỉnh phong.
Ngay cả Nam Man bộ, mười hai tên Linh giả, toàn bộ đều có ba cây ngọc trâm, cơ hồ tất cả đều là tu vi Dẫn Linh cảnh đỉnh phong, không giống Hắc Thủy quốc, võ giả tu vi Dẫn Linh cảnh hậu kỳ, có bốn người.
Oanh!
Đột nhiên, lại một hồi đất rung núi chuyển, huyết quang phun ra bên trên Ma Hồn Sơn, toàn bộ bầu trời đều bị nhuộm thành huyết sắc nồng nặc!
- Giờ đã đến, chuẩn bị đi!
Trưởng lão Huyễn Thần tông - Bộ Tử Kỳ phất tay, trưởng lão năm nước liền mang theo các đệ tử lao về hướng huyết quang dày đặc nhất.
Đội ngũ Nam Man bộ lại vô cùng khổng lồ, con Thủy Hỏa Kim Viên kia cao tới năm mươi mét, đi ở trong núi giống như một cái máy ủi đất, trực tiếp mở ra một con đường, loạn thạch vẩy ra khiến cho đệ tử bốn nước gà bay chó chạy!
Bốn nước ngược lại tề tâm hợp lực diệt sát võ giả Nam Man bộ, thế nhưng, Linh giả mà Nam Man bộ phái tới đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ.
Muốn xử lý bọn hắn, có thể nghĩ cái giá phải trả lớn thế nào.
Không có bất kỳ một tông môn nào đành đưa tất cả tinh nhuệ của chính mình ra đổ máu cùng Nam Man bộ. Huống hồ, Kiếm Nguyên đế quốc cùng Hắc Thủy đế quốc là kẻ thù truyền kiếp, Cổ An quốc cùng Huyễn Thần đế quốc là tử thù, những người này, căn bản không có khả năng chân thành hợp tác.
Trên đỉnh núi, một vòng xoáy huyết sắc ba mét vuông đang chậm rãi chuyển động, phảng phất như cánh cửa nối đến Địa Ngục tản ra khí tức kinh khủng.
Mỗi một lần chuyển động, vòng xoáy huyết sắc sẽ mở rộng một chút, mặt đất sẽ chấn động kịch liệt một lần, huyết quang dâng trào, vòng xoáy huyết sắc tăng tốc độ khuếch trương.
Oanh!
Lại một động đất hồi kịch liệt, thời khắc huyết quang dâng trào, vòng xoáy huyết sắc bỗng nhiên lớn ra gấp mười lần, một cánh cửa ánh sáng màu máu lớn nhỏ khoảng ba mươi mét hoàn toàn xuất hiện.
Đang lúc mọi người muốn lên trước, sáu bóng người bỗng nhiên thoát ra từ bên trong chỗ bí mật của Ma Hồn Sơn, nhanh như tia chớp lao về phía huyết sắc quang môn.
Tốc độ kia quả thật nhanh đến cực điểm, thậm chí ngay cả trưởng lão các nước cũng không kịp chặn đường.
- Cường giả Hóa Linh cảnh?
Lông mày Diệp Chân giương lên.
- Ha ha ha ha, thành công! Một cái bí cảnh tốt như vậy, đại tông đại phái năm nước các ngươi chiếm đoạt lâu như vậy, cũng nên đến phiên chúng ta thăm dò một chút rồi!
Khi nói chuyện, sáu bóng người nhảy lên một cái, lao vào huyết sắc quang môn.
Phanh phanh phanh phanh!
Tình huống sáu người xuyên qua huyết sắc quang môn trong dự đoán cũng không diễn ra, huyết sắc quang môn bỗng nhiên phát ra một lớp ánh sáng màu máu đỏ tươi, thoáng chốc, sáu vị cường giả Hóa Linh cảnh liền biến thành sáu bãi thịt nát.
- Hừ, Ma Hồn chiến trường há lại dễ dàng tiến vào? Một đám ngu muội muốn chết!
Trưởng lão Huyễn Thần tông Bộ Tử Kỳ cười lạnh.
Diệp Chân lúc này mới nhớ tới lời Chung trưởng lão từng nói qua, cái Ma Hồn chiến trường này, chỉ có võ giả Hóa Linh cảnh trở xuống mới có thể đi vào.
- Được rồi, bắt đầu tiến vào. . . .
- Các con, mang theo bảo bối của các ngươi xông vào!
Theo một vị trưởng lão Nam Man bộ hô to, mười hai vị Linh giả Nam Man bộ liền mang theo bốn mươi chín con yêu phó xông vào vòng xoáy máu!
- Hắc hắc, chư vị, đều nhường một chút, hình thể bảo bối các con của nhà ta có chút khổng lồ, đụng cái thì xương cốt sẽ đứt gãy, đến lúc đó đừng trách chúng ta a!
Nhìn Linh giả Nam Man bộ vượt lên trước xông vào Ma Hồn chiến trường, đệ tử bốn nước cũng chỉ có thể bất đắc dĩ để cho bọn họ vào trước!
Kỳ quái là, hạn chế tu vi Hóa Linh cảnh thế mà không có tác dụng đối với yêu thú, như Thủy Hỏa Kim Viên mà cường giả Hóa Linh cảnh đỉnh phong đụng phải cũng phải chạy vậy mà thuận lợi tiến vào Ma Hồn chiến trường!
Rất nhanh, đến phiên võ giả Hắc Thủy quốc!
Nhìn phía vòng xoáy huyết sắc phảng phất như cánh cửa tiến vào Địa Ngục, Diệp Chân dựa theo phương pháp Chung trưởng lão dạy, thần hồn cùng tâm thần Vân Dực Hổ tiểu Miêu liên lạc thật chặt, nhúng người một cái liền nhảy vào.
Nghe nói, đây là bí thuật Nam Man Linh giả truyền ra khi tiến vào Ma Hồn chiến trường để mình và yêu phó không xa rời nhau.
Xoạt!
Diệp Chân chỉ cảm thấy một đạo lực lượng xé rách không rõ truyền đến, hai mắt tỏa sáng, một thế giới do huyết sắc thuần túy tạo thành xuất hiện trong tầm mắt hắn.
Tảng đá huyết sắc, cỏ non huyết sắc, mặt đất huyết sắc, bầu trời huyết sắc, ngay cả cỏ non màu xanh lá đều che một tầng huyết sắc, tất cả mọi thứ đều mang theo huyết sắc, phảng phất như bị máu giội ra.
Nhìn Vân Dực Hổ tiểu Miêu theo bên người, Diệp Chân mới yên lòng.
Đùng! Đùng! Đùng!
Đang lúc Diệp Chân ngẩng đầu quan sát tứ phương, tiếng trống trầm thấp mà chấn động lòng người bỗng nhiên vang lên từ xa phương.
Ngoài mười dặm cuối tầm mắt Diệp Chân, trăm con yêu mã lôi kéo xe chứa trống trận lao nhanh, trăm vị binh sĩ toàn thân màu đỏ, trên người che một tầng huyết quang đang ra sức gõ trống trận, phát ra một tiếng lại một tiếng trống chấn nhân tâm phách, khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào.
Bên trong tiếng trống, nhiều đội Ma Hồn binh sĩ thân mang bạch giáp từ bốn phương tám hướng tụ đến, im ắng mà nhanh chóng gia nhập vào quân đoàn bạch giáp.
Một chi quân đoàn bạch giáp trùng trùng điệp điệp, nhìn qua vô biên vô tận đang lao nhanh đến vị trí Diệp Chân đang đứng, một đường đi tới, toàn bộ quân đoàn Ma Hồn tản ra sát khí ngưng tụ thành một đạo sát khí như thực chất dâng lên trời, những nơi đi qua, cỏ cây thành tro, núi đá thành phấn!
Trong nháy mắt đấy, sát khí như thực chất liền vọt tới trước người Diệp Chân, cái loại cảm giác này hết sức nguy hiểm để lông tơ quanh thân Diệp Chân dựng đứng.
- Tiểu Miêu, bản thể!
Diệp Chân cuồng hống một tiếng, không đợi Vân Dực Hổ tiểu Miêu hoàn toàn hóa ra bản thể, liền nhanh chân thúc giục, Vân Dực Hổ trong nháy mắt bay lên, hóa thành một tia ánh sáng trắng, điên cuồng bay đi.
Nếu bàn về tốc độ phi hành, vẫn là Vân Dực Hổ tiểu Miêu nhanh!
Không phải Diệp Chân nhát gan, mà tốc độ của quân đoàn Ma Hồn mang bạch giáp quá nhanh, chỉ trong chốc lát, khoảng cách mười dặm đã rút ngắn đã đến tám dặm, nếu như không đi, Diệp Chân chỉ sợ sẽ “quang vinh” trở thành người thứ nhất vẫn lạc trong chiến trường.
Diệp Chân một đường cưỡi Vân Dực Hổ cuồng bay ra xa trăm dặm, lúc này mới vòng một cái ngoặt thật to, chuyển thân tiến vào một rừng cây, vừa mới rơi xuống, một tiếng tiếng cười to đặc hữu cả người Nam Man liền vang lên.
- Ha ha, con mồi thứ nhất của ta đã đến rồi! Các bảo bối, mỹ thực của các ngươi đến rồi, lên cho ta!